Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-05-2019] Tôi từng là một nhân viên cảnh sát. Tôi muốn chia sẻ với mọi người về việc tôi đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công) như thế nào và những trải nghiệm quý giá trong quá trình tu luyện của tôi.

Khi Giang Trạch Dân bắt đầu phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999, tôi đã tin vào những tuyên truyền giả dối về Pháp Luân Công trên TV, đài phát thanh, báo chí và các phương tiện truyền thông khác. Thêm nữa, tôi cũng bị tẩy não bởi thuyết vô thần và cho rằng Pháp Luân Công là mê tín, căn bản không tin những người học Pháp Luân Công là những người tốt và lương thiện. Tôi không hề có khái niệm gì về tu luyện hay tín ngưỡng.

Bởi tôi là một cảnh sát, nên tôi còn vô tri tham gia vào việc bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, có một vấn đề mà tôi vẫn mãi không thể lý giải được: toàn quốc có nhiều người trí thức, lãnh đạo cấp cao trong chính phủ, doanh nhân thành đạt như thế đang học và luyện Pháp Luân Công, một khi đã bước vào tu luyện thì đều rất kiên định. Tại sao lại như thế?

Biết đến Đại Pháp

Năm 2004, tôi có nói chuyện với một số học viên. Một người trong số đó là đồng hương với tôi và anh ấy đã chia sẻ những trải nghiệm tu luyện của bản thân. Điều này khiến tôi vô cùng chấn động và làm cho tôi không thể không nghiêm túc suy xét lại những gì đang xảy ra với Pháp Luân Đại Pháp.

Người học viên này nhiều tuổi hơn tôi, từ vẻ ngoài của anh ấy cũng nhận ra anh ấy là người chân thành và thiện lương.

Anh đã kể cho tôi nghe về quá trình anh bắt đầu tu luyện như thế nào. Anh nói rằng lúc trước anh không hề tin vào Thần Phật, càng không thể tin con người có thể tu luyện thành Phật. Vợ con của anh từ lâu đã bước vào tu luyện Đại Pháp và thân thể so với lúc chưa đắc Pháp thì khoẻ mạnh hơn rất nhiều. Vợ của anh vẫn luôn khuyên anh tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, anh đã chẳng mảy may động tâm. Có một ngày, vợ của anh cầm một cuốn sách lại ngồi gần anh và kiên quyết phải đọc cuốn sách này cho anh nghe. Lúc đó, anh cũng đang rảnh rỗi, không có việc gì làm nên cũng miễn cưỡng nghe. Nghe được một lúc, anh đột nhiên nhìn thấy phía trước mắt xuất hiện một chấm tròn đang chuyển động quay tròn rất nhanh. Ban đầu, anh cảm thấy sợ hãi và nghĩ rằng lẽ nào đây chính là Pháp Luân mà có nói đến trong sách? Lúc đó, anh nói với hình tròn rằng nếu đây thật sự là Pháp Luân, xin hãy biến to ra một chút để anh có thể nhìn được rõ hơn. Trong chớp mắt, cái chấm tròn chuyển động đó liền biến thành to như cái quạt điện. Quay ngược quay xuôi, nhìn thấy cực kỳ rõ ràng, xác thực là Pháp Luân. Người học viên này vô cùng chấn động, không cần ai nói thêm gì nữa, cứ như thế mà bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Câu chuyện của anh khiến tôi cảm thấy thần kỳ. Dù tôi cũng bán tín bán nghi nhưng lý trí mách bảo tôi rằng những gì anh nói là sự thật. Pháp Luân Công có thể thật sự thần kỳ như thế. Tôi cũng nên nghiên cứu xem sao.

Tôi đã lấy sách Đại Pháp tịch thu từ các học viên mang về nhà. Ngoài ra, tôi còn tải những bài kinh văn của Đại sư Lý Hồng Chí và đọc hết bài này sang bài khác trong suốt hai năm và hy vọng có thể từ đó nhìn thấy được một số điều thần kỳ. Tuy là chưa bao giờ được nhìn thấy gì nhưng tôi lại từ từ có cảm giác thích thú với Đại Pháp, đặc biệt là những kiến thức trong sách. Những Pháp lý trong sách đã khai mở những điều đặc biệt, đúng là thật khác thường, giúp tôi mở rộng tầm mắt và trả lời được rất nhiều câu hỏi về cuộc sống mà tôi vướng mắc bấy lâu nay.

Từ những gì Sư phụ giảng, tôi có được hai thể ngộ.

Thứ nhất, ngoài nhục thân, con người còn có chủ nguyên thần. Nguyên thần của chúng ta đến từ tầng thứ cao và sẽ không bị diệt vong khi mà cơ thể chúng ta tử vong. Nguyên thần sẽ được tái sinh. Khoa học cũng nói rằng 90% bộ não của chúng ta không được tối ưu hoá và bị khoá chặt lại. Để khai mở được phần lớn bộ não, thì con người phải tu luyện và đề cao tầng thứ của người ta. Tôi đọc được thông tin trên một tờ báo ở huyện Thông Đạo, tỉnh Hồ Nam rằng, có hơn 100 người nhớ lại được những sự kiện ở kiếp trước cuả họ. Bên ngoài Đại Lục cũng có ghi chép về những trải nghiệm cận tử và các liệu pháp được sử dụng để hồi sinh ký ức từ tiền kiếp. Những báo cáo này đã củng cố thêm cho những điều được Sư phụ giảng trong Pháp:

“Con người chúng ta có nguyên thần; nguyên thần là bất diệt”. (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Thể ngộ thứ hai của tôi là trong vũ trụ này có tồn tại một điều bí ẩn từ thiên thượng – một nguyên lý của vũ trụ. Nguyên lý đó chính là Chân – Thiện – Nhẫn, đây là đặc tính của vũ trụ, là đặc tính căn bản nhất của Phật Pháp. Vạn sự vạn vật trong vũ trụ này đều bị ước chế bởi đặc tính này. Đó là lý do tại sao cổ nhân nói rằng: Thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Trung y cũng nói rằng: tức giận hại gan, vui sướng hại tim, u uất hại lá lách, lo lắng hại phổi và sợ hãi thì hại thận. Nhiều người không biết về nguyên lý này nhưng nó đều được quyết định bởi đặc tính của vũ trụ.

Hơn nữa, tôi cũng ngộ được vì sao chủ nguyên thần của chúng ta lại đến thế giới này và vì sao chúng ta phải chịu nghiệp lực hay được hưởng phúc. Tôi tìm thấy nhiều câu trả lời về thiên thượng, nhân loại, sinh mệnh và Thần Phật. Tôi nhận ra rằng những Pháp lý trong Chuyển Pháp Luân có tính chỉ đạo hệ thống về việc con người tu luyện lên cao tầng và Đại Pháp không phải là mê tín. Đây thực sự là khoa học rộng lớn và siêu thường, nó vượt trên những hiểu biết thông thường của chúng ta, và là chìa khoá vàng giúp con người sáng tỏ về thiên-địa, Thần Phật và giúp con người có thể quay trở về với bản nguyên sinh mệnh của họ.

Khi ngộ ra được những điều này, tôi vô cùng cảm kích và thấu hiểu câu tục ngữ cổ: Triêu văn Đạo, tịch khả tử, có nghĩa là: Sáng nghe Đạo, chiều chết cũng cam lòng. Tôi không còn ngạc nhiên vì sao một vị vua có thể từ bỏ ngai vàng của mình để tu luyện và vì sao nhiều nhà khoa học có tiếng trên thế giới lại tin vào Chúa và Phật, và vì sao nhiều quốc gia lại có tín ngưỡng. Đây là bởi bản nguyên sinh mệnh của con người là cao quý, sâu xa và phức tạp; và thực sự có một con đường chân chính và thù thắng giúp con người phản bổn quy chân.

Trở thành đệ tử Đại Pháp

Tôi bắt đầu cảm thấy tri thức của tôi thật hữu hạn khi tôi cười nhạo người khác mê tín. Khát vọng muốn tu luyện của tôi trở nên mạnh mẽ vào năm 2007. Vì vậy, tôi quyết định bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sau đó, tôi luôn nỗ lực tu chính bản thân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Các tiêu chuẩn đạo đức của tôi được đề cao nhanh chóng. Ngay khi bước vào tu luyện, tôi bắt đầu cảm nhận được những sự kỳ diệu của Đại Pháp.

Hằng đêm tôi đều nằm mơ và những giấc mơ của tôi đều liên quan đến tu luyện. Trong đó đều là điểm hoá và khảo nghiệm của Sư phụ, có một số là những cảnh tượng tôi nhìn thấy được từ các kiếp sống trước và nhiều trong số đó liên quan đến cảnh giới tu luyện và đề cao của tôi.

Chỉ trong vài tuần, thân thể của tôi được cải biến từ căn bản. Tôi bị bệnh khớp và mắc chứng mệt mỏi trong nhiều năm. Dù những bệnh này không quá nghiêm trọng nhưng đầu gối của tôi luôn đau và tôi sợ thời tiết lạnh. Sau khi tập luyện được 3-4 tuần, tôi đột nhiên cảm thấy các khớp gối của mình nóng lên. Nó kéo dài trong vài ngày và sau đó, bệnh khớp của tôi hoàn toàn biến mất. Trong quá khứ, nếu tôi làm việc vào ban đêm, chơi game hay viết báo cáo, tôi sẽ không thể nào ngủ được suốt đêm, sau khi tu luyện thì tôi không còn bị như thế nữa.

Có thể có nhiều người thắc mắc rằng nếu tu luyện có thể chữa bệnh, thì tại sao chúng ta vẫn có bệnh viện. Điều này là bởi vì điều trị y tế có thể giúp cho việc diệt các vi khuẩn và tăng cường sức đề kháng. Khi chúng ta tu luyện, chúng ta sẽ tồn trữ các cao năng lượng trong từng tế bào của chúng ta và điều này sẽ làm hệ đề kháng của chúng ta mạnh khoẻ hơn. Tầng càng cao thì năng lượng mà chúng ta sản sinh ra càng mạnh. Đó là lý do tại sao chúng ta ở vào trạng thái vô bệnh sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Khi tôi luyện bài công pháp thứ tư – Pháp Luân Chu Thiên Pháp, tôi có thể nghe được âm thanh của năng lượng đang được phóng thích khi lòng bàn tay của tôi đưa lên phía trên đầu.

Năm 2008, nơi chúng tôi ở nhiệt độ xuống thấp đến mức kỷ lục. Một ngày, tôi nhận được một cuộc gọi khẩn cấp khi tôi đang trong ca trực. Tôi nhận được thông báo rằng có một người đang hấp hối ở gần núi. Tôi đi đến đó cùng vài đồng nghiệp nữa. Chúng tôi nhìn thấy một người đàn ông trông khổ sở đang bò trên đất và không đứng dậy được. Anh ấy đang run lên vì lạnh. Anh ấy cũng không trả lời câu hỏi của chúng tôi. Tôi cởi áo khoác của mình rồi khoác lên người anh ấy. Anh ấy nắm lấy bộ đồng phục cảnh sát của tôi. Tôi không ngại giúp anh ấy giữ ấm nhưng tôi lại không thể đưa đồng phục cho anh ấy.

Đồn cảnh sát của chúng tôi không được trang bị để dành cho người vô gia cư. Vì thế, chúng tôi đưa anh ấy đến trung tâm bảo trợ. Nhưng anh ấy đã không trả lời bất cứ câu hỏi nào ở bàn đăng ký. Một số nhân viên ở đó đưa cho anh một tờ giấy và một cái bút. Chúng tôi chờ ở gần đó. Sau một lúc, chúng tôi lại gần để xem anh ấy viết gì. Thật ngạc nhiên, anh ấy chẳng viết gì cả. Thay vào đó, anh ấy lại vẽ một người phụ nữ. Từ biểu hiện của người phụ nữ trong bức vẽ có thể thấy rằng cô ấy mang đầy sự từ bi và cảm thông đối với mọi người. Sau này, tôi mới biết người đàn ông này đã sống vô gia cư trong khu vực của chúng tôi hàng năm trời.

Sau khi tu luyện một thời gian thì thiên mục của tôi được khai mở. Tôi cũng xuất hiện công năng túc mệnh thông. Tôi có thể nhìn thấy mối quan hệ nhân duyên giữa mình với những người khác ở các kiếp trước. Tôi cũng có thể thấy rõ được vẻ đẹp và sự tráng lệ ở các không gian khác.

Bài công pháp thứ 5 yêu cầu ngồi đả tọa ở thế song bàn trong một tiếng đồng hồ. Lúc đầu, dù tôi cố gắng bao nhiêu, tôi đều không thể ngồi được hơn 30 phút. Một ngày, tôi quyết định ngồi đủ 32 phút. Khi tôi ngồi được 30 phút, tôi vẫn cố gắng giữ nguyên cho dù chân tôi đau đớn khủng khiếp. Sau đó, tôi nhìn thấy bản thân tôi ngồi trên đỉnh của một cột công trụ to và đang cao lên dần.

Tôi như thể chứng thực điều Sư phụ từng giảng:

“Vật chất màu đen chính là nghiệp lực; chịu khổ có thể tiêu nghiệp, từ đó chuyển hoà thành đức”. (Bài giảng thứ 4, Chuyển Pháp Luân)

Ngày hôm đó, tôi ngồi ở tư thế song bàn trong 38 phút. Trong vòng 6 tháng, tôi có thể ngồi ở thế liên hoa trong vòng một giờ đồng hồ.

Lần khác, tôi nhìn thấy từng tầng từng tầng Thần Phật đang phủ kín khắp thiên thượng. Một số mặc đồ màu đỏ, một số mặc đồ màu trắng, một số thì mặc màu sắc khác. Tôi cũng nghe thấy một giọng nói thật lớn: “Tất cả chúng thần, hãy chuẩn bị nhận lệnh”. Thật đúng như người xưa từng nói “Trên đầu ba thước có thần linh”. Một người chỉ có thể nhìn thấy Thần Phật nếu họ tu luyện và có thiên mục được khai mở mà thôi.

Chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh

Tôi cũng gặp phải nhiều khổ nạn trên con đường tu luyện. Tôi từng bị đưa đến trung tâm tẩy não hai lần khi cảnh sát ép tôi từ bỏ đức tin của mình. Khi tôi phát tài liệu giảng chân tướng, tôi bị cảnh sát bắt giữ. Tôi đã vượt qua những khảo nghiệm như thế và kiên định tu luyện với đức tin vững chắc vào Sư phụ và Đại Pháp.

Một ngày, bảy học viên khác và tôi bị đưa đến đồn cảnh sát. Hơn 20 cảnh sát canh giữ chúng tôi trong đồn, tất cả các cửa ra vào và cửa sổ đều bị khoá lại. Tôi bước ra khỏi đồn cảnh sát ngay trước mắt họ. Sau khi bị sa thải một năm, tôi đã quay trở lại chỗ làm việc cũ.

Vụ việc tôi trốn thoát ngay trước mặt cảnh sát đã khiến cấp trên của tôi chấn động. Một số người nghi ngờ rằng một cảnh sát nào đó ở hành lang đã thả tôi ra. Nhưng họ không thể giải thích nổi rằng vì sao 20 nhân viên cảnh sát khác lại không nhìn thấy tôi rời đi. Một số người nghi ngờ rằng tôi đã nhảy ra khỏi cửa số nhưng họ không thể giải thích nổi vì sao các cửa sổ vẫn y nguyên hiện trạng. Cảnh sát đã tiến hành điều tra nhưng cuối cùng nó được khép lại mà không đưa ra bất kỳ kết luận nào. Người thường không thể lý giải được huyền năng kỳ diệu của Đại Pháp theo cách nghĩ thông thường của họ.

Năm 2015, Toà án tối cao ban hành điều luật mới: cho phép công dân được đứng ra kiện các vụ án hình sự, và mọi vụ án đều sẽ được xử lý. Hơn 210.000 học viên đã kiện kẻ độc tài Giang Trạch Dân bằng tên thật.

Tôi nhận thức rằng dù sao tôi cũng đã kiện Giang Trạch Dân bằng tên thật, tôi nên dùng cơ hội này để giảng chân tướng cho giới lãnh đạo ở địa phương. Trong một bức thư chung, tôi đã nêu rõ những hình thức bức hại mà tôi đã phải chịu đựng trong suốt những năm qua, tôi đã được hưởng lợi như thế nào từ khi tu luyện Đại Pháp, cả những thần tích mà tôi đã được trải nghiệm, cũng như tội ác mà Giang Trạch Dân đã phạm sẽ dẫn đến những tai hoạ tàn khốc như thế nào cho dân tộc và quốc gia. Tôi cũng giải thích vì sao những học viên Pháp Luân Công lại mạo hiểm chính sinh mệnh của mình để đi vạch trần cuộc bức hại. Đồng thời, tôi cũng chỉ rõ cuộc bức hại Pháp Luân Công đã vi phạm luật pháp Trung Quốc khi Hiến pháp tuyên bố bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng và ngôn luận. Tôi cố gắng thức tỉnh lương tri và sự chính trực của những quan chức này để họ có thể lựa chọn cho mình một tương lai tương sáng.

Để có thể gửi thư đến nhiều người hơn, tôi đã sao y thành nhiều bản và gửi đến rất nhiều đồng nghiệp của tôi, các lãnh đạo của phòng cảnh sát huyện, ủy ban chính trị và luật pháp, và Phòng 610.

Ban đầu, những quan chức này tỏ ra lo lắng khi họ nhận được thư của tôi. Họ gọi tôi đến để nói chuyện. Phòng cảnh sát và Phòng 610 hỏi tôi nhiều câu hỏi và ghi chép lại. Tôi đã dùng thiện tâm và sự chân thành để giảng chân tướng cho họ. Tôi nói với họ rằng Giang Trạch Dân đã can dự vào việc bán đất của Trung Quốc, đàn áp những sinh viên yêu nước trong cuộc thỉnh nguyện hoà bình năm 1989 và bức hại số lượng lớn các học viên Pháp Luân Công vô tội. Tội ác của Giang chất cao như núi và sẽ trở thành một vết nhơ trong lịch sử. Chúng ta là những người thi hành luật pháp, Giang cũng không ngoại lệ. Sau đó, tôi cho họ xem các báo cáo phân tích mới đây và khuyên họ không được bức hại Đại Pháp và các học viên.

Lúc đó, tôi không để tâm đến sự an toàn của bản thân, chỉ một lòng mong mỏi họ biết được sự thật và được đắc cứu. Cuối cùng, họ chỉ xác thực lại thông tin và không có hành động nào gây hại cho tôi.

Sau khi đọc câu chuyện của tôi, có lẽ bạn sẽ tự hỏi rằng liệu những điều kỳ diệu này có thật hay không? Tôi có thể nói với bạn rằng đó là những gì chính bản thân tôi đã chân chính trải nghiệm. Thẳm sâu trong trái tim tôi, tôi hy vọng tất cả mọi người đều minh bạch chân tướng và có thể tự cứu chính mình bằng cách tam thoái. Đặc biệt là những quan chức chính phủ, toà án và hệ thống giáo dục: đừng hiểu lầm Đại Pháp và tham gia vào cuộc bức hại phi nhân tính này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/9/385973.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/5/30/177835.html

Đăng ngày 06-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share