Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 05-04-2019] Trong dịp Pháp hội New York năm 2017, một học viên đã đề nghị tôi tham gia nhóm RTC để gửi các tin nhắn đã chuẩn bị sẵn có nội dung giảng chân tướng. Tôi nói với cô ấy rằng tôi không có thời gian và đề cập đến một số việc sẽ gây khó khăn cho tôi. Chẳng hạn như, tôi không biết nhiều về công nghệ, không sử dụng điện thoại thông minh và không biết cách gửi một tin nhắn qua máy tính.

Điều phối viên của hạng mục này là một học viên đến từ Đài Loan. Anh ấy kiên nhẫn chờ đợi, không thúc giục tôi, và chỉ thỉnh thoảng mới hỏi tôi một lần. Sự kiên nhẫn của anh ấy đã khiến tôi cảm động sau vài tháng. Tôi nghĩ rằng, có lẽ đây là điều tôi cần phải làm, vì thế tôi đã quyết định tham gia. Ngay khi tôi đưa ra quyết định, một học viên từ nhóm học Pháp địa phương đã đưa cho tôi một chiếc điện thoại thông minh và nói rằng: “Dì ơi, cháu đã kết nối Internet cho chiếc điện thoại này cho dì”. Tôi có thể nói được gì nữa đây? Tôi cần phải làm thôi.

Từng bước một, điều phối viên đã hướng dẫn tôi cách sử dụng điện thoại thông minh và nhiều ứng dụng khác mà tôi có thể sử dụng. Cuối cùng, tôi đã có thể gửi được tin nhắn. Khi điều phối viên đề nghị tôi đăng ký thời gian làm việc, tôi lại trở nên do dự và nói rằng tôi vẫn chưa sử dụng điện thoại thành thạo.

Một tháng nữa trôi qua, và tôi cũng cảm thấy xấu hổ. Cuối cùng tôi đã đăng ký lịch làm việc của mình, và với sự giúp đỡ của người điều phối, tôi đã học được mọi thứ cần thiết để gửi tin nhắn giảng chân tướng.

Suốt toàn bộ quá trình, tôi đều rất bị động. Khi nhìn lại, tôi nhận ra mỗi hạng mục mà bản thân có cơ hội tham gia đều rất có ý nghĩa đối với tôi. Sự kiên nhẫn và từ bi của người điều phối đã thực sự làm tôi cảm động. Tôi cũng nhận thấy tu luyện của cá nhân tôi kém xa so với anh ấy như thế nào.

Vứt bỏ tâm oán hận

Các học viên trong nhóm gọi điện thoại giảng chân tướng thường xuyên đề nghị tôi gửi tin nhắn cho những người mà họ vừa mới liên hệ, nói rằng: “Người này đã đồng ý thoái Đảng. Nhưng hiện giờ anh ấy không lắng nghe hay thậm chí không nhấc điện thoại”. Tôi thầm nghĩ: “Nếu bạn chỉ kể một vài câu chuyện trên điện thoại và để lại phần giảng chân tướng cho nhóm nhắn tin, thì khối lượng công việc của chúng tôi sẽ nhiều lên”.

Khi tôi đề cập vấn đề này với người điều phối, anh ấy nói rằng: “Chúng ta cần làm việc với nhau như một chỉnh thể và phối hợp một cách vô điều kiện”. Ngay lập tức, tôi đã nhận ra sự khác biệt về tâm tính giữa chúng tôi. Chẳng phải việc phối hợp trôi chảy thì cũng chính là tu luyện tốt hay sao?

Tôi loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực và tâm oán hận và tập trung vào những gì tôi cần làm. Khi tôi thay đổi tư tưởng của mình, việc cứu chúng sinh trở nên hiệu quả hơn.

Một học viên trong nhóm gọi điện thoại một lần nữa đề nghị tôi giúp đỡ: “Tôi vừa nói chuyện với người này hơn 20 phút, nhưng anh ấy vẫn không muốn thoái Đảng”.

Tôi gửi cho người đó một tin nhắn: “Các học viên Pháp Luân Công đang muốn đánh thức lương tri trong mỗi con người, đó là điều mà xã hội này thực sự cần. Bằng việc tiếp nhận điều này một cách chân thành và thực hành nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày, bạn sẽ mang lại hạnh phúc và bình an cho gia đình và xã hội. Con cái chúng ta cũng sẽ được hưởng lợi rất nhiều. Hãy nghĩ về những gì chúng tôi vừa nói và đưa ra lựa chọn sáng suốt. Chúng tôi đợi tin tốt lành từ bạn”. Tôi cũng đính kèm thông tin về cách vượt tường lửa của Trung Quốc.

Khi những học viên trong nhóm gọi điện thoại gọi lại cho người này một lần nữa, anh ấy đã đồng ý thoái Đảng. Vào khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy Sư phụ đang theo dõi chúng tôi để xem chúng tôi có dụng tâm cứu người này hay không.

Tôi vô cùng trân quý từng cơ hội được Sư phụ an bài. Không có lý do nào để tôi không đi cứu người hoặc không cố gắng hết mình. Sư phụ đã thực hiện phần lớn công việc cứu người, và cấp cho chúng tôi cơ hội để tu luyện.

Một học viên khác trong nhóm gọi điện thoại một lần nữa đề nghị tôi gửi tin nhắn cho một người. Sau khi tôi gửi tin nhắn, cô ấy gọi lại cho anh ấy và hỏi: “Anh đã nhận được tin nhắn chưa?” Khi anh ấy trả lời rằng đã nhận được, cô ấy hỏi: “Vậy anh nghĩ thế nào về việc tôi giúp anh thoái Đảng?” Ngay lập tức anh ấy trả lời: “Tôi muốn thoái”.

Tu khứ tâm hoan hỷ và tâm hiển thị

Ngay sau khi nhìn thấy kết quả, tâm hiển thị và tâm hoan hỉ của tôi nổi lên. Tôi nghĩ rằng: “Những tin nhắn của tôi quả là có uy lực!” Tôi cảm thấy mình rất có bản sự và hài lòng với bản thân. Tôi nói với người điều phối rằng những tin nhắn của tôi hiệu quả đến mức làm cho những người nhận được chúng đều muốn thoái Đảng ngay lập tức.

Ngay khi tôi nói ra điều này, tôi đã nhận thấy mình có tâm hoan hỷ và tâm hiển thị. Tôi phải tống khứ những chấp trước này, nếu không thì những việc chúng tôi làm sẽ không còn thần thánh nữa. Ngoài ra, chúng tôi không có bất kỳ lý do nào để hiển thị hoặc tự hài lòng với bản thân bởi vì đó đều là Sư phụ và Đại Pháp đang độ nhân.

Sư phụ giảng:

“Đệ tử Đại Pháp thật vĩ đại; bởi vì chư vị tu theo Pháp căn bản của vũ trụ; bởi vì chư vị dùng chính niệm mà chứng thực Đại Pháp; bởi vì chư vị ngay trong nạn lớn mà chẳng hề quỵ ngã. Đệ tử Đại Pháp [tham gia việc] Chính Pháp; [đó là điều] trong lịch sử chưa từng có. Dùng lý trí mà chứng thực Pháp, dùng trí huệ mà giảng rõ sự thật, dùng từ bi mà hồng Pháp và cứu độ thế nhân; [từ những việc ấy] mà nêu cao sự vĩ đại, mà hoàn thiện con đường viên mãn của từng cá nhân đệ tử Đại Pháp. Vào thời điểm lịch sử vĩ đại [này], mỗi bước [tiến] vững chắc chính là sự chứng kiến của lịch sử thật huy hoàng và là uy đức thật vĩ đại không thể so sánh. Hết thảy việc này đều được ghi chép vào lịch sử của vũ trụ. Pháp vĩ đại ấy, thời đại vĩ đại ấy, chính đã tạo nên những bậc giác giả vô cùng to lớn”. (Sự vĩ đại của đệ tử, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Làm việc trong nhóm nhắn tin RTC thực sự là cơ hội để tôi tiếp tục đề cao trong tu luyện.

Tu khứ tâm sắc dục

Tôi bắt đầu trải qua trạng thái thân thể không thoải mái giống như bị bệnh trĩ. Không có vấn đề gì khi tôi đứng, nhưng khi ngồi hoặc nằm xuống, thì cơn đau trở nên dữ dội. Khi tôi đề nghị một thành viên trong nhóm làm thay tôi một ngày, cô ấy nói rằng: “Hãy xem lại chấp trước sắc dục của bản thân”.

Tôi cười lớn – Tôi đã ngoài 70 tuổi và đã sống độc thân hàng thập kỷ rồi; không lý nào tôi lại có tâm sắc dục được. Cô ấy nói rằng một học viên khác đã trải qua vấn đề tương tự và đã nhận ra khi chúng ta cảm thấy không thoải mái ở bộ phận đó của cơ thể, thường là bởi vì chúng ta có chấp trước sắc dục.

Cơn đau đã khiến tôi cân nhắc tới khả năng này. Một người bạn ở trường đại học gần đây đã gọi cho tôi và nói rằng có một người bạn chung mới goá vợ, và hỏi tôi có quan tâm đến ông ấy không. Tôi tự nhủ rằng tôi sẽ cân nhắc nếu tôi không phải là một người tu luyện. Tôi nói: “Nhưng chúng ta đã 70 tuổi rồi”.

Sau đó, tôi nhận ra rằng mình hẳn là vẫn còn những vật chất này trong cơ thể, nếu không thì những việc này sẽ không xảy ra với tôi. Khi tôi hướng nội sâu hơn, tôi nhận ra thỉnh thoảng tôi vẫn cảm thấy cô đơn và buồn khi nhìn thấy những gia đình hạnh phúc. Đôi khi tôi nhìn thấy các cặp đôi đang ôm hoặc hôn nhau trên tàu điện ngầm hoặc trên phố, mà tôi không hề bị sốc.

Tôi xem xét lại cẩn thận từng ý niệm và biết rằng vật chất sắc dục có tồn tại trong cơ thể tôi. Tôi nên làm gì đây? Một học viên gợi ý rằng tôi nên học thuộc lời giảng của Sư phụ:

“‘Dục’ và ‘sắc’ những thứ ấy đều thuộc về tâm chấp trước của con người; những thứ ấy đều nên tống khứ”. (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Tôi bắt đầu học thuộc đoạn Pháp này, và mọi triệu chứng bệnh của tôi biến mất sau ba ngày. Sức khoẻ của tôi thậm chí còn tốt hơn cả trước đây. Một chấp trước lớn như vậy đã biến mất, và giờ đây, tôi cảm thấy thân thể mình hết sức thuần tịnh.

Phối hợp như một chỉnh thể

Làm việc cùng với những học viên khác trong hạng mục RTC thực sự giúp tôi đề cao tu luyện cá nhân. Tôi không thể tưởng tượng được việc mình không còn là một phần của nhóm nữa. Sư phụ luôn an bài điều tốt nhất cho tôi, và tôi nhận ra những kỹ năng của mình có thể được sử dụng ở những lĩnh vực khác nhau.

Chẳng hạn, nội dung tin nhắn mà tôi gửi có thể đến từ những bài báo mà tôi đã đọc hoặc từ những lần tôi gọi điện thoại giảng chân tướng. Tôi có thể dễ dàng theo dõi các tin nhắn và gửi chúng đi ngay lập tức mà không cần hỏi những học viên khác.

Một lần, tôi trả lời một cuộc điện thoại của một sinh viên ở Bắc Kinh, hỏi tôi địa chỉ trang web để thoái Đảng. Tôi nhanh chóng gửi cho cậu ấy, và cậu ấy trả lời: “Cảm ơn dì vì đã trả lời tin nhắn muộn thế này. Cháu thực sự ngưỡng mộ tinh thần trách nhiệm của dì. Nhiều bạn cùng lớp với cháu ở Trung Quốc cũng đang cố gắng làm điều tốt. Nếu một ngày nào đó cháu có cơ hội đi du học, cháu ước mình có thể giúp họ thoái Đảng. Chúc dì ngủ ngon”.

Việc ai đề nghị tôi giúp gửi tin nhắn không còn quan trọng nữa, tôi đều nhanh chóng gửi tin nhắn đi. Tôi giúp bất kỳ ai đề nghị tôi, không chỉ là các học viên trong nhóm RTC. Tôi cũng giúp họ chỉnh sửa nội dung các tin nhắn.

Cho dù kết quả có như thế nào, tôi cảm thấy bản thân phải có trách nhiệm với những gì mình đang làm. Chúng tôi là một chỉnh thể và có cùng mục đích cứu độ chúng sinh. Những an bài của Sư phụ luôn là tốt nhất và hoàn hảo nhất. Chúng tôi chỉ cần tu luyện vững chắc, làm tốt những việc cần làm, và hoàn thành thệ ước của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/5/384764.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/10/178017.html

Đăng ngày 13-07-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share