Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-04-2019] Tôi biết rằng tất cả chúng ta đều trân quý cơ duyên và vinh dự được tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp. Vì điều này, tôi muốn chia sẻ một vài thể ngộ của tôi về việc đề cao bản thân trong thời kỳ tu luyện này.

Những hiểu biết của tôi về tu luyện thời kỳ Chính Pháp

Trong một thời gian dài khi các đồng tu chịu đựng sự bắt bớ, chúng ta đã có thể hướng nội, giảng rõ chân tướng cho những người tham gia vào việc bức hại và phát chính niệm. Tuy nhiên, cũng có nhiều đồng tu vẫn chưa hiểu rõ về việc bức hại. Họ coi đó là sự bức hại của người dân chống lại người dân hoặc thừa nhận cuộc bức hại thay vì phản đối.

Tình hình thực tế này đã kéo dài cuộc bức hại. Nguyên nhân sâu xa là những học viên này vẫn chưa thực sự hiểu Pháp, đặc biệt là các bài giảng của Sư phụ về việc phủ nhận cựu thế lực và các âm mưu của chúng. Họ không kiên định tin tưởng vào Sư phụ và Đại Pháp, điều này đã làm giảm sức mạnh của Pháp trong việc loại bỏ tà ác và cứu độ chúng sinh. Họ chưa thật sự nhận ra trọng trách trợ Sư chính Pháp và sự vĩ đại của tu luyện trong thời kỳ này. Họ phản bức hại với thái độ bất lực.

Trước hết, tôi xin đưa ra một ví dụ tiêu biểu. Sự việc xảy ra vào khoảng năm 2001 và 2002 khi cuộc đàn áp diễn ra nghiêm trọng nhất. Một học viên kỳ cựu đã bị bắt giữ bất hợp pháp và tà ác tuyên bố sẽ bắt giữ cô ấy ba năm trong trại lao động.

Không lâu sau, có tin tức cho biết học viên này đã bắt đầu tuyệt thực để phản bức hại. Các học viên địa phương đã tập hợp lại và cùng nhau chia sẻ những hiểu biết của họ về tình huống này. Tất cả họ đều có một suy nghĩ đơn giản và thuần khiết: Chúng tôi sẽ đi và yêu cầu thả cô ấy ra.

Không ai nói về tâm tính của học viên này hoặc nghi ngờ liệu họ có thể giải cứu cô ấy được không, hoặc liệu cô ấy có xứng đáng với những nỗ lực của họ không. Tất cả họ đều có một suy nghĩ: Cô ấy là một người tốt và nên yêu cầu trả tự do cho cô ấy. Với một suy nghĩ thuần khiết như vậy, họ thực sự đã tìm cách đưa học viên ra khỏi trại lao động, và các thành viên trong gia đình của cô, mặc dù không phải là học viên đều cảm thấy đó là một phép màu, vì họ chưa bao giờ nghĩ rằng có thể giải cứu được cô.

Trên thực tế, khi các học viên lần đầu tiên đến trại lao động, lính canh ở đó đã cười nhạo họ: “Sao các vị phải nổi giận, tìm cách cứu một người ra khỏi đây. Thật không thể tin được. Nhiệm vụ của chúng tôi là bắt giữ các vị”.

Nhưng không điều gì có thể lay chuyển được ý chí của các học viên và họ tiếp tục làm những gì họ có thể làm: Viết thư, phát chính niệm và đến trại lao động để yêu cầu trả tự do người học viên đó.

Vì đường đến trại lao động xa nên các thành viên trong gia đình là học viên đã quyết định đến đó để yêu cầu thả cô ấy trong khi các học viên khác viết thư cho quản trại. Những phụ nữ lớn tuổi học vấn thấp cũng muốn giúp đỡ mặc dù họ chỉ có thể viết: “Hãy trả tự do cho những người tốt càng sớm càng tốt!”

Không ai nghĩ rằng: “Sẽ có người đọc những lá thư này” hoặc “Vì những người khác đã viết rồi, tôi không cần phải viết nữa” hay “Tất cả những lá thư này sẽ hữu ích?” Tất cả học viên tham gia vào việc giải cứu đều có trái tim trong sáng và thuần khiết.

Đúng như Sư phụ đã giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân: “chữ dù đẹp hay xấu, đều có công!”

Chính niệm mạnh mẽ của các học viên đã tạo ra một trường năng lượng mạnh mẽ ở các không gian khác hướng vào trại lao động. Các học viên đã đến trại lao động nói rằng mỗi lần họ đến đó, những người quản trại đều có vẻ lo lắng và sợ hãi, họ nói rằng: “Chúng tôi đã nhận được rất nhiều thư của các bạn, nhiều như hoa tuyết rơi vậy!”

Các học viên đã phối hợp vô điều kiện như một chỉnh thể và tạo ra một trường năng lượng phủ nhận hoàn toàn an bài của cựu thế lực.

Ngay sau đó, trại lao động đã liên lạc với một vài bộ phận liên quan khác theo cách ​​riêng của họ để trả tự do cho người học viên đó. Chưa đầy một tháng, trại lao động đã gọi gia đình học viên đó đến đón người nhà.

Sự thật chứng minh, việc người học viên đó được trả tự do chính là kết quả của việc các học viên đã tuân theo các tiêu chuẩn của thời kỳ Chính Pháp như một chỉnh thể. Chính vì điều này, Sư phụ đã an bài cho sự việc có kết quả tốt nhất. Thật đúng như Sư phụ giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại sư phụ.” (Chuyển Pháp Luân)

Nhìn lại, tôi cảm thấy rằng, trong suốt thời gian đó, các học viên có thể giúp đỡ và hỗ trợ lẫn nhau với một trái tim thuần khiết. Có lẽ đó là vì chúng tôi vẫn ở tầng thứ mà Sư phụ đã đẩy chúng tôi lên. Thời gian trôi qua, mặc dù chúng ta đã học Pháp nhiều hơn ở các tầng thứ khác nhau, nhiều chấp trước của người thường trong chúng ta cũng hiện ra trên bề mặt. Hàng ngày, do ảnh hưởng của xã hội người thường và sự an bài của cựu thế lực, suy nghĩ của chúng ta cũng trở nên phức tạp hơn.

Một số học viên có thái độ thờ ơ với những người đang bị bức hại, nói rằng chúng ta không nên phát chính niệm để hỗ trợ họ vì họ có chấp trước. Khi giải cứu các học viên bị bắt giữ bất hợp pháp, một số học viên không muốn tham gia thường xuyên phát chính niệm hoặc phát chính niệm gần tòa án nơi các đồng tu đang bị đưa ra xét xử một cách bất hợp pháp, với lý do họ có thể cứu nhiều người hơn bằng cách không đi. Những học viên này đã không hiểu được sự vĩ đại của tu luyện thời kỳ Chính Pháp, với mục đích đạt được “sự giác ngộ chính nghĩa của vô ngã và vị tha”.

Gia đình nơi tôi ở cũng là một môi trường tu luyện Chính Pháp. Tôi có một con trai 10 tuổi. Đôi lúc cháu vô cớ cáu giận. Khi cháu cư xử như vậy, bản chất quỷ dữ trong cháu như đang trỗi dậy. Cho dù mọi người có thúc giục tôi phải dạy cháu , tôi vẫn không phân tâm và không coi hành vi quỷ dữ của cháu là bản chất của cháu. Đồng thời, tôi sẽ bình tĩnh phát chính niệm để loại bỏ những tà ác đang kiểm soát cháu. Chẳng mấy chốc, con trai tôi trở lại bình thường.

Trước đây, tôi từng nghĩ rằng cựu thế lực đã an bài để con trai tôi mang đến cho tôi nhiều khổ nạn hơn, vì vậy tôi luôn có thành kiến và dễ cáu giận với cháu. Sau đó, tôi nhận ra rằng thật sai lầm khi có suy nghĩ như vậy. Tôi luôn phủ nhận cựu thế lực, vậy làm sao tôi có thể thừa nhận sự an bài của họ?

Tôi hiểu được rằng Sư phụ đang đánh bại cựu thế lực với sự an bài của họ trong tu luyện Chính Pháp của các đệ tử Đại Pháp và an bài những gì tốt nhất cho tất cả chúng ta.

Sự hiểu biết của tôi về sự vĩ đại của các đệ tử Đại Pháp

Chúng tôi hiểu theo Pháp rằng con người không có năng lực kiểm soát và mọi thứ đều được các vị Thần an bài. Sư phụ giảng,

“Phật là gì? Như Lai là đứng trên chân lý như ý mà tới ấy là danh hiệu của con người thế gian, còn thật sự Phật là người bảo vệ của vũ trụ, họ sẽ chịu trách nhiệm cho hết thảy nhân tố chính trong vũ trụ. ” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc)

Trong thời kỳ Chính Pháp, các đệ tử Đại Pháp tu luyện trong thế giới loài người để hoàn thành sứ mệnh của chúng ta trong việc trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh.

Trong tu luyện, tôi cảm thấy những chính niệm của các đệ tử Đại Pháp đang an bài mọi sự việc trong thế giới con người, mặc dù dường như mọi thứ như đang tự diễn ra.

Ví dụ, cách đây không lâu, một đồng tu nói với tôi rằng nơi cô làm việc đang kiểm tra giấy tờ an sinh xã hội của nhân viên. Cơ quan yêu cầu mọi người lấy chứng nhận của đồn cảnh sát địa phương để chứng minh họ không có tiền án, và họ không tập Pháp Luân Công.

Khi nghe kể chuyện, suy nghĩ đầu tiên của tôi là: Đây là một quy định không đúng làm hại mọi người. Hơn nữa, quy định cũng vi phạm pháp luật trong xã hội. Quy định này không nên thực hiện.

Sau đó tôi đã phát chính niệm mạnh: “Không nên thực hiện”. Đồng tu đó cũng xử lý tình huống này bằng cách phát chính niệm. Vài ngày sau, cô ấy nói với tôi rằng công việc kiểm tra đã kết thúc và mọi người không cần phải lấy chứng nhận nữa.

Tôi nghĩ: Có lẽ đó là vì suy nghĩ của chúng ta là chính đáng và muốn bảo vệ Pháp, nên Sư phụ đã an bài cho chúng ta.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/384887.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/5/3/176708.html

Đăng ngày 22-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share