Bài viết của đệ tử Đại Pháp Liêu Ninh

[MINH HUỆ 15-09-2019] Tôi là một đệ tử lớn tuổi. Một ngày tháng 10 năm 1994, tôi đến công viên tản bộ. Ngày hôm đó dù trời mưa phùn nhưng tôi nghe thấy tiếng nhạc du dương phát ra từ xa xa. Trong nháy mắt, tôi thấy lá cờ trên ấy viết “Trung Quốc Pháp Luân Công”. Có bốn, năm người phụ nữ lớn tuổi đang luyện công. Tôi tự nghĩ: “Công pháp này trông rất ấn tượng, có thời gian mình sẽ đến xem xem thế nào!”

Sau khi trở về nhà từ công viên, bệnh đau lưng của tôi lại tái phát nên tôi nằm ở nhà vài ngày. Khi tôi chợp mắt một lát, tôi cảm giác như có một người thanh niên bước vào và hỏi tôi làm sao vậy? Tôi nói mình bị đau thắt lưng vài ngày rồi và không ra khỏi giường được. Người thanh niên yêu cầu tôi nằm xuống và nói sẽ kiểm tra cho tôi. Tôi còn chưa nói lời cảm ơn thì đã có thể xuống giường đi lại, lúc ấy tôi cảm thấy rất thần kỳ.

Đến tháng 5 năm 1995, tôi lại đến công viên. Lần này tôi nhìn thấy hình ảnh của Sư phụ trên lá cờ. Tôi liền nhận ra đây chẳng phải là người thanh niên đã xem giúp tôi bệnh đau lưng sao? Thì ra là Sư phụ Đại Pháp! Sư phụ đã chăm sóc tôi trước khi tôi bước vào tu luyện.

Tại điểm luyện công, đồng tu cho tôi mượn một cuốn sách “Pháp Luân Công”. Tôi về nhà đọc một mạch hết cuốn sách, các chữ trong sách đều là vàng kim lấp lánh. Cuối cùng tôi đã tìm thấy chân Pháp! Vì vậy, ngay tối hôm đó, tôi đã đốt những cuốn sách khí công còn lại trong nhà. Ngày hôm sau, tôi lại đến điểm luyện công. Các đồng tu đã cho tôi xem video về bài giảng của Sư phụ. Tôi nhìn thấy trên tường và trên trần nhà phát ra ánh sáng màu đỏ.

Kể từ sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, trên thân tôi xuất hiện rất nhiều kỳ tích. Một lần khi tôi trở về từ ngân hàng bằng xe đạp, tôi thấy một xe tải lớn chạy trước mặt. Chiếc xe cũng đến sân nơi tôi làm việc và dừng lại ở đó. Tôi đạp xe đến đơn vị và người lái xe hỏi tôi: “Anh có mệt không? Anh đi quá nhanh, tốc độ nhanh vượt qua xe của tôi luôn.” Tôi mỉm cười, không nói gì cả. Tôi biết là Sư phụ đã cho tôi đi đến một không gian khác.

Một buổi sáng luyện công, radio đột nhiên không phát được, tôi bèn giúp hô khẩu hiệu. Khi tôi luyện bài công pháp thứ hai thì tôi thấy các đồng tu đều đứng trên hoa sen, nhưng hoa sen không giống nhau. Khi luyện bài công pháp thứ ba, tôi thấy các đồng tu có dải ruy băng trắng bạc trên cổ tay bay lên bay xuống trông rất đẹp. Tôi còn thấy thân thể của đồng tu trong suốt.

Tôi tu luyện đã 24 năm, đắm chìm trong Phật ân hạo đãng của Sư phụ, tôi luôn được Sư phụ bảo hộ. Chỉ có tinh tấn tu luyện mới có thể báo đáp ân cứu độ của Sư phụ. Con xin cảm ơn Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/15/美好的回忆-393324.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/25/180047.html

Đăng ngày 19-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share