Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-4-2019] Tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động một chiến dịch toàn quốc bức hại Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân. Suốt 20 năm qua, các học viên Pháp Luân Công chưa bao giờ từ bỏ nỗ lực của mình để thông tin tới công chúng rằng cuộc bức hại này hoàn toàn không có cơ sở pháp lý.

Ngày càng nhiều người dân Trung Quốc nhận ra các học viên Pháp Luân Công không bao giờ nên bị hại vì họ đang thực hiện quyền tự do tín ngưỡng theo hiến định của mình. Rất nhiều người đã đứng lên ủng hộ các học viên và lên án ĐCSTQ vì tội ác của nó với Pháp Luân Công. Dưới đây, hai học viên Pháp Luân Công trực tiếp thuật lại hai câu chuyện họ.

Cục phó Cục Giáo dục chính trị: Chúng ta đều là những tên bịp bợm chính trị

Đầu tháng 4 năm 2019, tôi và một vài người bạn cùng nhau ra ngoài ăn tối. Họ đều biết tôi là một học viên Pháp Luân Công và phẫn nộ với ĐCSTQ vì nó đã sử dụng quyền lực chính trị để đàn áp người dân Trung Quốc, đặc biệt là học viên Pháp Luân Công. Trong số họ có một số người đã thoái ĐCSTQ.

Tại bàn ăn đó có một phó cục trưởng của Cục Giáo dục Chính trị kiêm chủ nhiệm Bộ môn Nghiên cứu và Giảng dạy Chính trị Trung học. Ông ấy đã hơi quá chén, và đã bảo với một người bạn khác là chủ nhiệm phòng giáo dục chính trị của một trường trung học ngồi bên cạnh rằng: “Chúng ta đều là những tên bịp bợm chính trị. Chúng ta dạy học sinh những tuyên truyền tuyên dương sự bức hại của ĐCSTQ với chính người dân của nó và bọn trẻ phải học điều đó như một học phần bắt buộc.“

Một người bạn thứ ba là giám đốc tài vụ hài hước nói: “Nói vậy thì các vị là những kẻ nói dối siêu cấp rồi?”

Thành viên cuối cùng trong nhóm chúng tôi, một dược sĩ nâng ly lên và nói: “Không ai nên tin những gì các vị giảng về chính trị!”

Họ đều phá lên cười, rồi khen tôi là người ngay thẳng, chính trực.

Cảnh sát: Học viên Pháp Luân Công đều là người tốt

Một hôm, sau khi tan làm tôi có việc phải đến gặp một học viên. Vì để tiết kiệm thời gian, tôi và con trai đã tạt vào một cửa hàng đồ ăn nhanh để ăn tối.

Trong khi đang đợi đồ ăn, tôi đã tặng hai cuốn “Cửu Bình” cho hai người ngồi bên cạnh tôi. Ngay khi vừa thấy tên của cuốn sách, họ liền nghị luận, nói rằng ĐCSTQ tham ô hủ bại.

Tôi nói với họ: “Cuốn sách này sẽ cho các bạn biết lịch sử của Đảng Cộng sản và những cuộc vận động chính trị tàn bạo của nó. Hãy xem một chút đi!”

Một người đàn ông khoảng 50 tuổi cũng tới và nhìn vào cuốn sách. Ông ấy hỏi tôi tin vào điều gì.

Ông ấy nói: “Đừng nói với tôi bà tín Pháp Luân Công nhé. Tôi là một đặc cảnh. Tôi có thể dễ dàng gọi thêm cảnh sát và xe tuần tra tới đây để bắt người.”

Ông ấy nói tiếp: “Nhưng hiện tại, tôi sẽ không làm như thế nữa. Học viên Pháp Luân Công đều là người tốt. Những người bức hại các học viên sẽ không có kết cục tốt đẹp.”

Tôi nói: “Thật tuyệt vời khi ông liễu giải chân tướng và biết đến vẻ đẹp của Pháp Luân Công. Ông sẽ gặp may mắn nếu ông thiện đãi các học viên và bảo vệ họ.”

Ông ấy vui vẻ nói: “Vậy tôi sẽ gặp may mắn nếu tôi không bắt giữ bà?”

Tôi đáp: “Ông chắc chắn sẽ đắc phúc báo!”

Ông ấy khẳng định một lần nữa: “Học viên Pháp Luân Công đều là người tốt.”

Tôi thực sự vui mừng cho ông ấy.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/12/385040.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/6/9/177994.html

Đăng ngày 26-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share