Bài viết của Thanh Trúc, Chương Minh

[MINH HUỆ 16-03-2020] Năm 2020 dường như định sẵn là một năm tai họa xảy ra liên miên. Trước tiên, Trung Cộng đã che đậy về dịch bệnh khiến cho viêm phổi Vũ Hán bùng phát mạnh mẽ, gây họa đến toàn thế giới. Hiện nay nó cưỡng chế mang tính chính trị bắt buộc người dân trở lại làm việc, chuẩn bị sẵn cho việc bùng phát dịch bệnh lần thứ hai. Dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán chưa xong thì nạn châu chấu và sâu keo mùa thu ăn hoa màu lại đến.

Cách đây hơn 600 năm, Tể tướng Lưu Bá Ôn thời Minh đã từng dự đoán về những tai nạn lớn sẽ giáng xuống nhân loại trong “Thiểm Tây Thái Bạch Sơn Lưu Bá Ôn bia ký”. Đặc biệt là ông đã miêu tả những tình cảnh đáng sợ sẽ xuất hiện ở Trung Quốc. Ông cũng nhắc đến “mười nỗi lo”, trong đó nỗi lo thứ hai là: “Nhị sầu Đông Tây người đói chết”. Người viết sẽ kết hợp với những hiện tượng trước mắt đã xuất hiện ở Trung Quốc để giảng giải câu nói về nỗi lo thứ hai này. Hy vọng rằng có thể gợi mở cho quý đọc giả một vài ý tưởng.

Vào ngày 2 tháng 3, Cục Lâm nghiệp và Thảo nguyên quốc gia Trung Quốc đã công bố thông báo khẩn cấp về việc châu chấu sa mạc di chuyển từ Đông Phi sang Ấn Độ và Pakistan, Trung Quốc đang đối diện với nguy cơ bị ảnh hưởng ở tuyến đầu là những nơi như Tân Cương, Tây Tạng, Vân Nam. Khi thời điểm đến, quy mô của đàn châu chấu có thể cao hơn gấp 500 lần so với quy mô trước mắt. Nạn châu chấu có thể duy trì kéo dài đến sáu tháng. Vào ngày 25 tháng 2, có nhiều cư dân mạng ở Đại lục đã công bố đoạn video nói rằng: “Lực lượng châu chấu được cho rằng trước hết sẽ tiến vào biên giới Tân Cương”, “Đội quân châu chấu đầu tiên đã đến.”

Một mặt châu chấu phá hoại cây lương thực, mặt khác sâu keo mùa thu cũng đã xâm nhập vào tám tỉnh như Vân Nam, Tứ Xuyên v.v. Tại Quảng Tây, vào cuối tháng 2 năm 2020, loài sâu bướm này đã phát sinh trên diện tích 2.286 mẫu, trong khi diện tích phòng chống là 2.490 mẫu. Vào ngày 9 tháng 3, bài báo cáo trên trang mạng Thế giới nông hóa cho biết thời gian gần đây các tỉnh phía nam đã tiến hành điều tra đo đạc, ở 228 huyện thuộc tám tỉnh và khu vực như Vân Nam, Quảng Đông, Hải Nam, Quảng Tây, Phúc Kiến, Tứ Xuyên, Qúy Châu, Giang Tây sâu keo mùa thu đã vào thời kỳ trưởng thành. Ở Vân Nam thời gian gần đây đã xuất hiện hiện tượng sâu keo đột nhiên tăng cao.

Năm 2019, nạn sâu bướm đã từng bùng phát ở 26 tỉnh thành của Trung Quốc. Thời gian sâu keo mùa thu chuyển hướng lên phía Bắc năm 2020 sẽ sớm hơn so với năm 2019 và sẽ xảy ra trên diện rộng ở nhiều khu vực, mức độ nguy hại càng nặng nề.

Chuyên gia nông nghiệp của Trung Quốc cho rằng số lượng côn trùng gây nguy hại năm nay sẽ lớn, dự đoán sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh thái của Trung Quốc.

Mọi người đều biết châu chấu và sâu keo mùa thu là sát thủ phá hoại mùa màng. Do số lượng của chúng cực lớn và tỉ lệ sinh sản cao nên khiến cho nhân loại đành bó tay hết cách.

Mọi người hãy thử nghĩ về việc ba đạo quân châu chấu cùng tiến vào một lúc. Trước tiên, chúng sẽ từ Tân Cương tiến về phía đông, thêm nữa chúng tiến vào từ Tây Tạng chiếm lĩnh toàn bộ phía tây Trung Quốc, đàn châu chấu từ Vân Nam sẽ đi về phía đông bắc rồi chiếm lĩnh phần đông nam của Trung Quốc.

Một khi châu chấu tiến vào, lại thêm sự phá hoại của sâu keo mùa thu thì sẽ mang đến điều gì cho nền nông nghiệp của Trung Quốc? Trung Quốc sẽ thiếu hụt một lượng lớn lương thực, thậm chí một số địa khu có thể cạn kiệt lương thực.

Trang mạng về kinh tế mậu dịch có đăng bài báo cáo: Bộ nông nghiệp dự đoán đến năm 2020, sản lượng lương thực của Trung Quốc sẽ tăng đến 554 triệu tấn. Sản lượng thiếu hụt tăng đến hơn 100 triệu tấn. Điều này cho thấy Trung Quốc không phải là quốc gia có sản lượng nông nghiệp dồi dào, cũng không phải là cường quốc về nông nghiệp. Trung Quốc đang trở thành một quốc gia chuyên nhập khẩu nông sản.

Từ trong báo cáo của các kênh truyền thông chính phủ Trung Cộng, chúng ta có thể có được kết luận như sau: Dưới tình huống Trung Quốc không có bất kỳ tai họa về nông nghiệp nào thì sản lượng lương thực được dự đoán là 554 triệu tấn, tuy là như vậy nhưng vẫn phải nhập khẩu hơn 100 triệu tấn lương thực thì mới có thể cung ứng đầy đủ cho nhu cầu trong nước. Giả dụ một khi xảy ra tai họa thì lương thực sẽ giảm thiểu, nghiêm trọng hơn thì có thể xảy ra hiện tượng lúa gạo sẽ hoàn toàn cạn kiệt. Nếu thật sự đã đến bước đó thì Trung Quốc sẽ cần một lượng lớn lương thực để giải quyết vấn đề sinh tồn cho người dân.

Tuy nhiên, mọi người đã nhìn thấy dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán không ngừng kéo dài trên toàn thế giới, các quốc gia sẽ lần lượt bắt đầu lệnh phong tỏa và từ chối trao đổi mậu dịch qua lại giữa các nước, khi đó dù cho Trung Quốc muốn nhập khẩu nhiều lương thực nhưng cũng không thể nhập khẩu được. Đương nhiên là Trung Cộng có kho trữ lương lớn nhưng nó có mở kho phát lương cho người dân không?

Theo như ghi chép lịch sử, khoảng thời gian ba năm kể từ năm 1959 đến năm 1961, Trung Cộng đã cưỡng chế người dân chấp hành chính sách cực tả của nó. Khẩu hiệu mà nó tuyên truyền là: Mười năm vượt qua Anh, ba mươi năm vượt qua Mỹ, nhanh chóng tiến vào Chủ nghĩa Cộng sản. Kêu gọi người dân toàn quốc đổ xô đi luyện gang thép, những nông dân Trung Quốc vừa đáng thương vừa ngu muội sau khi bị Trung Cộng tẩy não đã mang hết thảy lưỡi cày và cuốc, cùng với nồi nấu cơm ở nhà bỏ vào lò luyện gang thép.

Mọi người thử nghĩ xem hậu quả của việc làm này là gì? Cây trồng mà con người dựa vào để sinh tồn sẽ không có ai chăm sóc, một lượng lớn đất đai bị bỏ hoang. Dưới bối cảnh của tai họa do con người gây ra này sẽ xảy ra nguy cơ về vấn đề lương thực. Một khi người dân không có lương thực để ăn thì tự nhiên sẽ xuất hiện sự phản kháng, chính quyền Trung Cộng sẽ gặp phải thử thách. Trung Cộng vì để chiến thắng thử thách này, nó sẽ không mở kho phát lương cứu dân như lửa với nước, mà nó sẽ dùng mạng sống của người dân để đặt cược vào việc bảo vệ chính quyền của nó.

Bảo vệ như thế nào? Cách làm của chúng là: Lấy lương thực trong kho cung dưỡng cho quan chức lớn nhỏ của nó ở Trung ương và địa phương, cung dưỡng cho quân đội hùng mạnh của nó, cung dưỡng cho các thành phố lớn nhỏ ở khắp nơi. Đối với nông dân ở vùng nông thôn thì cưỡng chế vũ trang phong tỏa thôn làng, không phân phát lương thực để họ tự sinh tự diệt. Ai dám ra khỏi thôn làng nhất định sẽ bị bắn chết. Dưới sự thống trị tàn bạo của Trung Cộng đã có trên 36 triệu nông dân Trung Quốc đáng thương bị chết đói. Thưa quý độc giả, có hơn 36 triệu mạng người bị chết đói! Thật sự là xương người chất thành núi. Trung Cộng đã phạm phải đại tội không thể nào tha thứ đối với người dân Trung Quốc.

Càng không thể tin được là, bên này chúng sát hại vô số nông dân Trung Quốc, bên kia chúng sử dụng dư luận để rêu rao “hình thế rất tốt”, Đảng chúng ta vẫn là “vĩ đại, quang vinh, chính xác”. Bên này người dân chết đói, bên kia Trung Cộng lấy lương thực đi hỗ trợ các quốc gia như Việt Nam, Albania v.v. Trung Cộng dùng tính mạng của người dân để đổi lấy hình tượng huy hoàng và chính sách ngoại giao của nó.

Có lẽ sẽ có độc giả đặt ra câu hỏi là: Trung Cộng tàn bạo như vậy sao? Như thế thì chẳng phải chúng không có nhân tính sao?

Đúng vậy. Quá khứ có rất nhiều người Trung Quốc đã từng nếm trải sự thống trị tàn bạo của Trung Cộng. Họ đã đưa ra bình luận về Trung Cộng như sau: Chỉ có bạn nghĩ không ra, chứ không có chuyện nó không làm được.

Trung Cộng là thứ u linh đến từ phương Tây, là ma quỷ. Nó không để cho con cháu Trung Hoa nhìn nhận tổ tông, mà phải nhìn nhận Mác Lê là tổ tiên của người Trung Quốc. Thử hỏi thứ tà ác đại nghịch bất đạo này còn có nhân tính sao?

Từ ví dụ nêu trên, chúng ta không khó để nghĩ đến việc một khi Trung Quốc Đại lục xảy ra nguy cơ về lương thực, Trung Cộng tuyệt đối sẽ không mở kho phát lương để cứu tế bách tính. Nó tuyệt đối sẽ không xem việc sống chết của người dân đáng là gì cả. Điều mà nó quan tâm và nghĩ đến chính là bảo vệ chính quyền và lợi ích của nó.

Sau khi chúng ta nhìn rõ bản chất tà ác của Trung Cộng, và xem lại câu nói “Nhị sầu Đông Tây người đói chết” trên Lưu Bá Ôn bia ký thì sẽ không thấy khó giải thích nữa.

Mọi người thử nghĩ xem, một khi nạn côn trùng xâm hại xảy ra thì địa khu chịu nhận nghiêm trọng nhất có thể là vùng phía đông và phía tây của Trung Quốc. Nếu như nạn côn trùng mất kiểm soát thì sẽ giống như dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán bị mất kiểm soát. Lúc đó, Trung Cộng sẽ bỏ rơi việc cứu nạn các địa khu ở phía đông và phía tây, cũng giống như lúc mất kiểm soát viêm phổi Vũ Hán, Trung Cộng đã vạch kế hoạch vứt bỏ Vũ Hán, thậm chí là vứt bỏ tỉnh Hồ Bắc để bảo toàn những địa khu khác. Nếu thật sự đã đến bước này thì dự ngôn của Lưu Bá Ôn sẽ thành hiện thực, và việc người chết đói trên diện rộng cũng không có gì lạ.

Thưa quý đọc giả, tuy là những sự việc này tạm thời chưa phát sinh nhưng chúng nhất định sẽ phát sinh, bởi vì chúng là thiên tượng biến hóa không thể nghịch chuyển. Thế nào là thiên tượng? Chính là việc làm của Thần, là ý chí của Thần. Nói trắng ra là kịch bản sớm đã an bài xong rồi, lúc nào diễn, xuất hiện sự việc gì thì tất nhiên chúng sẽ xuất hiện, và đó là điều không thể thay đổi.

Có lẽ đọc giả sẽ đặt câu hỏi: Vậy chúng ta chỉ có thể ngồi chờ chết, chờ đợi đối mặt với cái chết thôi sao? Đương nhiên là không phải. Trung Quốc có một câu thành ngữ gọi là “Thuận theo ý trời thì quang minh, đi ngược với ý trời thì diệt vong”. Thượng thiên sớm đã chỉ rõ đường lớn cho chúng ta đi. Chỉ cần chúng ta đứng cùng phía với Thần, cho dù xuất hiện bất kỳ tai nạn nào thì chúng ta đều có thể bình an vượt qua.

Xin đưa ra một ví dụ như sau: Trong lịch sử Trung Cộng nắm quyền, dù cho bạn là Chủ tịch nước, người có công khai quốc, nhân vật nổi tiếng, hay là các chủng loại đoàn thể duy trì quyền lợi, chỉ cần với một câu nói của người lãnh đạo Đảng thì bạn sẽ không thể trụ nổi quá ba ngày. Ví như, Lưu Thiếu Kỳ, Bành Đức Hoài, hay là phong trào sinh viên học sinh ngày 4 tháng 6 v.v. Tuy nhiên, điều khiến cho Trung Cộng không thể nào hiểu được là Pháp Luân Công được cho là một quần thể yếu thế nhưng Trung Cộng tuyệt không cách nào đánh đổ được. Năm đó, Giang Trạch Dân là lãnh đạo của Trung Cộng đã dám la lớn: “Tiêu diệt Pháp Luân Công trong vòng ba tháng”. Tuy nhiên đã hơn 20 năm trôi qua, bất kể Trung Cộng sử dụng mọi thủ đoạn bức hại tàn khốc nhất từ cổ chí kim, bao gồm cả việc mổ cắp nội tạng học viên Pháp Luân Công v.v tất cả đều không có cách nào đánh đổ Pháp Luân Công. Pháp Luân Công vẫn mặc nhiên đứng vững ở vùng đất Trung Hoa, hơn nữa còn được hồng truyền đến hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên toàn thế giới.

Vậy nguyên nhân là gì? Bởi vì Pháp Luân Công chính là Phật Pháp chân chính.

Những ai tín ngưỡng vào Chân Thiện Nhẫn, dù cho có trải qua ma nạn nhưng cuối cùng ắt sẽ thành chính quả. Những ai không nhận đồng và thậm chí là phản đối Chân Thiện Nhẫn thì thử hỏi lương tâm và ranh giới đạo đức của họ đã ở đâu rồi? Thần Phật sẽ nhìn nhận họ như thế nào đây?

Người viết đưa ra một vài ví dụ là muốn nói với quý đọc giả rằng: Nhân loại đã đi đến thời khắc quan trọng giữa sinh tử tồn vong, chúng ta cần phải tỉnh táo ra, không thể hết lần này đến lần khác bị Trung Cộng lừa dối làm trò đùa. Những ai muốn từ bỏ Trung Cộng và thoát khỏi kiếp nạn này của nhân loại chỉ có một con đường duy nhất đó là bước đi theo Thần Phật thì Thần Phật mới có lý do bảo hộ bạn, thiên tai nhân họa mới tránh xa bạn.

Nhiều tai nạn lớn đang xảy ra trên toàn thế giới ngày hôm nay, cái này chưa yên cái kia đã đến. Thần Phật sớm đã nói với nhân loại phương pháp tránh nạn: Tránh xa Trung Cộng, thoái xuất khỏi những tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của Trung Cộng mà mình đã từng gia nhập, thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Đây chính là cách duy nhất có thể bảo toàn tính mệnh từ căn bản.

Vì sao y học phương Tây và thuốc Tây có tác dụng chữa bệnh nhưng có tác dụng phụ, và có thể loại bỏ tác dụng phụ đó không? Gần như không có người nào thật sự biết rõ, thậm chí là bác sĩ và dược sĩ chỉ mới bắt đầu hiểu rõ ra sau 10 hay 20 năm trôi qua. Con người đều muốn tin vào Tây y, rất nhiều người xác thực là đã thấy được hiệu quả trị liệu, nhưng cũng có rất nhiều người chưa chữa trị thì đã qua đời. Rất nhiều người vẫn còn muốn lấy sức khỏe của bản thân mình ra đặt cược.

Người Trung Quốc thường hay nói: “Thà tin là có còn hơn không tin”. Trước những tai họa lớn đe dọa đến vấn đề sống chết của tính mạng mỗi người, quý đọc giả không ngại thì hãy nhảy ra khỏi đóng khung quan niệm bản thân để thử một lần tin vào pháp lực của ba chữ “Chân-Thiện-Nhẫn”. Người viết nghĩ rằng quý đọc giả nhất định sẽ có thu hoạch cho mình.

Sinh mạng của con người không phải là Trung Cộng ban cho nên không cần phải giao nộp mạng sống của mình cho Trung Cộng mà chưa kịp suy nghĩ! Với những lần tai họa do con người gây ra trong lịch sử, Trung Cộng đã hại chết hơn 80 triệu người Trung Quốc. Hiện nay đối diện với những tai họa lớn liên tiếp xảy ra, giữa tính mạng của bọn họ và tính mạng của bạn, bạn nghĩ xem bọn họ sẽ lựa chọn ai?


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2020/3/16/402511.html

Đăng ngày 22-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share