Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-03-2019] Các học viên ở địa phương chúng tôi đã đọc một bài chia sẻ trên trang Minh Huệ có tên “Giảng chân tướng thông qua Luật tố tụng và xét lại,” bài viết đã khích lệ chúng tôi giải cứu các đồng tu đang bị giam giữ bằng Luật pháp. Lúc đầu, chúng tôi chỉ tập trung vào việc hoàn thành các cuộc giải cứu, nhưng sau đó chúng tôi nhận ra rằng quá trình này cũng liên quan đến việc chứng thực Pháp và giảng chân tướng cho Cảnh sát và nhân viên tư pháp. Chúng tôi đã thay đổi từ thụ động sang chủ động và trợ giúp thành công trong việc giải cứu nhiều học viên. Điều này cũng giúp một số người thân của họ hiểu Đại Pháp và đưa ra những lựa chọn đúng đắn.

Trong quá trình tu luyện vững chắc này, một số học viên Đại Pháp chúng tôi đã tự đi trên con đường của mình và nỗ lực chính lại bản thân mình bằng cách hình thành một chỉnh thể bất chấp sự can nhiễu.

Kịp thời liên lạc với người thân của các học viên bị bắt giữ

Sau khi một học viên địa phương bị bắt, học viên đầu tiên phát hiện ra sự việc đã ngay lập tức thông báo cho những người khác qua email. Một học viên đã nhanh chóng liên lạc với người thân của học viên bị bắt giữ và động viên họ đến đồn Cảnh sát để giảng chân tướng cho Cảnh sát và yêu cầu thả người nhà họ ra.

Các nhân viên Cảnh sát thường né tránh người thân của học viên để trốn tránh trách nhiệm, nhưng sau khi chúng tôi biết đến Luật xét lại và Tố tụng dân sự,“ chúng tôi đã viết và gửi các tài liệu pháp lý cần thiết tới các đồn Cảnh sát. Trong các tài liệu, chúng tôi nhấn mạnh việc buộc một công dân từ bỏ niềm tin của mình là bất hợp pháp và các viên chức này sẽ phải chịu trách nhiệm trong tương lai gần.

Phần khó nhất của quá trình là liên lạc với các thành viên trong gia đình. Một học viên thấy rằng địa chỉ của một học viên bị bắt ở một vùng khá xa. Anh ấy đã đi bộ đến đó, hỏi đường thông qua danh tính của học viên đó, và đi bộ lâu đến nỗi anh ấy bị phồng rộp ở chân.

Cuối cùng anh ấy đã tìm thấy cha mẹ già của học viên bị bắt, những người ở độ tuổi 70 hoặc 80 và không biết rằng con trai họ đã bị bắt trở lại. Họ rất buồn trước tin này nhưng cảm thấy bất lực. Vị học viên nói với họ rằng con trai họ không làm gì sai và hỏi xem họ có liên lạc với bất kỳ Cơ quan Chính phủ nào để yêu cầu thả con trai họ không.

Cặp vợ chồng già đã cho anh ấy số điện thoại của người con trai khác của họ, cũng đang làm việc trong thành phố. Họ cũng đưa cho anh thẻ căn cước của họ, thứ cần thiết khi thuê một Luật sư. Luật sư đã đến thăm học viên bị bắt trong trại tạm giam, anh ấy đã được khích lệ khi biết rằng các học viên khác đang củng cố sức mạnh cho anh bằng chính niệm.

Tiếp theo, học viên được chỉ định đến giải cứu đã gặp người anh của học viên bị bắt giữ và trả lại thẻ căn cước của cha mẹ anh ấy. Người anh nghĩ rằng học viên này đang cố lừa gạt mình bằng căn cước lấy cắp và muốn gọi Cảnh sát. Khi anh ấy biết được em trai mình bị bắt giữ, hiểu thêm về Pháp Luân Đại Pháp và nhận ra rằng người đến thăm chỉ muốn giúp em trai anh ấy và không vì tiền, anh ấy đã thay đổi. Vị học viên cũng cho người anh trai biết rằng họ đã thuê một Luật sư để bào chữa cho người em và cho anh ấy xem lời biện hộ mà họ đã viết. Người anh cảm động nói: “Tôi không bao giờ nghĩ rằng xã hội này vẫn còn có những người tốt như các anh!”

Sau khi một học viên khác bị bắt, học viên được chỉ định đã đến gặp con gái bà ấy. Con gái cô là một học viên mới và có thể ngộ hạn chế về Đại Pháp. Cô ấy hỏi: “Một số học viên chấp trước vào sợ hãi và không bao giờ dám giảng chân tướng. Mẹ tôi chăm chỉ giảng chân tướng mỗi ngày. Tại sao bà vẫn bị bắt?”

Người học viên nói: “Tu luyện là như thế. Phải có lý do tại sao mẹ cô bị bắt. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nếu mẹ cô có thể tìm thấy chấp trước căn bản của mình và phủ nhận hoàn toàn cuộc bức hại, bà sẽ được thả ra. Cô không nên bị ảnh hưởng. Chỉ cần đến đồn Cảnh sát và đường đường chính chính yêu cầu thả mẹ cô.“ Cô con gái và các thành viên khác trong gia đình đã đến đồn Cảnh sát hai lần để giảng chân tướng và yêu cầu thả mẹ họ ra.

Khi chúng tôi nói với các thành viên gia đình của các học viên bị bắt về Đại Pháp, một số người trong số họ có thể hiểu, nhưng một số thì không thể. Ngày càng có nhiều người trong số họ hiểu được chân tướng vì học viên đó đã tu luyện tinh tấn và giảng chân tướng cho họ bằng tâm từ bi. Họ nhận ra rằng các học viên Pháp Luân Công không vi phạm bất kỳ luật nào và chính Cảnh sát mới vi phạm luật.

Quan trọng nhất, khi các học viên bị bắt biết rằng các đồng tu đang làm việc để giải cứu họ, họ cảm thấy nhẹ nhõm và được khích lệ rất nhiều.

Liên lạc với các học viên bị giam giữ

Đối với các học viên bị giam giữ, chúng tôi đã không tìm kiếm các chấp trước của họ mà thay vào đó nhắc nhở họ hướng nội và cố gắng đề cao dựa trên Pháp. Bị tách khỏi môi trường tu luyện, điều họ cần nhất là sự khích lệ và giúp đỡ từ các đồng tu.

Trước đây chúng tôi đã thuê Luật sư từ các thành phố khác, nhưng chi phí rất đắt đỏ. Chúng tôi đã phải trả 10.000 Nhân dân tệ cho mỗi lần ghé thăm. Hơn nữa, họ rất bận rộn, không thường xuyên gặp gỡ các học viên bị giam giữ, và vội vã mỗi lần ra vào.

Chúng tôi đã tìm được một vài Luật sư giỏi trong địa phương của chúng tôi, ít tốn kém hơn. Họ tính phí 500 Nhân dân tệ cho mỗi cuộc gặp với các học viên bị giam giữ. Hơn nữa, khi chúng tôi đã giảng chân tướng cho họ, họ giúp chúng tôi gửi thư cho các học viên bị giam giữ. Những lá thư đó đã có ích rất nhiều cho các học viên đang trong khổ nạn.

Dùng Luật pháp để giảng chân tướng

Chúng tôi từng dựa vào Luật sư trong việc giải cứu các học viên bị giam giữ vì chúng tôi không có đủ kiến thức về Luật pháp. Do đó, hiệu quả không tốt lắm khi chúng tôi giảng chân tướng cho các Sĩ quan Công an, Công tố viên và Thẩm phán. Bây giờ, chúng tôi viết các tài liệu pháp lý và chúng khác với các tài liệu được viết bởi các Luật sư người thường theo các cách sau.

1) Sự kịp thời

Chúng tôi đã ngay lập tức viết và gửi các tài liệu pháp lý sau mỗi vụ bắt giữ vì nó cho phép chúng tôi biết những điểm chính của chúng tôi trong việc giải cứu học viên bị giam giữ và giảng chân tướng lần đầu cho các bên liên quan. Chúng tôi sử dụng mẫu của các tài liệu pháp lý của các Luật sư người thường, nhưng chúng tôi tập trung vào nội dung về giảng chân tướng.

2) Tác dụng chấn nhiếp

Trong một trường hợp, các Nhân viên Cảnh sát đã chuyển hồ sơ của một học viên bị giam giữ cho Viện Kiểm sát sau khi gia đình của học viên giảng chân tướng cho họ nhiều lần. Sau đó người thân của học viên đã dùng tài liệu pháp lý mà chúng tôi viết để khiếu nại lên Viện Kiểm sát. Nhân viên Kiểm sát đã không hề quan tâm, vì vậy chúng tôi nhanh chóng gửi thư kháng cáo bằng văn bản. Nhân viên Kiểm sát lập tức thay đổi thái độ. Các thành viên gia đình tiếp tục giảng chân tướng cho các nhân viên. Cuối cùng, tòa án đã thả học viên mà không cần xét xử.

3) Quan tâm tới các học viên bị giam giữ

Một học viên bị tạm giam đã bị đặt trong tình trạng “giám sát chặt chẽ” và bị từ chối thăm thân. Để hạn chế sự bức hại, chúng tôi đã giảng chân tướng cho quản giáo và các giám sát viên khác dựa trên Luật Nhà tù, Luật Hình sự, Hiến pháp và những Luật khác. Chúng tôi chỉ ra rằng các cá nhân trong tù vẫn có quyền tự do tín ngưỡng. Báo cáo của chúng tôi đã khởi tác dụng chấn nhiếp các Sĩ quan Cảnh sát đang tham gia hành ác.

4) Bảo vệ quyền của các học viên và tiếp cận nhiều người hơn để giảng chân tướng

Sư phụ đã giảng:

“Pháp luật quản những việc nơi người thường, như thế không thành vấn đề.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Tuy nhiên, sau nhiều chiến dịch chính trị do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động, hầu hết người dân Trung Quốc không có hiểu biết về nhân quyền và Luật pháp. Khi chúng tôi sử dụng kiến thức pháp lý giảng chân tướng, đã giúp đả khai khúc mắc trong tâm họ và bảo vệ quyền của các học viên.

Một học viên lớn tuổi bị bắt khi bà dán các tờ thông tin về cuộc bức hại. Tại đồn Cảnh sát, các Sĩ quan ra lệnh cho bà ngồi trên một chiếc “ghế sắt.” Bà từ chối và nói: “Tôi không phải là tội phạm. Tôi không có tội. Ông không có quyền buộc tôi ngồi đó. Nếu ông nói tôi đã vi phạm Pháp luật, xin vui lòng cho tôi biết tôi đã vi phạm luật nào.” Các Viên chức không thể trả lời. Về mặt pháp lý, các Nhân viên Cảnh sát phải có khả năng trích dẫn Luật mà đối tượng bị bắt giữ đã vi phạm; nếu họ không thể trích dẫn thì họ đang lạm quyền. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ và sự gia cường bởi chính niệm của các học viên khác, học viên đó đã được thả ra cùng ngày.

Chúng tôi không nhấn mạnh tầm quan trọng của các Luật do ĐCSTQ ban hành. Thay vào đó, chúng tôi tin rằng các học viên cần có một số kiến thức pháp lý và sử dụng nó khi cần thiết. Nó cũng đảm bảo rằng các học viên biết rằng họ không vi phạm bất kỳ Luật nào khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và khi giảng chân tướng. Điều này ngăn họ cảm thấy tội lỗi và củng cố chính niệm của họ.

Chúng tôi có thể nói với các sS quan Cảnh sát đã theo Giang Trạch Dân, Cựu Tổng Bí thư Đảng Cộng sản tham gia vào cuộc đàn áp. Họ cần phải hiểu rằng ngay cả Giang Trạch Dân cũng không có quyền cản trở hay đưa ra Luật pháp, ông ta cũng không thể buộc tội Pháp Luân Công.

Chúng tôi giải thích rằng Giang Trạch Dân đưa ra mệnh lệnh bằng lời nói trong cuộc đàn áp Pháp Luân Công nhằm trốn tránh trách nhiệm trong tương lai, khi đó, những người thực hiện mệnh lệnh của ông ta sẽ là những con dê tế thần. Chúng tôi có thể cho họ xem các trường hợp về tội ác nhân quyền của Đức Quốc xã, những người này vẫn phải ngồi xe lăn ra hầu tòa cho dù họ đã ngoài 90 tuổi. Do đó, chúng tôi có thể thuyết phục họ không trở thành kẻ đồng phạm với ĐCSTQ.

Chúng tôi chân thành đánh giá cao nỗ lực của các đồng tu tại Minh Huệ, những người đã biên soạn và xuất bản các tài liệu pháp lý. Nó giúp chúng tôi rất nhiều trong việc giảng chân tướng cho các Nhân viên tại đồn Cảnh sát, Viện Kiểm sát và Tòa án. Một số người trong số họ quyết định không tham gia vào cuộc bức hại nữa sau khi đọc lời bào chữa, thư kháng cáo và khiếu nại của chúng tôi.

Hướng nội để phối hợp như một chỉnh thể

Trong những năm giải cứu các học viên bị bức hại, chúng tôi tiếp tục tu luyện bản thân một cách kiên định, tìm kiếm những thiếu sót và chia sẻ thể ngộ dựa trên Pháp khi chúng tôi có những bất đồng.

Chính lại xuất phát điểm của chúng tôi và tu xuất từ bi

Khi các học viên gần gũi với chúng ta bị bức hại, chúng ta có thể dễ dàng nảy sinh lòng thù hận và coi Cảnh sát và các Quan chức Tư pháp là kẻ thù. Chúng ta phải tự nhắc nhở mình rằng họ đã bị tuyên truyền lừa gạt và do đó cũng trở thành nạn nhân của cuộc đàn áp.

Sư phụ đã giảng,

“Thực ra Từ Bi là năng lượng rất to lớn, là năng lượng của Chính Thần. Càng Từ Bi thì năng lượng càng lớn, các thứ bất hảo đều bị giải thể rớt cả.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC năm 2009)

“Biểu hiện lớn nhất của Thiện chính là Từ Bi; Ông là thể hiện năng lượng to lớn.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC năm 2009)

Một học viên nói rằng khi viết các tài liệu pháp lý, anh ấy luôn tưởng tượng một Cảnh sát đứng trước mặt mình và lắng nghe lời giải thích của anh ấy. Trong quá trình đó, anh cũng xuất ra một niệm: “Bất cứ ai đọc tài liệu này cũng sẽ hiểu chân tướng.”

Một thành viên gia đình của một học viên bị giam giữ thường không đồng tình với học viên này. Cô không đánh giá cao việc giảng chân tướng của anh ấy và không hiểu anh ấy sau khi anh bị bắt. Nhưng sau khi cô ấy đọc kỹ tài liệu pháp lý chúng tôi viết, cô ấy đã kinh ngạc nói: “Tôi chưa bao giờ biết rằng không có gì là bất hợp pháp khi tu luyện Pháp Luân Công!” Sự thay đổi của cô ấy đã khích lệ các học viên bị bắt giữ.

Không chấp trước vào kết quả

Trong quá trình giải cứu các học viên, chúng tôi không chấp trước vào việc liệu có ai được trả tự do hay không. Nhưng điều này không có nghĩa là chúng tôi không muốn giải cứu họ. Trên thực tế, tâm trí của chúng ta càng thuần khiết và chúng ta càng có ít chấp trước thì kết quả càng tốt.

Một người nhà của học viên bị giam giữ đã đọc tài liệu pháp lý của chúng tôi và hiểu rằng là người thân của người bị giam giữ, họ có quyền bảo vệ học viên đó. Sau đó, họ liên tục nói chuyện với các Sĩ quan Cảnh sát, Công tố viên và Thẩm phán có liên quan.

Ngoài ra, học viên bị giam giữ biết các Luật áp dụng, từ chối nhận tội và tiếp tục giảng chân tướng. Tòa án đã không dám thông báo cho gia đình của học viên này và tổ chức một phiên tòa bí mật để kết án tù. Chúng tôi đã đề nghị các thành viên gia đình tiếp tục đến tòa án và các Cơ quan khác để yêu cầu thả anh ấy, và cuối cùng học viên đã được thả ra.

Không chấp trước vào Luật, viết Văn bản pháp lý cũng là một quá trình tu luyện vững chắc

Khi bắt đầu hạng mục giải cứu của chúng tôi, một học viên am hiểu Luật pháp hiện hành đã chấp trước vào Luật pháp và nghĩ rằng chúng tôi phải trích dẫn Luật chính xác để các học viên bị giam giữ được thả ra. Tuy nhiên, sau khi thảo luận, anh nhận ra rằng chỉ bằng cách đặt chân tướng về Đại Pháp lên trên tất cả, chúng ta mới có thể đạt được kết quả tốt nhất.

Đôi khi chúng tôi không đồng tình về một số vấn đề, chẳng hạn như có nên kiện Cảnh sát hay không và điều đó có phải là thiếu từ bị hay không. Chúng tôi luôn chia sẻ những thể ngộ dựa trên Pháp để tìm ra giải pháp tốt nhất. Một học viên rất thận trọng và luôn nhắc nhở chúng tôi đừng đi chệch khỏi Pháp. Một học viên khác luôn thể hiện sự kiên nhẫn tuyệt vời khi phải đối mặt với sự can nhiễu tâm tính, anh ấy tích cực tham gia giải cứu mặc dù cũng tham gia vào các hạng mục khác. Một học viên trẻ có công việc hàng ngày và không có thời gian để làm nhiều việc cụ thể trong hạng mục này, nhưng khi chúng tôi tranh luận kéo dài, những thể ngộ của anh ấy về Pháp đã truyền cảm hứng cho chúng tôi và nhắc nhở chúng tôi rằng chúng tôi đang tu luyện chứ không phải làm việc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/11/383701.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/7/11/178404.html

Đăng ngày 05-08-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share