Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-09-2019] Khi tôi nghe tin một học viên Pháp Luân Đại Pháp lâu năm, bà Lan, bị nghiệp bệnh nặng can nhiễu, và không thể tự chăm sóc bản thân trong hơn nửa năm, tôi quyết định đến thăm bà ấy.

Khi tôi đến, cả bà và con trai bà đều ở nhà. Tôi chưa bao giờ gặp họ trước đây, do đó tôi giới thiệu bản thân và nói với họ mục đích chuyến thăm của tôi. Sau khi con trai bà biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cậu ấy bắt đầu hét vào mặt tôi: “Tôi có thể gọi cảnh sát đến bắt bà ngay bây giờ.”

Tôi không động tâm, và bắt đầu phát chính niệm để thanh trừ các nhân tố cựu thế lực đang can nhiễu cậu ấy trong những không gian khác.

Cậu ấy phàn nàn về việc cậu đã bị phạt tiền nhiều lần do mẹ cậu bị cảnh sát bắt đi vì nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp.

Cậu ấy chỉ bắt đầu bình tĩnh lại sau khoảng nửa giờ. Lúc đó tôi nói với cậu ấy: “Sau tất cả những năm này, cháu biết các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt. Mẹ cháu nói chuyện với mọi người về Đại Pháp để cố gắng cứu họ và có nhiều người tốt hơn trong thế giới này. Chính Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) quá tàn ác, đã bức hại người tu luyện.”

Tôi nói với cậu ấy về những thay đổi tôi đã trải qua sau khi tu luyện Đại Pháp và nói: “Chúng ta không biết nhau, nhưng dì đã đến thăm mẹ cháu. Khi cháu la hét với dì, dì không nổi giận. Nếu không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, dì sẽ không làm được như vậy.”

Cậu ấy hoàn toàn bĩnh tình lại và xin lỗi tôi.

Tôi nói với cậu ấy rằng Đại Pháp đã phổ truyền khắp thế giới và nói: “Chỉ ở Trung Quốc, pháp môn này mới bị đối xử bất công. Mặc dù các học viên như dì đã phải chịu đựng cuộc bức hại của ĐCSTQ trong nhiều năm, họ vẫn kiên định với đức tin của mình. Tại sao vậy? Bởi vì người tu luyện đã hưởng lợi từ Đại Pháp. Họ không làm gì trái với lương tâm của mình, không vi phạm pháp luật, hoặc gây hại cho xã hội. Tất cả những gì chúng tôi làm là mang lại lợi ích cho xã hội.”

Tôi nói thêm rằng tôi hy vọng cậu ấy có thể trợ giúp mẹ cậu tiếp tục học Pháp và luyện công. Nếu bà ấy có thể tự chăm sóc cho bản thân mình, nó sẽ giảm nhẹ gánh nặng cho cậu ấy.

Cuối cùng, tôi đề nghị đến học Pháp cùng mẹ cậu một buổi một tuần.

“Vâng, Cảm ơn cô!” Cậu ấy đáp. Sau đó cậu tiễn tôi tới tận lối ra vào tòa nhà chung cư của họ.

Các học viên không có bệnh

Khi tôi trở lại nhà bà Lan, tôi chia sẻ thể ngộ về Pháp của mình với bà ấy.

Bà Lan nghĩ rằng bà bị tiểu đường, vì vậy bà tuân thủ chế độ ăn kiêng cho bệnh nhân tiểu đường. Tôi không nhận xét về việc bà nên làm điều này hay không. Tôi chỉ nói đơn giản: “Các học viên không có bệnh. Sư phụ đã thanh lý cơ thể chúng ta khi chúng ta bắt đầu tu luyện.”

Tôi hỏi bà ấy: “Những gì xảy ra với cơ thể chị không phải là giả tướng sao?”

Sư phụ giảng:

“Phản ứng của một nghiệp bệnh phát sinh trên thân chư vị là vượt quan; về bề mặt nhất định là trạng thái nghiệp bệnh, tuyệt [đối] không phải là phản ứng của Thần mắc bệnh.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles)

Chúng ta phải thay đổi quan niệm của mình và tin tưởng chắc chắn rằng một học viên không có bất kỳ bệnh nào.

Thông qua chia sẻ với bà Lan, chính niệm của bà bắt đầu khởi lên và cuối cùng bà đã đồng ý rằng bà không mắc bệnh.

Kinh nghiệm học Pháp của tôi

Tôi quay lại nhà bà lần thứ ba sau khi tôi trở về từ một chuyến đi. Khi tôi bước vào phòng ngủ của bà, tôi thấy một lớp bụi dày, cùng với gầu và tóc rụng khắp sàn.

Ga trải giường có những vết máu khô, với lớp da chết dày. Bà nói nó là do bàn chân bà bị bỏng nước sôi. Da của bà bị tróc và chân của bà chảy máu mỗi ngày.

Tôi luôn gọn gàng và sạch sẽ. Đây là lần đầu tiên tôi gặp phải kiểu lộn xộn như thế này. Tôi nghĩ: “Đây không phải là khảo nghiệm tâm tính cho mình sao? Không ngẫu nhiên mà mình gặp phải tình huống này.”

Chắc hẳn nó nhắm vào chấp trước sạch sẽ của tôi, và tôi cảm thấy rằng tôi nên loại bỏ nó. Khi nghĩ về điều này, tôi cảm thấy thoải mái trở lại.

Tôi đã dọn dẹp nhanh chóng, rồi ngồi xuống và chúng tôi bắt đầu chia sẻ. Chủ nguyên thần của bà ấy khá yếu. Khi tôi ngồi đối diện với bà, bà không dám nhìn thẳng vào tôi. Khi tôi yêu cầu bà hãy nhìn tôi, bà đã nhìn, nhưng sau đó quay đầu đi nơi khác, cứ như thể bị thu hút bởi hoàn cảnh bên ngoài.

Quyết tâm

Tôi liên tục phát chính niệm để thanh trừ hết lạn quỷ tà ác ở những không gian khác, gọi chủ nguyên thần của bà, và củng cố chính niệm của bà.

Một giờ sau, chủ nguyên thần của bà trở nên mạnh hơn, và chúng tôi học một số bài giảng của Sư phụ về nghiệp bệnh. Chúng tôi cũng học các bài giảng về vượt qua khảo nghiệm tâm tính.

Cùng với việc học Pháp nhiều hơn, chính niệm của bà đã khởi lên.

Sư phụ giảng:

“Tu luyện chính là hướng nội mà tìm, dù đúng hay sai cũng đều tìm trong bản thân mình; tu chính là tu bỏ cái tâm con người.”

“phải đạt đến độ là ai nói [chư vị] cũng được; nếu nói đúng thì sửa đi, còn nếu không thì cũng chú ý; chư vị có thể đối diện với phê bình và chỉ trích mà bất động tâm thì chính là chư vị đang đề cao.”

(Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles)

Sau khi học Pháp, bà Lan nói: “Tôi đã không nghe lời Sư phụ, và tôi đã không thể chấp nhận lời chỉ trích. Tôi chỉ muốn khen ngợi. Tôi không biết cách hướng nội. Nói chung, tôi không biết cách tu luyện tâm tính của mình. Chỉ vài ngày trước, tôi đã mâu thuẫn với con dâu.”

Một cách kiên quyết, bà nói: “Tôi sẽ nghe theo Sư phụ và tu luyện tốt bản thân, đề cao tâm của mình và làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu chúng ta làm.”

Xây dựng một môi trường tu luyện lành mạnh

Khi tôi đến nhà bà lần thứ tư, tôi bắt đầu lau dọn toàn bộ nơi này. Tôi đã rất bình tĩnh, không có cảm giác ghê sợ.

Môi trường học Pháp của chúng tôi đã cải thiện sau khi tôi dọn sạch. Trước tiên, chúng tôi phát chính niệm, sau đó học Pháp. Lần này chúng tôi học cách tu luyện tâm tính trong Tinh tấn yếu chỉ.

Thông qua học Pháp, thể ngộ của bà đã đề cao. Bà nói với tôi rằng lý do cựu thế lực có thể lợi dụng bà là do bà đã không thể giữ vững tâm tính của mình.

Khi bà gặp phải mâu thuẫn, bà đã không biết cách hướng nội để tu luyện bản thân. Do đó, mối quan hệ của bà với gia đình có phần căng thẳng, và thường kết thúc bằng cuộc tranh luận giữa bà và con trai.

Kể từ đó, bà quyết định tu luyện bản thân và giữ vững tâm tính của mình.

Lần đến thăm thứ năm, tôi mang đi từ nhà một cái hộp đẹp cho bà đựng các sách Đại Pháp. Khi tôi lau phòng của bà lần trước, tôi nhìn thấy các sách Đại Pháp nằm trong một ngăn kéo rất bừa bộn trong tủ quần áo của bà. Đồ lót của bà cũng ở trong cùng tủ đó.

Đây là sự bất kính đối với Pháp, do đó tôi nhắc bà rằng chúng ta không bao giờ được để cho cựu thế lực lợi dụng sơ hở của chúng ta. Bà gật đồng đầu ý.

Trong chuyến thăm lần trước, tôi đã tải về từ trang Minh Huệ một số bài chia sẻ nói về cách đột phá nghiệp bệnh của học viên, và ghi chúng vào máy nghe MP3 cho bà nghe.

Các bài chia sẻ đã giúp củng cố chính niệm cho bà, và bà bắt đầu luyện công, mặc dù chỉ ngồi để luyện.

Ngày hôm đó, bà cũng cho tôi xem tay trái của bà. Năm ngón tay của bà co quắp, và bà không thể hoàn toàn duỗi chúng ra được. Tôi nắm lấy tay bà và nói: “Đây không phải tay của chị. Chị là một học viên. Làm sao một học viên lại có tay như vậy được?!”

Tôi tiếp tục nói: “Hãy phủ nhận can nhiễu của cựu thế lực. Đây chỉ là giả tướng. Đây không phải tay của chị. Xin hãy nói: ‘Tay tôi là một bàn tay tốt, và có thể tự duỗi ra.’ Sư phụ chắc chắn sẽ giúp chị.”

Sau đó chúng tôi học hết cuốn Tinh tấn yếu chỉ.

Tu luyện “trở lại đúng quỹ đạo”

Do trùng vào ngày nghỉ, lần thứ sáu tôi tới thăm bà là nửa tháng sau. Lần này nhà bà đã đổi khác. Con dâu bà đã thay ga trải giường cho bà, còn bà cũng đã lau sàn nhà và bàn làm việc.

Điều này thực sự khích lệ tôi. Tôi đã chân thành cảm tạ sự chăm sóc từ bi của Sư phụ, do đó chúng tôi có thể có một nơi sạch sẽ để học Pháp.

Chúng tôi ngồi xuống phát chính niệm, học Pháp, và sau đó chia sẻ cùng nhau. Qua cuộc trò chuyện của chúng tôi, tôi có thể nói rằng tu luyện của bà đã trở lại đúng quỹ đạo.

Bà kể về việc gần đây bà đã vượt qua một vài khảo nghiệm tâm tính như thế nào với gia đình bà, và nói: “Tôi đã từng có chấp trước mạnh mẽ về gia đình mình. Kết quả là, họ đã can nhiễu rất lớn đến tu luyện của tôi. Tôi phải đột phá về phương diện này, và sẽ buông bỏ tình đối với gia đình.”

Khi tôi gõ cửa nhà bà trong lần đến thăm thứ bảy, con trai bà nói với tôi rằng bà đã tới chỗ con gái bà. Tôi đã tới đó mà không thể tìm thấy bà, do đó tôi phải trở lại nhà con trai bà để hỏi lần nữa.

Câu ấy gọi cho chị gái mình và đề nghị cô ấy ra trước tòa nhà để đón tôi. Sau đó tôi quay lại tòa chung cư của con gái bà để đợi cô ấy.

Trời rất lạnh và có gió, tuyết rơi. Tôi có chút động tâm vì phải quay đi quay lại, nhưng tôi biết Sư phụ đã an bài khảo nghiệm này cho tôi để buông bỏ tâm sợ lạnh, và dễ bị động tâm.

Tôi muốn buông bỏ những chấp trước này để tôi sẽ không bị mắc kẹt bởi can nhiễu của cựu thế lực. Tôi phát chính niệm để đột phá can nhiễu, và tôi nghĩ rằng tôi phải gặp bà ấy.

Ngay lúc đó, con gái bà xuống cầu thang gặp tôi. Bà Lan đã hoàn toàn quên mất lịch gặp hàng tuần của chúng tôi.

Một bước tiến dài trong tu luyện

Chúng tôi học Pháp tại chỗ con gái bà vào ngày hôm đó. Sau vài giờ học Pháp, chúng tôi bắt đầu chia sẻ.

Bà nói với tôi rằng bà đang làm tốt hơn trong việc giữ gìn tâm tính của mình. Bà kể lại việc cách đây 2 ngày, khi con trai bà đang chỉ vào mặt bà trong cơn tức giận, bà đã có thể chịu đựng nó.

Mặc dù bà phải cắn môi rất mạnh, bà đã không nổi giận. Hơn nữa, bà bắt đầu hướng nội và thấy nhiều vấn đề vẫn còn tồn tại ở mình.

Khi bà có thể nhận ra thiếu sót của mình, con trai bà cũng bắt đầu bình tĩnh lại.

Bà cũng nói rằng bà có thể cố gắng đứng lên khi luyện một số bài công pháp. Bà rút tay trái ra, cánh tay từng bị liệt và co quắp trước đây, và giờ đây bà có thể duỗi được hoàn toàn các ngón tay của mình.

Tôi đã rất phấn khởi và vui mừng thấy như vậy. Tôi thậm chí đã cùng bà đi bộ xuống bốn tầng cầu thang đến tầng trệt. Thấy những thay đổi ở bà, tôi cảm thấy thực sự biết ơn Sư phụ nhân từ.

Lần thứ tám cũng là lần cuối cùng tôi tới nhà bà Lan. Thông qua việc dành một chút thời gian chia sẻ cùng bà, bà đã có thể nhận ra một số vấn đề bà gặp phải trước đây, và lý do thực sự tại sao bà bị cựu thế lực lợi dụng.

Bà nghĩ rằng bà đã tu luyện tốt trước đây, đặc biệt về phương diện cứu chúng sinh.

Ví dụ, bà đã giảng chân tướng cho mọi người trong khu dân cư của bà. Bà đã đến từng nhà, và giúp rất nhiều người thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó.

Khi bà không thể đi lại được do có vấn đề về chân, bà vẫn đẩy một cái xe đẩy tới siêu thị để phát tài liệu giảng chân tướng. Trong tình huống bà bị cảnh sát bắt giữ nhiều lần, bà vẫn giảng chân tướng cho các cảnh sát và giúp đỡ nhiều người trong số họ thoái Đảng.

Bà đã nhầm lẫn việc “làm ba việc” là tu luyện. Bà không thể học Pháp tĩnh tâm và không thể dùng Pháp để chỉ dẫn bà.

Đó là những lý do tại sao bà bị cựu thế lực lợi dụng và phải nhập viện trong hơn một tháng.

Sau khi bà Lan ra viện, bà không thể tự chăm sóc bản thân trong hơn nửa năm. Bà có vấn đề khi đọc các sách Đại Pháp, và không thể luyện công đúng trong gần một năm.

Khi chúng tôi cùng nhau chia sẻ và học Pháp trong vài tháng qua, cả tâm tính và thể trạng của bà đã cải thiện rõ rệt.

Lần đầu chúng tôi gặp mặt, ánh mắt bà trống rỗng. Giờ đây có ánh sáng lấp lánh trong đó. Bà có thể hoàn toàn duỗi năm ngón tay ở bàn tay trái, và bà có thể sử dụng cả hai tay để nắm lấy lan can cầu thang khi đi lên đi xuống.

Bà Lan cũng có thể duy trì phát chính niệm bốn lần toàn cầu, và học được cách hướng nội.

Bà đã từng luôn tranh đấu với mọi người, và nghĩ rằng bà tốt hơn họ. Giờ đây khi bà so sánh bản thân với người khác, bà nhận ra nó là cách khác để nhìn lại bản thân. Bây giờ bà có thể giữ vững tâm tính mọi lúc và hướng nội khi gặp mâu thuẫn.

Bà cũng nhận ra bà không nên dựa dẫm vào người khác, và đề nghị tôi đừng bận tâm quay lại nếu tôi bận.

Bà nói rằng bà sẽ theo yêu cầu của Sư phụ để tu luyện bản thân, và làm tốt ba việc. Bà muốn cảm ơn Sư phụ vì sự từ bi của Ngài, cũng như sự hỗ trợ vô tư mà bà đã nhận được từ các đồng tu.

Trải nghiệm này đã mang lại lợi ích cho tôi

Tôi đã đến nhà bà tám lần trong vài tháng qua, để chia sẻ và học Pháp cùng bà. Trong quá trình này, cả hai chúng tôi đã tống khứ nhiều chấp trước.

Tôi đã tu khứ tâm lo lắng, tâm thích sạch sẽ, tự cho điều gì đó là đúng mà không suy xét, thích nhìn vào khuyết điểm của những người khác, nói về người khác sau lưng họ, làm việc cực đoan, chấp trước vào thể diện, tâm hiển thị, và không tu khẩu.

Tôi thực sự biết ơn Sư phụ đã cho tôi cơ hội này để thanh trừ những chấp trước của tôi. Tôi cũng cảm ơn sự thẳng thắn của bà Lan đã giúp tôi học được cách đối xử với mọi người và mọi việc bằng thiện tâm, và đối chiếu với các Pháp lý.

Kể từ đó, tôi kiên định bản thân nỗ lực tinh tấn hơn và làm tốt ba việc để hoàn thành thệ ước tiền sử của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/30/393955.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/12/12/181061.html

Đăng ngày 13-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share