Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-10-2019] Vào mùa xuân năm 2009, con trai năm tháng tuổi của tôi đã nhặt một quả bóng nhựa cứng trên sàn nhà và cho vào miệng. Khuôn mặt cháu tái nhợt và cháu sắp bất tỉnh. Chúng tôi ngay lập tức niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!” và cầu xin Sư phụ cứu cháu. Sau một lúc, cháu đã nhổ quả bóng nhựa ra. Cả gia đình chúng tôi rất biết ơn Sư phụ vì đã cứu cháu.

Mùa thu năm 2009, khi tôi đang học Pháp, con trai tôi lúc ấy được một tuổi, đã lấy sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp từ tay tôi. Cháu mở sách tới trang có ảnh Sư phụ, đặt sách trên tủ đầu giường và bắt đầu bái Sư phụ. Sau đó, cháu bắt đầu nghe Pháp, và đọc những bài thơ trong Hồng Ngâm.

Cơn sốt cao biến mất

Mùa xuân năm 2011, cháu bị sốt cao. Tôi đã cố gắng dùng rượu để thử hạ nhiệt. Con trai tôi từ chối và nói: “Chúng ta có Sư phụ. Chúng ta có Đại Pháp. Chúng ta không cần cái này. Mẹ hãy mang nó đi!” Tôi ngay lập tức nhận ra cháu nói đúng. Một đứa trẻ ba tuổi liệu có thể nói được những lời như thế. Tôi hiểu rằng Sư phụ đã điểm hoá cho tôi thông qua miệng của con. Chúng tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” cùng nhau. Không lâu sau đó, cháu ngủ thiếp đi. Tôi thử sờ vào đầu cháu, cơn sốt đã biến mất.

Bị trúng gạch rơi từ tầng bảy

Vào một buổi chiều mùa xuân năm 2014, tôi và con trai đang đi bộ qua một toà nhà dân cư thì một viên gạch rơi xuống từ tầng bảy và đập vào đầu con tôi. Hộp sọ của cháu nứt ra và xương sọ bị vỡ. Sau cuộc phẫu thuật kéo dài hai giờ đồng hồ, cuối cùng các bác sĩ đã có thể ghép các mảnh xương gãy lại với nhau. Cháu được giữ trong phòng chăm sóc đặc biệt.

Mặc dù các bác sĩ nói rằng cuộc phẫu thuật đã diễn ra tốt đẹp, nhưng họ không thể dự đoán được khi nào con trai tôi có thể tỉnh dậy, hoặc khi nào nó phục hồi.

Kể từ khi xảy ra tai nạn, tôi liên tục niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” mọi lúc mọi nơi. Tôi cầu xin Sư phụ cứu con trai mình. Trong khi đó, tôi cũng nghĩ rằng mọi thứ đều theo an bài của Sư phụ. Tôi tin tưởng rằng với sự bảo hộ của Sư phụ, con trai tôi sẽ không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào.

Ngày hôm sau, cháu tỉnh dậy. Tuy nhiên, do máu còn lại trong não, cháu bị mù tạm thời. Sau một lần chụp cắt lớp khác, cháu lại hôn mê. Tối thứ ba, cháu tỉnh lại. Lần này cháu đã có thể nhìn lại được và đầu não cháu vô cùng tỉnh táo. Cháu bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Đầu của cháu không bị thêm bất cứ tổn thương nào. Cháu chỉ ở lại bệnh viện 13 ngày, sau một chấn thương nặng như vậy.

Sau khi trở về nhà, cháu không uống bất cứ loại thuốc hay thực phẩm bổ sung nào. Cháu đã có thể trở lại trường học sau khi nghỉ ngơi ở nhà thêm 12 ngày nữa. Cháu thậm chí còn có thể duy trì điểm số tốt sau khi bỏ lỡ 20 ngày học.

Vài năm trôi qua, và con trai tôi vẫn khỏe mạnh sau chấn thương đó. Mọi người thường nói đùa với cháu rằng cháu thậm chí còn thông minh hơn sau khi bị gạch rơi vào đầu. Tôi biết chính Sư phụ đã cứu sống con trai tôi và ban cho cháu trí tuệ.

Hoa Ưu Đàm khai nở trên kính

Mùa thu năm 2014, con trai tôi nói: “Có rất nhiều hoa ở trên kính.” Tôi không chú ý đến những gì cháu nói lúc đó. Cháu nói lại với tôi vào giữa tháng 12 năm 2014. Tôi nhận ra có 33 bông hoa Ưu Đàm đang nở rộ bên ngoài cửa sổ phòng ngủ của mình, mặc dù nhiệt độ lúc đó là âm 20 độ.

Tôi biết Sư phụ đang khích lệ chúng tôi tu luyện tinh tấn, làm tốt ba việc và trợ Sư Chính Pháp.

Trên đây là chút trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào chưa phù hợp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/26/383657.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/11/23/180829.html

Đăng ngày 17-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share