Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 03-04-2019] Trước Tết năm 2013, tôi đã bị bắt và bị đưa đến một trại tạm giam sau khi nói chuyện với mọi người về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Có hai khu dành cho phụ nữ và cả hai nơi đều đông đúc. Đạo đức xã hội đang trượt trên dốc lớn, và con người làm đủ điều xấu để kiếm tiền, như buôn bán ma túy, trộm cắp và lừa đảo. Một số thậm chí còn cưỡng ép các cô gái trẻ làm nghề mại dâm. Tôi cảm thấy rất tiếc cho họ.

Trong bài “Từ bi”, Sư phụ Lý đã dạy:

“Từ bi sử ngã bất nguyện khán đáo

Nhĩ dữ hồng ma nhất đồng tao ương

Thiên yếu diệt giá hồng ma

Thần khiếu ngã cứu độ giá nhất phương”. (Từ bi, Hồng Ngâm III)

Diễn nghĩa:

“Từ bi khiến tôi không muốn thấy rằng

Bạn sẽ phải chịu nạn cùng con ma đỏ

Trời sẽ diệt con ma đỏ ấy

Thần để tôi cứu độ một phương này”. (Từ bi, Hồng Ngâm III)

Tôi nhận ra rằng tôi bị giam giữ là có lý do và tôi nên cứu những người xung quanh mình.

Mọi người đang chờ được cứu

Tôi không coi thường bất cứ ai và đối xử tử tế với tất cả mọi người như người thân của mình. Thậm chí, tôi còn chia sẻ giấy vệ sinh của mình với người khác. Một số không có quần áo, vì vậy tôi cho họ quần áo của tôi.

Vào ban đêm, chúng tôi bị nhồi nhét như cá đông lạnh trong một phòng giam vô cùng chật hẹp. Những người bị thương, bị bệnh hoặc những kẻ gây rối được chỉ định ngủ bên cạnh tôi vì không một ai khác chịu đựng được họ. Tôi đối xử tử tế với họ và giúp đỡ họ hết mức có thể. Tôi khuyên họ hãy nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Tôi nói với họ về cuộc đàn áp và tất cả họ đều đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Tất cả họ đều biết Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào. Tôi đã viết ra những gì tôi có thể nhớ trong cuốn “Về Đại Pháp”, Hồng Ngâm và các sách Đại Pháp khác và họ đã đọc chúng. Tôi hát những bài hát mà các học viên sáng tác. Tất cả họ đều thích nghe và hát theo. Tôi luyện công mỗi ngày và một vài người đã học cách thiền định. Họ cảm thấy rất thoải mái và nói rằng Pháp Luân Đại Pháp thật tốt. Sau đó, tôi sẽ nói với họ sự thật về cuộc bức hại.

Cô Tôn được học hành tốt. Tôi đã đưa cho cô ấy cuốn “Về Đại Pháp” của Sư phụ để đọc. Ngày hôm sau, cô ấy yêu cầu tôi giải thích Bồ Tát là gì. Tôi đã nói với cô ấy thể ngộ cá nhân của tôi. Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy đã nhìn thấy một vị Bồ Tát ở trước mặt cô ấy vào buổi tối sau khi cô ấy đọc cuốn “Về Đại Pháp”. Cô ấy cũng mô tả trang phục và chiếc mũ của vị Bồ Tát ấy trông như thế nào. Tôi nói với cô ấy rằng nhất định cô có mối duyên tiền định với Đại Pháp và Sư phụ đang khích lệ cô ấy tu luyện. Cô ấy đã rất xúc động và nói rằng cô sẽ bước vào tu luyện khi được thả ra.

Cô Trần trước đây buôn bán ma túy. Cô ấy đã chăm chỉ học để ghi nhớ được cuốn “Về Đại Pháp” và Hồng Ngâm. Cô cũng học bài công pháp số 5 và thiên mục của cô ấy được khai mở. Cô ấy nói cô sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi được thả ra.

Cô Mưu đã học được nhiều bài hát do các học viên Đại Pháp sáng tác. Cô ấy là một vũ công giỏi, vì vậy cô ấy đã biên đạo một số bài hát như bài “Những đóa hoa sen” thành các điệu múa. Cô đã có thể đọc thuộc lòng nhiều bài thơ Hồng Ngâm. Khi tôi kể với cô ấy về việc Vương Lập Quân đã bỏ trốn đến Lãnh sự quán Hoa Kỳ như thế nào, cô ấy nói rằng cô ấy biết vì cô ấy ở Thành Đô vào thời điểm đó. Cô cho biết có rất nhiều xe cảnh sát bao vây Lãnh sự quán Mỹ nhưng không biết lý do tại sao. Cô Mưu đã hiểu ra bản chất tà ác của ĐCSTQ và ngay lập tức đồng ý thoái đảng. Cô ấy nói rằng cô sẽ tìm các học viên khác và tu luyện sau khi cô ấy được thả ra.

Một số người đến và đi khỏi nhà tù. Tôi biết rằng tất cả họ đều mong muốn được cứu, và tôi không thể dễ dàng bỏ cuộc. Tôi đã sử dụng mọi cơ hội để nói chuyện với họ về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói với họ về những trải nghiệm tuyệt vời của bản thân sau khi bắt đầu tu luyện. Tôi kể cho họ nghe về việc Pháp Luân Đại Pháp đã được phổ truyền đến hơn 100 quốc gia và các khu vực như thế nào. Tôi cũng nói với họ về cuộc bức hại và nạn mổ cướp nội tạng. Tôi nói với họ là có một nguyên tắc phổ quát, rằng cái ác sẽ bị trừng phạt và lòng tốt sẽ được đền đáp.

Tôi không hề cảm thấy buồn bã hay chán nản trong suốt một năm bị giam giữ gtại trạm tạm giam này. Tôi chỉ coi nó như một môi trường tu luyện khác. Với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi đã giúp hơn 100 người thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, bao gồm cả hai lính canh.

Cuối cùng, tôi đã bị kết án ba năm tù vào năm 2014 và bị chuyển đến nhà tù nữ. Tôi bị đưa đến cùng một phòng giam, là nơi tôi đã bị giam giữ 8 năm trước. Một số tù nhân vẫn còn ở đó. Họ rất ngạc nhiên khi gặp lại tôi và họ đối xử với tôi rất tốt.

Mọi người ở đó không được phép nói chuyện với nhau. Nhiều người luôn tìm cách giảm án tù của mình, vì vậy họ theo dõi các học viên chặt chẽ. Tôi đối xử tốt với mọi người. Tôi cũng không nhận tội, vì vậy tôi đã không làm thêm giờ như các tù nhân khác. Do công việc nặng nhọc, da thịt trên tay họ thường bị rách và chảy máu. Tôi đã giúp băng bó cho họ. Tôi thu thập các miếng vải, làm sạch và làm phẳng chúng, dán chúng trên băng keo hai mặt và phân phát chúng cho họ. Chúng đã giúp họ giảm đau rất nhiều.

Tất cả bọn họ đều có bản tính lương thiện. Họ đã chứng kiến sự tốt lành của Đại Pháp và lòng tốt của các học viên và đánh giá cao tôi. Điều này khiến chúng tôi gần gũi nhau hơn. Tôi đã phát chính niệm để loại bỏ tất cả các yếu tố xấu xa ngăn cản tôi cứu họ. Môi trường của tôi trở nên thuần tịnh hơn, điều này đặt nền tảng tốt cho việc giảng chân tướng cứu người.

Tôi sẽ chọn một người và đi bộ cùng cô đến nhà vệ sinh. Tôi nói chuyện với cô ấy khi chúng tôi đi bộ. Tôi chỉ nói chuyện với một người tại một thời điểm để đảm bảo an toàn cho cô ấy; rồi chuyển sang người tiếp theo khi người kia đã hiểu rõ sự thật và đồng ý thoái đảng.Tôi đã nói chuyện với từng người trong phòng giam của tôi.

Đôi khi tôi gặp ai đó ở phòng giam khác và tôi đều cố gắng cứu họ. Tôi đã giảng chân tướng cho hơn 50 người và giúp họ thoái đảng. Tôi cũng tìm cơ hội nói chuyện một lần nữa cho những người lần đầu không hiểu.

Tôi đã bị kết án tù ba năm vì còn thiếu sót trong tu luyện, đặc biệt là chấp trước vào tình thân quyến. Điều này để lại cho tôi những hối tiếc lớn. Tôi sớm nhận ra sai lầm của mình và sửa chữa chúng thay vì buồn bã, chán nản. Tôi nhất định sẽ làm tốt ba việc mà một học viên cần làm và quy chính bản thân theo Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/3/376310.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/23/180012.html

Đăng ngày 13-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share