Bài viết của Tịnh Vũ, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[Minh Huệ 08-08-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996, khi trong độ tuổi 30. Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi hiểu được ý nghĩa của cuộc đời. Tôi trở nên chu đáo với mọi người hơn và không còn buồn bực về những mất mát nhỏ nhoi nữa. Khi đơn vị công tác tặng táo cho các nhân viên, tôi đã chọn thùng mà không ai muốn, vì táo trong thùng đó nhỏ hơn và một vài quả đã hỏng. Tôi muốn để lại những thùng ngon cho những người khác.

Đối xử tốt với người chồng nghiện rượu

Trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cuộc hôn nhân của tôi gần như tan vỡ. Chồng tôi nghiện rượu không còn hy vọng gì nữa, và anh sẽ trở nên bạo lực bất cứ khi nào anh say xỉn. Anh đánh tôi nhiều lần, đập vỡ đồ đạc, ném tivi qua ban công ra đường, lái xe trong tình trạng say xỉn và ngã xuống mương. Anh thậm chí còn đánh bố đẻ trong khi say và làm gẫy một ngón tay của ông. Con gái tôi đau lòng khi nhìn thấy những vết thương của tôi và cầu xin tôi ly hôn anh.

Khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy đáng tiếc cho anh, vì anh đã tạo quá nhiều nghiệp lực một cách không tự biết. Tôi quyết tâm đối xử tốt với anh.

Một lần chồng tôi uống say và đã không về nhà thậm chí khi trời đã tối. Tôi đi tìm anh hai giờ đồng hồ, tôi lo lắng và xin Sư phụ bảo hộ cho anh. Trên đường về nhà, tôi thấy một chiếc xe taxi đã chở anh về. Ngay khi nhìn thấy tôi, anh đấm tôi luôn. Người lái xe ngăn chồng tôi và muốn dạy cho anh ấy một bài học. Tôi ngăn người tài xế và giải thích cho anh ấy rằng chồng tôi rất say. Người tài xế nói rằng khi nhìn thấy chồng tôi nằm trên đường, anh ấy đã gọi cho cảnh sát, và sau đó tìm thấy chứng minh thư trong túi chồng tôi, vì thế anh ấy đã quyết định đưa chồng tôi về nhà. Tôi không ngớt lời cảm ơn vì lòng tốt của anh và xin thông tin để liên lạc.

Tôi đưa chồng vào nhà, thay quần anh đã tè dầm và lau người cho anh. Tôi không thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra nếu anh nằm ngoài trời suốt đêm. Sáng hôm sau tôi mang quà đến gặp người tài xế và chân thành cảm ơn vì sự tốt bụng của anh.

Một hôm, chồng tôi bảo rằng một người bạn làm cảnh sát của anh nói với anh rằng Chính phủ sẽ sớm có động thái với Pháp Luân Đại Pháp. Lời đáp lại của chồng tôi đã cho thấy thái độ của anh đối với Đại Pháp: “Pháp Luân Đại Pháp có gì sai chứ! Vợ tôi không chỉ có sức khỏe tốt, mà cô ấy còn có thể làm việc và không còn cãi vã với tôi nữa.”

Có được sự tin cậy của đồng nghiệp và các vị quản lý cấp trên

Sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu, tôi đã bị bắt và bị đưa đến trại lao động. Khi quay trở về đi làm, tôi đã bị hạ chức khỏi vị trí quản lý và bổ nhiệm lại. Dù làm việc ở đâu, tôi cũng luôn chiểu theo nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp.

Khi mới quay trở lại làm việc, các đồng nghiệp và các cấp Lãnh đạo đối xử lạnh nhạt với tôi. Nhưng mọi người thấy tôi là một người chân thành, tốt bụng và chu đáo. Họ tin tưởng tôi và để tôi phụ trách việc phân bổ lợi nhuận cho nhân viên.

Tôi kể với các đồng nghiệp của tôi về cuộc bức hại. Nhiều người đã thay đổi từ hiểu lầm về Pháp Luân Đại Pháp sang muốn đọc sách Đại Pháp. Chứng đau nửa đầu của một đồng nghiệp đã biến mất sau khi nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Một vài người hỏi xin tôi lá bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp để treo trong xe ô tô. Có lần một nhân viên Phòng 610 cố gắng mai phục gần nhà tôi. Vị quản lý cấp trên của tôi đã đón tôi và trả tôi về sau vài ngày để bảo vệ tôi. Tôi biết rằng Sư phụ đã bảo hộ tôi, và tôi cũng rất cảm kích sự che chở của các đồng nghiệp.

Khi tôi xin nghỉ phép để chăm sóc một người họ hàng ở thành phố khác, tôi được yêu cầu đi gặp vị Bí thư của Tổng Công ty. Ông rất trìu mến và nói rằng ông đã nghe nhiều điều về tôi qua những vị quản lý và đồng nghiệp của tôi. Tôi nói với ông rất nhiều, về gia đình, con cái, cuộc sống, công việc và đức tin của mình. Cuối cùng ông đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức Đoàn, Đội.

Vài vị quản lý đã bảo vệ các học viên sau khi họ hiểu được chân tướng. Khi phòng an ninh muốn đưa tôi đến trung tâm tẩy não, cấp trên của tôi đã nói với họ rằng: “Cô ấy là một nhân viên xuất sắc, không ai được phép đưa cô ấy đi đâu hết.”

Lính canh có sự lựa chọn đúng đắn

Tôi bị bắt khi trên đường đi chợ và bị đưa đến trại tạm giam. Tôi tuyệt thực để phản bức hại. Một lính canh đã rất thông cảm với tôi. Anh ấy nói rằng anh biết gia đình tôi và một vài đồng nghiệp của tôi. Khi anh ấy nhìn thấy tôi đang bị bức thực, anh ấy đã quát các tù nhân và bảo họ phải đối xử tốt với tôi. Anh ấy động viên tôi bằng cách niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Một trong các tù nhân có bằng cao học đã bị giam giữ. Cô ấy là con dê thí mạng cho sếp của mình và cô ấy rất buồn. Cô ấy tò mò về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã nói cho cô ấy những thông tin cơ bản về môn tu luyện, việc tôi đã thụ ích cả thân lẫn tâm như thế nào, và tu luyện đã thay đổi hôn nhân của tôi ra sao. Tôi cũng nói với cô ấy về cuộc bức hại. Cô ấy rất xúc động, và cô ấy không chỉ chăm sóc tôi bất cứ lúc nào có thể mà còn nhẩm học Luận Ngữ và Hồng Ngâm. Tôi nói với cô ấy rằng nếu cô ấy thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” thì mọi việc có thể thay đổi trong cuộc đời cô. Khi quay trở lại từ phiên tòa, cô ấy vui mừng nói với tôi rằng cô ấy đã niệm những câu đó trên suốt quãng đường đến phiên tòa. Vị sếp của cô ấy không dám nhìn cô ấy hoặc đổ lỗi cho cô. Cô ấy muốn cảm ơn tôi. Tôi nói với cô ấy rằng đó chính là Sư phụ và Đại Pháp đã giúp cô ấy. Cô đồng ý nói: “Tôi sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi tôi được ra khỏi đây.”

Một tháng sau, tôi đã được thả vào dịp Tết. Một bạn tù đã nói với tôi rằng quản lý trại giam không bao giờ thả bất cứ ai trong các dịp lễ Tết, tôi là người đầu tiên. Ở hành lang, một anh lính canh tốt bụng đã nói với tôi rằng anh ấy đã thúc giục họ thả tôi. Chắn chắn anh ấy đã có sự lựa chọn đúng đắn.

Vị Bí thư yêu cầu thả người khỏi trại lao động

Vài tháng sau, Phòng 610 lại cố đưa tôi đến trại lao động. Vị Bí thư nơi tôi công tác đã yêu cầu thả tôi. Họ lại đến và bắt giữ tôi. Lần này vị Bí thư không thể ngăn họ được. Ông đã đề nghị Tổng Giám đốc yêu cầu thả tôi, lần này cũng không thành công. Ông ấy lại đi với họ lên đến cấp tỉnh. Trên suốt đường đi, ông đã cố gắng thuyết phục họ thả tôi, sau đó thì ông đưa họ đi ăn tối.

Ngày hôm sau, tôi bị đưa đến một trại lao động. Lính canh đã trừng trị họ vì đưa tôi đến trong tình trạng sức khỏe kém. Vị cảnh sát địa phương cũng không hài lòng: “Đó không phải là ý tưởng của chúng tôi. Chúng tôi nhận lệnh từ Phòng 610 của tỉnh. Họ phàn nàn rằng cô ấy không chịu ăn, và nếu cô ấy chết ở đó thì không phải lỗi của chúng tôi.”

Khi họ khám sức khỏe cho tôi, một điều kỳ diệu đã xảy ra. Điện tim đồ của tôi là một đường thẳng băng, điều này cho thấy rằng không có hoạt động điện giải ở trong tim và não của tôi. Vị bác sỹ của trại rất sốc, và ông ấy cứ nhìn tôi và lại nhìn máy đo. Con cảm tạ Sư phụ.

Tôi đã được thả do không qua được đợt kiểm tra sức khỏe. Vị Bí thư ăn mừng kết quả này bằng cách đưa tất cả chúng tôi đi ăn tối. Vị cảnh sát địa phương đã thực sự xúc động trước sự chân thành của vị Bí thư: “Chúng tôi sẽ trả cô ấy về cho công ty của ông an toàn.”

Lòng tốt được phúc báo

Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Vị lính canh mà đã nói “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và đối xử tốt với tôi đã được thăng chức. Ông lên làm giám đốc trại giam và các học viên đã được phép luyện công. Con trai của vị Bí thư, người đã yêu cầu thả tôi, đã có được một công việc tốt. Cô gái mà bị án oan đã tìm đến tôi, cô ấy muốn học Pháp Luân Đại Pháp và xin sách Chuyển Pháp Luân!

Mẹ chồng của con gái tôi đã động viên tôi bằng những lời rất ấm áp. Bà cũng bảo con gái tôi đưa tiền cho tôi. Bà thường bảo vệ Pháp Luân Đại Pháp bất cứ khi nào bà nghe thấy những người khác nói lời xấu về Đại Pháp. Bà đến thăm chúng tôi trong các kỳ nghỉ, và hai năm trước bà đã học các bài giảng Pháp của Sư phụ qua băng hình cùng chúng tôi và cũng học các bài công pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/8/391179.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/24/179031.html

Đăng ngày 23-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share