Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-12-2019] Tôi vẫn nhớ rõ giai đoạn đen tối nhất trong cuộc đời mình. Hàng ngày trên đường đi làm, tôi đều nắm chặt tay và tự nhủ mình phải tiếp tục sống. Chừng nào tôi chưa bị urê huyết (một triệu chứng của suy thận), tôi còn phải tiếp tục. Bởi vì nếu tôi ngục ngã, gia đình tôi sẽ tan vỡ. Vì vậy dù chồng tôi thường trong tình trạng tâm lý tồi tệ vì bị mất việc và thường quát tháo tôi, nhưng tôi vẫn phải vui vẻ tiếp tục sống cho dù sức khỏe rất yếu. Nhưng tôi biết cái chết đang đến ngày càng gần hơn, tôi không biết tôi còn sống được bao nhiêu ngày nữa.

Thật may mắn, tất cả mọi thứ đã thay đổi hai năm trước sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mọi bệnh tật của tôi đã biến mất. Ở tuổi 66, cơ thể tôi từ cồng kềnh trở nên thon thả, da dẻ của tôi cũng trở nên sáng hơn.

Gần đây khi tôi tới thăm bệnh viện nơi tôi từng làm việc, nhiều đồng nghiệp cũ của tôi ngạc nhiên khi thấy vẻ trẻ trung và khỏe mạnh của tôi. Giám đốc bệnh viện nói đùa rằng tôi sẽ trẻ trung mãi mãi.

Tôi mỉm cười, kể cho họ câu chuyện- từ thống khổ tột cùng sang được phúc báo sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp- đây chính là điều đã làm thay đổi cuộc đời tôi.

Đau đớn và đấu tranh để tồn tại

Tôi là một bác sỹ, nhưng tôi cũng bị hen suyễn trong 20 năm. Theo tôi biết bệnh này không chữa được. Khi cơn hen đến, tôi di chuyển khó khăn và rất khó nằm ngủ. Tôi thường ngồi trên ghế cạnh giường cố gắng thở, việc này mỗi lần có thể kéo dài hàng tháng. Mặc dù nhà tắm cạnh giường ngủ, nhưng dường như cách xa hàng nghìn dặm. Tôi phải dừng lại vài lần để tới được đó.

Tôi cũng phải đi cấp cứu nhiều lần. Bởi vì dùng nhiều steroid, toàn bộ cơ thể tôi bị sưng tấy. Rối loạn sinh lý do steoroid cũng dẫn đến nhiễm trùng herpes simplex, như thường thấy ở các bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối. Kết quả là tôi không thể ăn được gì trong tám ngày liền, và nôn ra tất cả những gì mình ăn vào.

Khi tôi cảm thấy khá hơn, tôi lại bị zona. Khi nằm trên giường, dù mặc quần áo hay đắp chăn, tôi cảm giác cứ như có vô số kim châm đâm vào cơ thể mình. Tôi không thể ngủ cả ngày lẫn đêm, điều này dẫn tới hàng loạt vấn đề như suy nhược thần kinh, viêm xoang, lạnh vai, viêm khớp và đổ mồ hôi. Khi nghe âm thanh phát ra từ các thiết bị điện tử, tôi cảm thấy đau nhói như thể có kíp nổ trong tai. Bởi vì đau ngực khi nói, tôi giao tiếp với mọi người bằng cử chỉ, gật đầu, lắc đầu. Tóm lại, tôi không nghe và nhìn rõ, tôi không thể nói. Cuộc sống của tôi quả thật là những chuỗi ngày dài thống khổ.

Vì hệ thống miễn dịch rất tệ và đổ mồ hôi nhiều, người nhà không dám lại gần tôi. Họ sợ rằng bất cứ thứ gì cũng có thể gây ra vấn đề sức khỏe cho tôi. Nghĩ lại mình đã từng là một người thông minh, xinh đẹp, là một lãnh đạo có năng lực và bây giờ lại giống như một đống rác bỏ đi, nước mắt tôi lại lã chã tuôn đầy trên mặt, thậm chí điều đó cũng không thể diễn tả hết nỗi thống khổ mà tôi đã phải chịu đựng.

Nhiều lần, tôi đã nghĩ tới cái chết. Nhưng lúc đó, chồng tôi bị mất việc, con trai thì đang học đại học. Tôi ở nhà, cả nhà không có thu nhập. Vì vậy mỗi ngày tôi phải vật lộn, gồng mình đi làm trong khi vẫn phải điều trị bệnh với nhiều loại thuốc.

Mặc dù làm việc tại bệnh viện, nhưng tôi rất sợ phải khám sức khỏe bởi kết quả luôn cho thấy tôi đang trong tình trạng sức khỏe không ổn và các đồng nghiệp sẽ khuyên tôi nên ở nhà.

Sau 20 năm dùng thuốc, tôi bị chảy máu mãn tính, mà có thể liên quan đến urê huyết. Nhưng tôi không dám nghĩ tới điều đó. Mỗi ngày tôi đều phải gắng sức hoàn thành công việc dù lưng tôi bị đau, và khi về tới nhà, nước mắt tôi lại tuôn rơi vì cảm thấy tuyệt vọng.

Đại Pháp đã cứu tôi

Hai năm trước, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư Phụ Lý đã cứu tôi thoát khỏi sự thống khổ, sức khỏe của tôi được hồi phục. Tôi không còn bất kỳ đau đớn nào khi mặc quần áo, thay quần áo và đắp chăn. Bệnh hen suyễn, hành hạ tôi 20 năm cùng với viêm xoang, rối loạn sinh lý đều đã biến mất.

Trước đây tôi rất sợ lạnh. Khi mọi người mặc áo phông mùa hè, tôi vẫn cần áo khoác mùa đông. Thậm chí trong những ngày nóng nhất, tôi vẫn mặc áo len và đi đôi dép bông. Thậm chí như thế mà tôi vẫn cảm thấy đôi chân lạnh cóng.

Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cảm giác lạnh không còn nữa, tôi có thể ngủ ngon, chỉ bằng cách đắp một chiếc khăn tắm. Khi tôi nghĩ về những cải biến này, tôi cảm động sâu sắc vì Sư phụ và Đại Pháp ban đã cho tôi quá nhiều.

Tôi cũng hưởng lợi từ tu luyện nhiều lần. Khi năm ngoái tới Bắc Kinh, tôi sợ bị trộm nên đã dùng ví có khóa an toàn. Khi tới một công viên, tôi phát hiện thấy ví của mình đã bị mở tung nhưng điện thoại, tiền mặt vẫn còn ở ngăn khác. Tôi biết kẻ trộm đã không thể lấy được đồ vì Sư phụ đã bảo hộ tôi.

Đại Pháp bảo hộ gia đình tôi

Một lần, cháu trai tôi bị sốt cao. Tôi là người duy nhất ở nhà và gần như hoảng loạn khi thấy cháu tôi nôn mửa và có biểu hiện co giật. Tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Không lâu sau, cháu trai tôi hồi phục.

Vào dịp Tết Nguyên đán, em trai tôi phải đi cấp cứu. Trên đường về nhà trong tâm trạng nặng nề, tôi vô tình đi qua đuôi của một chiếc xe ô tô đang đỗ, ngay khi tôi vừa bước được qua bên trái của chiếc xe, chiếc xe bỗng đột ngột lùi lại. Tôi kinh hoảng, nếu như tôi chỉ chậm một giây thôi thì hậu quả thật khủng khiếp. Sư phụ đã bảo hộ tôi một lần nữa.

Vài ngày trước, cháu trai tôi bị táo bón và khóc vì đau bụng. Chúng tôi đã thử vài loại thuốc nhưng không khỏi. Khi tôi đang bối rối, một học viên tới thăm và nhắc tôi xin Sư phụ giúp. Chúng tôi tới một phòng trống và cầu Sư phụ giúp. Khoảng 10 phút sau, cháu tôi đã bình phục.

Đại Pháp không chỉ bảo hộ học viên mà còn bảo hộ cho cả gia đình họ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/12/19/397102.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/21/181170.html

Đăng ngày 21-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share