Bài viết của Thiên Tường, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-07-2019] Quê nhà tôi là một thôn trang nhỏ nằm ở phía Đông của tỉnh Hà Nam. Tôi từng có thời gian làm kế toán cho bộ phận hành chính của thôn. Hai mươi năm trước, ở trong thôn có một cậu thanh niên tên Thuận Tử, mạng sống và cuộc hôn nhân của cậu ấy đã được cứu vãn sau khi cậu ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Câu chuyện của cậu ấy đến nay vẫn được mọi người trong làng kể lại một cách say sưa.

Năm 1998, khi Thuận Tử 22 tuổi, và cậu ấy mới vừa kết hôn được một năm. Cậu ấy và vợ đã có một bé gái ba tháng tuổi rất khả ái.

Nhưng nhân sinh vô thường. Một hôm cậu ấy đột nhiên cảm thấy thân thể rất khó chịu, và đã đến bệnh viện kiểm tra. Bệnh viện phát hiện cậu ấy bị bệnh urê huyết. Điều trị bệnh này rất tốn kém và gia đình cậu ấy lại không có tiền. Cậu ấy đã đến gặp cán bộ thôn hỏi vay 20.000 tệ. Nhưng số tiền này chỉ dùng được vài ngày là hết.

Trong khi đó, bệnh suy thận của Thuận Tử xấu đi nhanh chóng. Bác sỹ đã bảo với người nhà cậu ấy: “Bệnh của cậu ấy không thể trị khỏi được, tốt hơn là đưa cậu ấy về nhà và chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.” Sau đó ông nói: “Tuy nhiên, có một cách, tôi nghe vài đồng nghiệp bảo rằng Pháp Luân Đại Pháp rất thần kỳ. Có lẽ cậu ấy nên thử một chút xem sao.”

Sau khi về nhà, Thuận Tử nằm trên giường. Toàn thân cậu ấy bị phù nề và không thể cử động. Cậu ấy không thể ăn uống gì và liên tục ngủ mê mệt.

Cha Thuận Tử nói với con dâu: “Nó đang chết dần. Tình trạng này xem ra nó chỉ có thể sống được nửa tháng nữa thôi. Con không cần phải ở đây nữa. Cha đề nghị con hãy trở về nhà mẹ đẻ. Con vẫn còn trẻ; hãy tìm một người nào đó mà tái hôn đi.”

Vợ Thuận Tử khóc trong cay đắng, cùng con gái về nhà cha mẹ đẻ của cô.

Cha Thuận Tử chợt nhớ tới những lời bác sỹ nói về Pháp Luân Đại Pháp. Ông biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nên đã đến nhà tôi và nhờ tôi tới nhà ông gặp Thuận Tử.

Mặt của Thuận Tử cứng đờ như xác chết, thân thể sưng phù và bộ dạng rất đáng sợ. Cậu ấy mở mắt khi nghe thấy tiếng của tôi.

Tôi động viên cậu ấy: “Thuận Tử, không sao đâu, đừng sợ, Đại Pháp sẽ cứu cậu. Chỉ cần cậu buông tâm xuống, học Pháp cho tốt, nhất định sẽ gặp dữ hóa lành.” Cậu ấy nói: “Được.”

Tôi đưa cho cậu ấy sách “Chuyển Pháp Luân” và bảo cậu ấy rằng đây không phải là một cuốn sách bình thường, đây là Thiên Thư. Tôi nói rằng Sư phụ sẽ tịnh hóa thân thể cậu ấy sau khi cậu ấy đọc sách. Tôi bảo cậu ấy rằng cậu ấy có thể bị nôn mửa hoặc tiêu chảy, nhưng chúng đều là hảo sự vì đó là dấu hiệu cho thấy Sư phụ đang quản cậu ấy.

Sau khi tôi rời đi, Thuận Tử bắt đầu nằm trên giường đọc sách. Vừa xem cậu ấy đã thấy cuốn sách rất hấp dẫn. Đọc sách đến ngày thứ tư, cậu ấy nôn một hồi, ra toàn máu đen. Mẹ của Thuận Tử bảo với chồng: “Những lời anh ấy nói quả là không sai chút nào, đọc cuốn sách này thực sự có tác dụng.” Thuận Tử nôn xong mơ mơ màng màng ngồi dậy và nói: “Con đói quá.” Cậu ấy ăn hết một tô mì lớn.

Trong vòng một tuần, chứng phù nề của Thuận Tử biến mất và cậu ấy có thể ăn uống như bình thường. Cậu ấy có sức lực trở lại và không muốn nằm trên giường nữa, nên câu ấy ra ngoài đi dạo.

Lại nói về vợ của Thuận Tử, cô ấy buồn rầu lo lắng ở nhà mẹ đẻ. Một người họ hàng của cha chồng cô ấy đã đến gặp cô và nói rằng Thuận Tử đã hồi phục. Cô ấy vô cùng mừng rỡ.

Cô đưa con về nhà chồng. Một gia đình bị tan vỡ lại được hàn gắn. Mọi người trong nhà Thuận Tử đều biết ơn Sư phụ Đại Pháp. Họ nói với mọi người: “Nếu không có Đại Pháp cứu độ, gia đình chúng tôi có thể đã không còn nữa rồi.”

Sau đó, cha của Thuận Tử cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sau đó, vợ Thuận Tử đã sinh thêm được một bé trai và một bé gái nữa. Hoàn cảnh gia đình ngày một chuyển biến tốt lên.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/7/9/389398.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/8/7/178782.html

Đăng ngày 14-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share