[MINH HUỆ 26-03-2019] Tôi đã bị bắt vào tù vì phát những tờ tiền có ghi thông tin giảng chân tướng.

Chấp trước sợ hãi

Vừa đến nhà tù, lính canh nói với tôi: “Không được luyện công.” Tôi không biết phải làm thế nào, và đã ngừng luyện công. Một tù nhân ủng hộ Pháp Luân Công nói với tôi rằng có thể luyện công trong giờ nghỉ.

Nhưng khi tôi bắt đầu tập liền bị lính canh ngăn lại. Không được luyện công, tôi bắt đầu nhẩm Pháp, nhớ được câu nào liền nhẩm câu đó. Mỗi khi có thời gian tôi đều nhẩm Pháp. Ngoài ra tôi cũng giảng chân tướng cho các tù nhân và lính canh, khuyên tam thoái. Hầu hết mọi người đều đồng ý thoái.

Sau đó, tôi bị chuyển đến một phòng giam khác và đã may mắn gặp một đồng tu ở đó. Chúng tôi đã chia sẻ kinh nghiệm tu luyện và nhẩm Pháp cùng nhau. Anh ấy đã giúp tôi viết lại những phần Pháp mà anh ấy đã thuộc. Một hôm, anh ấy đề nghị tôi cùng luyện các bài công pháp.

Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ấy và hỏi: “Liệu chúng ta có được phép không?”. Anh ấy nói: “Nếu chúng ta không để ý tới lính canh thì sẽ không sao.” Sau đó chúng tôi bắt đầu tập, người lính canh đã từng yêu cầu tôi dừng tập bước qua nhưng không để ý gì tới chúng tôi.

Người đồng tu ấy được thả một tuần sau đó. Tôi tiếp tục luyện bài công pháp thứ năm, nhưng không tập bốn bài còn lại.

Một hôm, tôi thấy một người đàn ông lớn tuổi dạy võ cho một thanh niên, trong đó có tư thế đứng tấn. Họ liên tục tập tư thế đứng đó trong vài ngày mà không bị lính canh làm phiền.

Tôi tự nhủ: “Các học viên cũng có bài công pháp đứng Pháp Luân Trang Pháp. Tại sao mình lại không luyện nhỉ?” Vì vậy, tôi bắt đầu luyện đủ năm bài công pháp và không bao giờ bị lính canh làm phiền.

Điều này đã khiến tôi minh bạch rằng, tại những thời khắc quan trọng, tâm sợ hãi luôn rất khó khắc chế.

Giảng rõ chân tướng Đại Pháp

Một đồng tu khác đến từ vùng Đông Bắc Trung Quốc bị giam giữ trong cùng khu nhà tù với tôi. Về mọi phương diện anh ấy đều làm rất tốt, chính niệm chính hành. Biểu hiện của đồng tu khiến tôi cảm thấy xấu hổ. Tôi cũng ý thức được rằng người tu luyện biểu hiện tốt không chỉ ở một phương diện mà trong các phương diện đều cần làm cho phù hợp với tiêu chuẩn. Như vậy mới có thể làm tốt sứ mệnh trong thời kỳ Chính Pháp.

Đồng tu này rất tinh tấn. Khu nhà tù này khét tiếng vì bức hại dã man các học viên Pháp Luân Đại Pháp, nhiều người đã bị thương và thậm chí bị bức hại đến chết. Trước đây, mọi người không dám nói về Pháp Luân Đại Pháp. Học viên này đã không hợp tác với các lính canh và từ chối làm công việc nặng nhọc. Anh ấy đề nghị chỉ phải làm một số việc nhẹ nhàng. Anh ấy xử lý việc này một cách lý trí và không đi đến cực đoan.

Anh ấy nói với tôi: “Tôi có thể từ chối hợp tác và không làm gì cả. Nhưng nếu vậy tôi sẽ không gặp được nhiều người để giảng chân tướng. Lao động hay không, lao động như thế nào, chúng ta đều nên là người chủ động quyết định.“

Đồng tu ấy đã tìm mọi cách để giảng chân tướng, chẳng hạn như dùng các tài liệu viết tay và máy phát video di động. Mỗi người đều có những quan niệm khác nhau, anh ấy thường bắt chuyện với mọi người và nhanh chóng tìm ra những yếu tố khiến họ hứng thú hay những yếu tố gây phản cảm với họ.

Sau đó, anh ấy nhắm vào những điều mà họ quan tâm và cung cấp các tài liệu phù hợp nhất. Sau đó, anh ấy theo sát họ để đảm bảo rằng tài liệu phù hợp và tiếp tục cung cấp cho họ những thông tin giảng chân tướng khác.

Tôi đã học được rất nhiều từ đồng tu này. Sau khi anh ấy rời đi, tôi cảm thấy áp lực rất lớn và nghĩ rằng tôi không bao giờ có thể giảng chân tướng tốt được như anh ấy.

Tôi cảm thấy rất lo lắng khi cầm các bài giảng Pháp viết tay hoặc máy phát video di động. Tôi nhờ một người không tu luyện giữ các tài liệu giảng chân tướng cho tôi. Thỉnh thoảng tôi còn nghĩ: “Hãy để anh ấy giữ tài liệu. Tôi không muốn giữ nó (vì nó nguy hiểm).”

Loại bỏ nỗi sợ hãi và những niệm đầu bất chính

Mỗi khi tôi có niệm đầu bất chính, việc xấu liền xảy đến. Trong lúc xem máy phát video, một người đã vô tình làm hỏng máy. Công cụ giảng chân tướng quý giá này đã bị hủy chỉ vì nỗi sợ hãi của tôi. Tôi cảm thấy mâu thuẫn trong tâm, bối rối và sợ hãi. Điều đó cũng khiến quá trình tu luyện của tôi chậm lại. Trong một thời gian tôi bị giằng xé bởi suy nghĩ rằng tôi muốn giúp Sư phụ chính Pháp nhưng tôi lại không có đủ khả năng để làm việc đó.

Một tù nhân cùng phòng giam đã nhắc nhở tôi: “Cả đêm anh không ngủ như vậy, không ổn đâu”. Ngay cả cảnh sát trại giam cũng nhận thấy rằng tôi giảm cân. Tôi cảm thấy tuyệt vọng và thậm chí đã nghĩ rằng tôi không bao giờ có thể ra khỏi tù. Đó quả thực là “tướng do tâm sinh”.

Một đồng tu khác trong tù đã nhắc lại cho tôi đoạn Pháp của Sư phụ:

“Khi gặp khó khăn kiếp nạn, hoặc khi vượt quan, chư vị hãy thử xem: khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng. Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn’!” (Bài giảng thứ Chín, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã loại bỏ nỗi sợ hãi của mình với sự giúp đỡ của học viên này. Ngay sau đó, tôi nhận được một thiết bị phát video di động khác và sử dụng nó để giảng chân tướng. Trong quá trình này, tôi nhận ra có rất nhiều sự việc đều do tôi tự hù dọa bản thân. Đây là nơi tà ác bức hại đệ tử Đại Pháp, quản giáo rất nghiêm ngặt, nhưng luôn có cách để che mắt chúng. Đặc điểm sinh mệnh của mỗi cá nhân khác nhau, cách giải quyết vấn đề cũng sẽ khác nhau. Tôi đã dần dần loại bỏ nỗi sợ hãi và khả năng giảng chân tướng của tôi đã được cải thiện.

“Chuyển hóa” không có tác dụng

Tà ác đã không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để buộc tôi phải từ bỏ niềm tin của mình. Họ đã cố gắng tẩy não và chuyển hóa tôi. Khi họ dọa sẽ bắt mẹ tôi vào tù, tôi nghĩ ngay đến Pháp cuả Sư phụ.

“Chư vị yêu dấu đứa con này lắm, chư vị yêu thương cha mẹ chư vị. Cha mẹ chư vị đã qua đời, họ bảo chư vị làm điều gì đó … đều là những việc không thể làm; nếu chư vị làm thì hỏng rồi; người luyện công khó như thế đó.” (Bài giảng thứ Sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tình hình đã thay đổi khi tôi có thể xem xét mọi thứ dựa trên Pháp, và tà ác đã thất bại. Sau đó, họ đưa người đến tẩy não và chuyển hóa tôi, và bảo tôi xem video tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn.

Tôi đã chỉ ra cho người giám sát về sự giả tạo của sự kiện đó, rằng một người bị bỏng sẽ không bao giờ băng bó theo cách đó, Vương Tiến Đông thậm chí đả tọa cũng không đúng cách. Anh ấy nghe xong không nói lời nào, nhưng rõ ràng những điều tôi nói đã chạm đến trái tim anh ấy, và anh ấy đã suy nghĩ về những điều tôi nói. Tà ác đã dùng đến mọi thủ đoạn và chúng đã thất bại. Chúng cuối cùng đã dừng ‘chuyển hoá’ tôi.

Sau khi tôi loại bỏ tâm sợ hãi và đồng hoá với Pháp, tôi cảm thấy Sư phụ đang khai mở trí huệ cho tôi. Tôi có thể lập tức nhớ ngay những cái tên mà tôi không thể nhớ được trước đây, và tôi có thể trả lời các loại câu hỏi.

Tôi có thể nói về chủ đề mà người khác ưa thích để giúp họ hiểu hơn về chân tướng. Tôi hiểu rằng tà ác thật sự là những thứ nằm ở phía sau người đó chứ không phải bản thân họ.

Một người rốt cuộc là tốt hay xấu, có chính niệm hay không, tuyệt đối không phụ thuộc vào việc họ làm gì, mà quan trọng là vào thời khắc quyết định, họ có thiện niệm hay không. Cuối cùng tôi đã loại bỏ tâm sợ hãi và có chính niệm chính hành. Việc tẩy não cũng kết thúc.

Sau khi ra tù, nhớ lại trải nghiệm của mình khi ở trong tù, tôi nhận ra rằng tôi còn nhiều việc làm chưa tốt. Nhưng khi tôi đồng hoá với Pháp, Sư phụ đã gia trì cho tôi và giúp tôi làm tốt các việc.


Bản tiếng Hán https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/26/384352.html

Bản tiếng Anh https://en.minghui.org/html/articles/2019/5/7/176757.html

Đăng ngày 01-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share