Bài viết của Nhất Tâm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

Pháp Luân Đại Pháp đã chữa lành căn bệnh chóng mặt nghiêm trọng của tôi

[MINH HUỆ 21-08-2019] Quê tôi tọa lạc trong một thung lũng núi rất hẻo lánh. Để kiếm sống, tôi không còn cách nào đành phải chuyển đến một thành phố nhỏ nơi chị của tôi sinh sống, bỏ lại người chồng và đứa con ba tuổi ở quê nhà.

Ngày 11 tháng 3 năm 1996, tôi ngủ thiếp đi khi đột nhiên cảm thấy khó chịu. Khi tôi tỉnh lại, thế giới trước mắt tôi bắt đầu quay cuồng. Cơn chóng mặt tiếp tục hành hạ ngay cả khi chị tôi đã giữ chặt và ôm tôi vào lòng. Lúc đó tôi chỉ mới 27 tuổi. Chị tôi đưa tôi đến bệnh viện, nơi tôi được chẩn đoán và điều trị căn bệnh chóng mặt nghiêm trọng. Mặc dù đã uống thuốc và tiêm thuốc nhiều lần nhưng căn bệnh này vẫn không thuyên giảm. Các cuộc tư vấn và điều trị sau đó tại một số bệnh viện lớn nhỏ trong thành phố cũng không mang lại kết quả khả quan nào.

Một hôm, bạn của chị tôi đến thăm và kinh ngạc khi nhìn thấy vẻ tiều tụy, hốc hác của tôi. Chị ấy nói: “Em hốc hác đến mức chị không thể nhận ra em được nữa! Vì không cách nào hữu hiệu, vậy em hãy thử luyện khí công xem sao?” Tôi hỏi về chi phí học khí công, và chị ấy bảo rằng đã chi hai ngàn tệ cho môn khí công hiện tại mà chị ấy đang theo học. Chúng tôi có rất ít tiền tiết kiệm và hơn nữa tôi không tin khí công. Tôi từ chối lời đề nghị của chị ấy ngay lập tức và hỏi: “Có môn khí công nào dạy miễn phí không ạ?”

Bạn của chị tôi trả lời: “Quả thực có một môn khí công như vậy, tên gọi là Pháp Luân Công. Họ dạy miễn phí em ạ!” Sau khi thảo luận sâu hơn, chúng tôi quyết định sẽ đến điểm luyện Pháp Luân Công vào sáng sớm ngày hôm sau.

Sáng hôm sau, chị tôi mượn một xe ba bánh và chở tôi đến điểm luyện công. Một phụ nữ trung niên tiến đến chúng tôi, và chị tôi kể cho bà ấy nghe về tình huống của chúng tôi. Người phụ nữ giải thích rõ cho chúng tôi rằng Pháp Luân Công không phải là pháp môn chuyên dùng để trị bệnh. Tuy nhiên, bà ấy nói, một người thông qua tu luyện Pháp Luân Công thì có thể dần dần hồi phục sức khỏe. Dù sao thì tôi cũng quyết tâm sẽ thử luyện pháp môn này, miễn là có cơ hội chữa khỏi bệnh.

Vì không thể ngồi thẳng do tình trạng bệnh tật của mình, tôi chỉ có thể ngồi trên xe ba bánh và quan sát các động tác. Buổi luyện công kết thúc, chị tôi đưa tôi về nhà. Tối hôm đó, tôi bắt đầu nôn ra máu. Cả chị tôi và tôi đều tin rằng tôi sắp chết.

Khoảng 4 giờ sáng, cơn chóng mặt và nôn mửa đã dừng lại, và chị tôi đưa tôi một ít nước để uống trước khi tôi ngủ thiếp đi. Một giờ sau, tôi thức dậy và cảm thấy khỏe hơn nhiều. Tôi lại nhờ chị đưa tôi đến điểm luyện công. Người chị đã lo lắng và mất ngủ suốt đêm của tôi kêu lên: “Em đã bệnh nặng như vậy, mà vẫn còn muốn đến điểm luyện công sao!?” Tôi trấn an chị ấy rằng tôi đã thấy khỏe hơn nhiều rồi. Ngoài ra, gia đình chúng tôi không có tiền tiết kiệm và thuốc Tây cũng không thể chữa khỏi bệnh cho tôi. Tôi sẵn lòng muốn thử học khí công. Chị tôi do dự đưa tôi quay lại điểm luyện công.

Tôi cảm giác muốn nôn mửa khi vừa đến điểm luyện công và nhờ chị tôi đưa tôi đến gần một cống nước gần đó. Khi tôi đang nôn mửa, một phụ nữ trẻ từ điểm luyện công tiến đến và hỏi tôi có ổn không. Thông qua cuộc trò chuyện sau đó, cô ấy biết rằng chúng tôi đã đến điểm luyện công vào ngày hôm qua.

Sau đó người phụ nữ trẻ hỏi tôi đã xem băng hình tại điểm luyện công vào hôm qua chưa và tôi bảo rằng tôi chưa xem. Cô ấy nói: “Triệu chứng của chị là dấu hiệu cho thấy Sư phụ Lý đang thanh lọc cơ thể và loại bỏ nghiệp lực của chị. Trước đây, một số đồng tu thậm chí còn nôn cả ra máu.” Khi tôi bảo cô ấy rằng tôi cũng nôn ra máu vào ngày hôm qua, thật ngạc nhiên, cô ấy phấn khởi ôm chầm lấy tôi và nói: “Đây ắt hẳn là duyên phận. Bệnh của chị đã được chữa lành! Một loạt các lớp giảng sẽ được tổ chức vào tuần tới; chị phải đến nhé.” Sau này, tôi được biết rằng người phụ nữ trẻ này là một sinh viên đại học mà trước đây đã mắc phải bệnh tim nghiêm trọng. Pháp Luân Công đã hoàn toàn chữa khỏi bệnh cho cô ấy!

Khi chúng tôi trò chuyện, tôi vô thức tự mình đứng dậy. Khi nhận ra điều này, chị tôi và tôi đều quá đỗi vui mừng. Chúng tôi đã nhìn thấy hy vọng trong việc chữa lành căn bệnh khó trị của tôi!

Vì tôi vẫn không thể tự đi lại mà không cần hỗ trợ, nên chị tôi đã đi cùng tôi đến lớp học vào sáng thứ Hai hôm sau. Bởi đã được đào tạo về Tây y, nên chị tôi một mực phủ nhận việc tin rằng khí công có thể chữa bệnh. Tuy nhiên, sau khi xem băng giảng Pháp của Sư phụ Lý, thì chứng đau đầu liên tục và bệnh thấp khớp nghiêm trọng của chị ấy đã được chữa khỏi hoàn toàn.

Sau đó, chúng tôi đưa mẹ của mình, vốn bị bệnh khí phế thũng đe dọa đến tính mạng, đến thành phố. Sau khi xem các băng giảng Pháp, căn bệnh của mẹ tôi đã biến mất. Sau đó chúng tôi thuyết phục cha của chúng tôi, một người sống sót sau chiến tranh Triều Tiên, đến thăm chúng tôi. Cha chúng tôi bị nhiều căn bệnh hành hạ. Mặc dù ông ấy đã được điều trị y tế miễn phí từ chính phủ, nhưng tình trạng sức khỏe kém vẫn khiến cha chúng tôi chịu đựng nhiều đau đớn. Sau khi xem băng giảng Pháp của Sư phụ Lý, cha tôi cũng đã hồi phục sức khỏe. Bằng cách này, dần dần cả nhà tôi đều trở thành học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Khách hàng của tôi hồi phục thần kỳ

Tôi sở hữu một quầy hàng nhỏ buôn bán hoa quả ở một khu chợ. Tôi đặt yêu cầu nghiêm khắc đối với từng ý niệm và hành động của mình để các khách hàng nhìn thấy sự mỹ hảo của Pháp Luân Công. Nhiều khách hàng sau đó đã trở thành học viên Pháp Luân Công và hơn thế nữa còn chấp nhận chân tướng đằng sau cuộc bức hại Pháp Luân Công do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động.

Năm 2004, tôi tình cờ gặp một người khách hàng thường xuyên của quầy tôi, và kinh ngạc khi nhìn thấy một khối u trên trán của bà ấy. Toàn bộ khuôn mặt của bà ấy đỏ tía. Bà ấy bảo tôi: “Bác đã chụp cộng hưởng từ và các bác sĩ đã xác nhận khối u này nằm trực tiếp trên một động mạch máu. Bác đã tham vấn nhiều bệnh viện và không nơi nào có thể chữa trị cho bác. Bác đã không ngủ trong ba hoặc bốn ngày qua rồi và hai em gái của bác đã bắt đầu chuẩn bị hậu sự cho bác.” Tôi sửng sốt khi nghe điều này.

Vì chiến dịch của ĐCSTQ chống lại Pháp Luân Công, gần đây tôi mới được thả ra từ trại tạm giam phi pháp và sợ sự giám sát bí mật của chính quyền. Nên tôi nhanh chóng kéo người khách hàng lớn tuổi này sang một bên và hỏi nhỏ bà ấy: “Bác có tin cháu không?” Người khách hàng lớn tuổi nói: “Bác xem cháu như con gái của bác, sao lại không tin cháu chứ?” Sau đó tôi đề nghị bà ấy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Tôi nói: “Miễn là bác thành tâm niệm câu này, Sư phụ Lý sẽ cứu bác.” Bởi vì giọng của tôi nhỏ và có chút căng thẳng, nên người khách hàng lớn tuổi cũng trở nên sợ hãi và vội vã rời khỏi quầy hàng của tôi.

Ngày hôm sau, ngay khi tôi vừa dựng quầy để bán hàng thì người khách này đã đến và nói: “Nhanh lên, viết những chữ đó ra đây cho bác.” Tôi nhìn thử và chú ý khối u trên trán của bà ấy đã giảm bớt.

Sau đó bà ấy nói với tôi rằng: “Sau cuộc nói chuyện hôm qua, ngay lập tức bác cảm thấy rất sợ hãi và rời khỏi quầy của cháu. Tuy nhiên, trên đường đi, bác bắt đầu niệm những chữ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo.’ Khoảng 10 giờ tối hôm đó, con gái bác để ý bác không bị cảm giác khó chịu và hỏi bác đang lẩm nhẩm điều gì. Bác kể lại sự việc trước đó cho người nhà hiếu kỳ nghe và nói rằng khi bác niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo,’ thì bệnh của bác trở nên đỡ đau hơn. Cơn đau dữ dội đã khiến bác mất ngủ cách đây vài hôm, nên ba người em trai và em gái của bác ngay lập tức tình nguyện niệm cụm từ đó cùng bác. Thật ngạc nhiên, cuối cùng bác cũng ngủ được vào khoảng nửa đêm. Khi bác thức dậy vào buổi sáng, khối u trên trán của bác đã xẹp xuống bớt. Vì hôm qua cháu nói nhỏ quá, nên bác không chắc là nghe rõ. Con gái bác khuyên bác đến chỗ cháu và chép lại cụm từ đó.” Ngay lập tức tôi đưa cho bà ấy một bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp có in những cụm từ trên.

Năm ngày sau, người khách hàng lớn tuổi và con gái của bà ấy đến quầy hàng của tôi. Khi trông thấy tôi, con gái của bà ấy reo lên: “Em thực sự rất cảm ơn chị! Mẹ em đã hoàn toàn hồi phục!” Tôi nhìn thấy khối u đã hoàn toàn biến mất trên trán của mẹ cô ấy và nói: “Chị không dám nhận đâu. Chính là Sư phụ của chị đã cứu mẹ em đó.” Ngay lập tức, con gái của người khách hàng lớn tuổi nói: “Cảm ân Sư phụ Lý đã cứu mạng mẹ của con!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/21/391374.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/2/179153.html

Đăng ngày 18-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share