Bài viết của một viên Pháp Luân Đại Pháp tại Mỹ quốc

[MINH HUỆ 21-09-2019] Tôi chuyển đến một bang khác sinh sống vào năm 2017. Vì dân số ở đó khá đông nên chúng tôi may mắn được đón đoàn Shen Yun đến biểu diễn. Vì chỉ có ít học viên ở vùng sở tại nên một số học viên từ bang khác đã đến để giúp chúng tôi dựng các bảng quảng cáo, phát tờ rơi quảng bá và hỗ trợ trong suốt các buổi biểu diễn.

Năm ngoái chúng tôi có được năm suất diễn, nhiều hơn so với năm trước một suất. Sau khi in một số lượng lớn các tấm áp phích quảng cáo, chúng tôi phát hiện rằng nhân lực không đủ bởi vì lần này các đồng tu từ các bang khác không đến để giúp được vì ở nơi họ lịch biểu diễn cũng trùng lịch diễn ở địa phương chúng tôi.

Một khởi đầu bấp bênh

Một người điều phối ở địa phương yêu cầu tôi và một học viên Tây phương tên là James đi sắp xếp việc phát tờ quảng cáo. James và tôi đã làm việc cùng nhau từ năm ngoái. Chúng tôi phối hợp nhịp nhàng, đặc biệt là kể từ khi có học viên từ các bang khác đến giúp chúng tôi hai lần.

James và tôi quyết định sắp xếp cho các học viên ở địa phương đi đặt tờ quảng cáo vào thứ bảy hàng tuần trong suốt tháng 10 và tháng 11. Đa số mọi người đều phải đi làm cả ngày nhưng tôi nghĩ rằng ra ngoài phát tài liệu quảng bá Shen Yun vào cuối tuần thì không phải là gánh nặng gì lớn.

Chúng tôi gửi thư thông báo về tầm quan trọng của việc đặt các tờ áp phích quảng bá Shen Yun và mối quan hệ tương hỗ của việc này với việc bán vé như thế nào. Chúng tôi cũng gọi điện thoại cho mọi người để giới thiệu về Shen Yun. Vào ngày thứ 7 đầu tiên, chỉ một vài người có mặt. Chúng tôi chỉ có thể chia làm hai nhóm: một nhóm bao gồm bố tôi, con trai tôi và tôi. Nhóm kia gồm có James và hai sinh viên đại học. Còn các học viên còn lại thì không đến được vì các lý do như bận họp, đi du lịch, chăm con, bận với các việc quảng bá khác, v.v

Hai nhóm chúng tôi đi ra ngoài. Mọi việc không thuận lợi. Nhiều cửa hàng chỉ cho phép chúng tôi để lại tờ rơi nhưng không cho chúng tôi đặt áp phích quảng cáo. Bố tôi cứ nói “Năm nay khó khăn hơn năm ngoái nhiều. Bố ước có các học viên ở vùng khác đến giúp chúng ta, ít nhất là mỗi gia đình có một người đến. Mọi người năm nay đi đâu hết thế nhỉ?”

Tôi không hiểu vì sao không có nhiều học viên hơn đến tham gia việc này. Ở nơi tôi ở trước đây, các học viên rất tự hào về việc Shen Yun đến biểu diễn và cảm thấy rất vinh dự khi được đi treo các tấm áp phích quảng cáo. Vào cuối tuần, họ đi ra ngoài để phát tờ rơi. Trong thành phố này, đa số các học viên đều thành thạo tiếng Anh và đều có xe hơi. Đáng ra việc này không phải là việc khó đối với họ chứ?

Tôi bắt đầu phát sinh tâm phàn nàn và có các suy nghĩ tiêu cực. Tôi nghĩ rằng cho dù tất cả học viên ở nơi sở tại của chúng tôi đều đến giúp thì cũng khó mà có thể phân phát hết toàn bộ những tờ áp phích mà chúng tôi đã in ra. Với số người ít thế này, chúng tôi không có cách nào có thể hoàn thành được. Tôi thậm chí còn nghĩ “Thôi được rồi, tôi sẽ cố gắng hết sức. Nếu không phát hết tờ rơi thì đó cũng không phải là lỗi của tôi. Thậm chí tôi còn nghĩ rằng năm sau tôi sẽ không nhận công việc này nữa.

Trong suốt khoảng thời gian đó, tôi đã học thuộc Chuyển Pháp Luân và đọc các kinh văn mới của Sư phụ. Tôi cũng nghe các phát thanh Minh Huệ. Tôi nhận ra rằng các niệm đầu tiêu cực của tôi là sai và những niệm đầu đó phản ảnh tâm tự tư và tật đố của tôi.

Sư phụ giảng:

“Tâm oán hận ấy, chính là dưỡng thành[từ] việc thích nghe điều dễ nghe, thích [gặp] chuyện vừa ý, nếu không bèn oán hận. Mọi người nghĩ đi, thế là không được đâu, tu luyện không thể tu như thế. Tôi vẫn luôn giảng rằng, người tu luyện phải xoay ngược lại nhìn vấn đề, khi chư vị đụng phải chuyện không tốt thì chư vị coi đó là hảo sự, là đến để đề cao chư vị, [ví như] ‘Con đường này ta cần bước đi cho tốt’, ‘Đây lại cần vượt quan nữa rồi’, ‘[Việc cần] tu luyện đến rồi’. Khi chư vị gặp hảo sự thì chư vị nghĩ, ‘Ái chà, mình chớ cao hứng quá, [gặp] việc vừa ý không đề cao lên được, còn dễ rớt xuống’. Tu luyện mà, chư vị phải xoay ngược lại nhìn vấn đề. Giả sử khó khăn tới, chuyện bất hảo tới, [mà] chư vị nhất loạt bài xích hết, chắn hết, thì chư vị là đang từ chối vượt quan [khảo nghiệm], chư vị là cự tuyệt tiến lên trên; đúng không? [Đương nhiên] những thứ bức hại là chuyện khác”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC)

Tôi tìm lại được chính niệm của tôi: Shen Yun là để cứu người và chúng ta phải làm thật tốt việc quảng bá này.

Ghi nhớ việc tu luyện

Mỗi tuần khi James và tôi gọi điện và nhắc các học viên khác giúp đỡ việc treo áp phích. Để động viên các đồng tu, chúng tôi chia sẻ thể ngộ, cho họ xem những tấm hình nơi áp phích đã được dán lên. Dần dần, ngày càng có nhiều đồng tu hơn ra giúp đỡ.

Giờ đã đến cuối tháng 11. Số lượng áp phích treo được ít hơn số lượng dự tính ban đầu rất nhiều. James thường nhắn tin cho tôi để hỏi còn bao nhiêu áp phích chưa được treo. Một ngày nọ, tôi bất nhẫn và trả lời rằng “Không cần phải đếm số lượng chúng ta đã làm được và chưa làm được! Hãy nhìn vào bản đồ và xem chúng ta đã làm được ở những địa điểm nào. Mục đích của chúng ta là cứu người chứ không phải là hoàn thành một công việc được giao”.

Thực ra điều tôi muốn nói là “Không cần phải đếm. Dù sao thì chúng ta cũng không thể hoàn thành hết được số lượng ban đầu. Chi bằng hãy tập trung hoàn thành cho xong ở những khu vực quan trọng”.

Tôi ngạc nhiên khi James chia sẻ với các đồng tu khác những gì tôi nói. Anh ấy bảo rằng những gì tôi nói thực có ích. James luôn lo lắng về việc chúng tôi không thể hoàn thành hết theo như số lượng đã định ra ban đầu. Thông điệp của tôi nói ra nhắc anh nhớ rằng chúng tôi nên tập trung vào việc cứu người, thay vì tập trung vào số lượng áp phích được dán.

Tôi nhớ rằng khi tôi bắt đầu tham gia quảng báo Shen Yun, tôi đã nghĩ rằng tôi đang giúp các phụ đạo viên tại địa phương. Sau này tôi hiểu ra rằng cứu người là trách nhiệm của tôi. Khi các điều phối viên giao cho tôi một khu vực nào đó, tôi cảm thấy mình cần có trách nhiệm, tôi biết rằng chúng sinh ở đó đang chờ tôi mang đến cho họ tin vui rằng Shen Yun sắp đến.

Thay đổi bản thân

Tôi luôn mang theo áp phích trong túi mình. Khi tôi đến một cửa hàng nào đó, tôi sẽ đưa tặng cho người quản lý ở đó một tờ rơi và giới thiệu ngắn gọn về Shen Yun và sau đó tôi sẽ hỏi rằng tôi có thể dán hay treo áp phích được không. Tôi chỉ lấy áp phích ra nếu họ đồng ý cho tôi treo. Một ngày nọ, tôi đột nhiên nghĩ đến việc cầm một tờ áp phích lớn trong tay khi tôi vào một cửa hàng. Tôi cho người quản lý xem tờ áp phích và hỏi rằng tôi có thể để áp phích ở cửa hàng của họ không. Đây quả thực là một thay đổi nhỏ làm nên một khác biệt lớn. Đa số các cửa hàng đều đồng ý. Số lượng áp phích mà tôi treo tăng nhanh đáng kể. Tôi nhận ra rằng năng lượng của Shen Yun trong tờ áp phích tôi cầm đã giúp thanh lý môi trường xung quanh.

Tôi không còn tập trung vào số lượng áp phích mà chúng tôi đã hoàn thành nữa. Mỗi ngày tôi đều đọc bài giảng, luyện công và làm việc tôi cần làm. Bố tôi sẽ kiểm tra bản đồ và đường đi trước khi chúng tôi tiến hành. Ông lái xe và dừng lại ở trước các cửa hàng. Tôi đơn giản chỉ cần xuống xe và đi vào. Cửa hàng này nối tiếp cửa hàng khác, tôi treo áp phích và để lại tờ rơi.

Thi thoảng, khi tôi đưa cho quản lý cửa hàng xem tờ áp phích, họ nói rằng họ đã muốn xem Shen Yun nhiều năm nay. Một ngày nọ, ngay khi tôi vừa bước vào một cửa hàng thì một cô gái ở phía sau quầy cất lời nói: “Đây đúng là một phép màu. Hôm qua tôi vừa nghĩ đến Shen Yun xong”. Trong một số cửa hàng, tờ áp phích về Shen Yun từ những năm trước vẫn được để nguyên. Tôi biết rằng nhiều người đang chờ Shen Yun đến.

Vào cuối tháng 12, James và tôi kiểm tra lại tình trạng của các tấm áp phích. Chúng tôi thấy nhiều học viên đã đi treo áp phích trong kỳ nghỉ. Nỗ lực của nhóm chúng tôi đã tiến triển tốt sau khi tôi trừ bỏ các niệm đầu xấu.

Vào tháng 1, việc bán vé tiến triển tốt đến mức chúng tôi đã bổ sung thêm một buổi biểu diễn nữa. Chúng tôi bắt đầu đi treo áp phích vòng hai. Nhiều học viên hơn nữa ở địa phương cũng tham gia và có một nữ đồng tu đã ngồi xe cùng với những người khác để đi dán áp phích. Một học viên làm việc trong một công ty lớn đã đi dán áp phích vào mỗi đêm, sau giờ làm. James đã sắp xếp một lộ trình đặc biệt cho vị học viên kia. Một học viên khác sẽ đi dán áp phích quảng cáo vào ngày chủ nhật vì cô phải đưa con đi học vào thứ 7. Một vài học viên sống ở vùng nông thôn thì sẽ đặt các tấm áp phích ở khu vực địa phương của họ. Một vài học viên nói rằng họ để ý thấy năm nay có nhiều chủ cửa hàng người Trung Quốc đã đồng ý nhận áp phích của chúng tôi.

Ha bố con tôi đi treo các tờ áp phích trong cả tuần. Một buổi chiều nọ, chúng tôi đi đến khu phố cổ. Tôi nhanh chóng ghé thăm một số cửa hàng. Nhiều người bán hàng chào đón và cảm ơn chúng tôi vì đã mang đến cho họ những tin tức về chương trình biển diễn Shen Yun. Tôi đột nhiên có cảm giác rằng họ đã chờ đợi chúng tôi từ lâu lắm rồi. Từ lâu, chúng tôi đã có hẹn ước này: một ngày nào đó, tôi sẽ đi tìm họ và giúp họ có cơ hội được đắc cứu.

Lúc đó tôi nhớ đến bài hát do một học viên sáng tác: “Kính dâng Sư phụ nhân ngày Pháp Luân Đại Pháp”:

“Chúng ta đến vì chúng sinh! Không sợ hãi, chúng ta hạ thế đến chốn mê này để giúp Sư phụ chính Pháp”.

Khi tôi về nhà vào đêm hôm đó, bố tôi nói rằng hôm nay ông đã dán được một lượng lớn áp phích kỷ lục.

Thành công

Hai tuần trước khi Shen Yun diễn, tôi nhận được tin nhắn của James trong nhóm: “Không còn tờ áp phích nào nữa cả”. Vậy là chúng ta đã dán hết tất cả rồi!

Tôi chưa bao giờ mong đợi việc như thế này có thể diễn ra. Làm sao mà chúng tôi có thể dán hết được cả hàng ngàn tấm áp phích như thế? Đây đúng là một phép màu. Tôi thực sự tin rằng Sư phụ đã tạo ra kỳ tích này khi Ngài thấy chúng tôi đã đề cao tâm tính và làm việc cùng nhau như một chỉnh thể.

Các buổi biểu diễn của Shen Yun năm 2019 là một thành công lớn của chúng tôi. Sau đó, điều phối viên ở địa phương nói rằng đó là năm tuyệt vời nhất đối với chúng tôi.

Con xin cảm tạ Sư tôn đã cho con cơ hội được tham gia quảng bá Shen Yun và đề cao trong quá trình này. Xin cảm ơn các đồng tu từ các khu vực khác đã giúp đỡ chúng tôi một cách vô tư vô ngã!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/21/393467.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/10/180265.html

Đăng ngày 31-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share