Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-04-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2011. Trong tám năm qua, Sư phụ đã luôn bảo hộ và chỉ dẫn tôi mỗi bước trên con đường tu luyện. Đúng như những gì Sư phụ đã giảng:

“Tôi trân quý chư vị còn hơn cả chư vị [trân quý] bản thân mình!” (Tống khứ chấp trước cuối cùng – Tinh tấn yếu chỉ II)

Buông bỏ oán hận

Tôi không thích đi học. Năm 16 tuổi, để giảm bớt gánh nặng cho cha mẹ, tôi bỏ học và đến miền nam Trung Quốc và trở thành lao động nhập cư. Tôi sống rất lạc quan nhưng do thiếu kỹ năng làm việc, nên công việc của tôi không được ổn định.

Anh họ của tôi rất thương tôi và hỏi tôi có muốn theo học các lớp về ngân sách không. Anh nói: “Nó có thể là một bước ngoặt đối với em”. Tôi đồng ý và anh cho tôi mượn tiền để đóng học phí học trường Trung cấp trong 3 năm.

Quả thực điều này là bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Vợ chồng anh họ của tôi mở một công ty nhỏ chuyên về xây dựng nhà ở, cả hai vợ chồng anh đều rất bận. Khi chị dâu sinh em bé, mẹ của họ cũng là cô tôi đã đến chăm sóc đứa trẻ.

Cô tôi thường xuyên gây chuyện, chế giễu và cười nhạo tôi mỗi khi tôi đi học về. Tôi cố gắng không phản ứng lại. Một ngày nọ, tình hình trở nên tồi tệ đến mức tôi đành phải bỏ ra khỏi nhà. Tôi thực sự phẫn uất và nghĩ đến việc bỏ học và chuyển đi nơi khác ở.

Sau đó, tôi nhớ đến Pháp Luân Đại Pháp vì mẹ tôi là một học viên. Khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi đã nói với tôi về việc tu luyện và Pháp Luân Công. Tôi nhớ lại những gì Sư phụ đã giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Dần dần, tôi buông bỏ được tâm oán giận đối với cô tôi.

Sư phụ giảng:

“Trong tu luyện, khi đối xử với các mâu thuẫn cụ thể, khi người khác đối xử với chư vị không tốt, có thể có tồn tại hai loại tình huống: một là chư vị tại đời trước có thể đã đối xử không tốt với người ta; trong tâm chư vị thấy bất bình: ‘Cớ chi đối xử với tôi như vậy?’ Nhưng tại sao trước đây chư vị đối xử với người ta như thế? Chư vị nói rằng chư vị đâu có biết được lúc ấy, rằng đời này đâu liên quan gì với chuyện của đời kia; [suy nghĩ] thế không được. Còn có một vấn đề nữa, trong lúc mâu thuẫn, thì có động chạm đến vấn đề chuyển hoá nghiệp lực; do đó chúng ta khi đối xử [với trường hợp] cụ thể, cần phải có phong thái cao, chứ không như người thường.” (Bài giảng thứ 4, Chuyển Pháp Luân)

Giảng chân tướng cho các bạn học

Trường tổ chức một bữa tiệc dành cho giáo viên và học sinh vào năm 2012. Tôi quyết định đi, bởi vì đó là cơ hội tốt để giảng chân tướng cho các bạn học của tôi.

Trước khi đi, tôi tạ ơn Sư phụ Lý đã cấp cho tôi cơ hội này. Sau đó tôi mang theo một số bùa hộ mệnh và đến buổi tiệc. Tôi liên tục nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo” trên đường đi.

Trong suốt bữa tiệc, tôi không có can đảm để nói về Đại Pháp. Tim tôi đập nhanh, và lo lắng về việc thiếu kỹ năng khi nói chuyện, sợ khi tỏ ra khác người và sợ bị mất mặt.

Sau bữa tiệc, một sinh viên đề nghị hát karaoke. Tôi biết Sư phụ đã ban cho tôi một cơ hội thứ hai. Các bạn thay nhau hát, nhưng tôi không hát. Tâm trí tôi tràn ngập những suy nghĩ mâu thuẫn.

Cuối cùng, tôi đã nhận ra rằng tôi đến đây là để giảng chân tướng về Đại Pháp, vì vậy tôi đi đến bục giảng, cầm lấy micro và nói với mọi người rằng tôi có điều quan trọng muốn nói. Tôi hỏi: “Trong các bạn, có ai đã từng nghe đến Pháp Luân Công chưa?” Không ai trả lời nên tôi bắt đầu lên tiếng. Tôi nói, “Pháp Luân Đại Pháp đã truyền rộng đến hơn 100 quốc gia. Pháp Luân Đại Pháp bao gồm các bài giảng liên quan đến Phật Pháp, là một môn tu luyện giúp nâng cao tâm tính và sức khỏe. Nhiều thành viên của gia đình tôi đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”.

Tôi nói chuyện về vụ tự thiêu được dàn dựng trên Quảng trường Thiên An Môn, và nạn mổ cướp nội tạng từ các học viên bị cầm tù, tôi bắt đầu khóc và khuyên mọi người nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo”.

Cô giáo tiến đến, ôm tôi vào lòng và nói: “Cô biết và đã từng nghe đến điều này. Đảng cộng sản rất xấu. Tất cả mọi người dân Trung Quốc đều biết quan chức Đảng cộng sản tham nhũng và hủ bại. Cô và các bạn rất cảm ơn vì em đã cho chúng ta biết sự thật. Hãy chú ý đến an toàn của mình”.

Khi ra về, mọi người đều đồng ý nhận bùa hộ mệnh của Đại Pháp mà tôi đưa cho.

Từ chối làm giả số liệu

Tôi chấp thuận làm việc cho một văn phòng ngân sách xây dựng nhà cửa ở một thành phố khác. Tôi tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong công việc và trong các mối quan hệ với những người khác.

Tôi có mối quan hệ tốt với bạn bè và đồng nghiệp, nhưng cuộc sống đô thị không hề đơn giản với rất nhiều cám dỗ, và cạm bẫy. Vì vậy, tôi quyết định từ bỏ công việc và trở về thành phố quê hương tôi.

Trở về nhà, tôi tìm được công việc văn thư tại một công ty khí đốt tự nhiên. Trách nhiệm của tôi là thu thập, in và lưu trữ tài liệu. Nhưng những gì tôi đảm nhận là một mớ hỗn độn, với những báo cáo tài chính hàng năm bị thiếu nhiều trang.

Một số đồng nghiệp nghĩ rằng tôi không làm nổi quá một tuần. Nhưng tôi tin rằng công việc này là Sư phụ an bài cho tôi, vì vậy tôi nhận trách nhiệm sắp xếp lại đống hỗn loạn này.

Một lãnh đạo công ty yêu cầu tôi làm giả chi phí để tránh thuế. Tôi từ chối và giảng chân tướng cho ông ấy. Tôi đã nói về cuộc bức hại và những tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Cuối cùng, tôi nói với ông rằng tôi xin lỗi không thể làm theo yêu cầu này được. Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và tôi không thể ngụy tạo số liệu giả. Ông ấy nói: “Được rồi, tự tôi sẽ làm sau vậy”.

Mặc dù vậy, tôi vẫn cảm thấy ngày càng thất vọng khi phải làm việc trong một môi trường đầy rẫy tham nhũng như vậy và tôi suy nghĩ đến việc từ bỏ công việc này. Một ngày nọ, một đồng nghiệp nói với tôi rằng: “Đây thực sự là một hoàn cảnh tu luyện tốt!” Tôi choáng váng. Tôi biết Sư phụ đang dùng miệng của người khác để nhắc nhở mình.

Sau đó tôi thay đổi công việc một lần nữa vào năm 2018. Lần này tôi làm công việc văn thư tại một công ty xây dựng. Một lần nữa, tôi lại được yêu cầu làm giả số liệu. Tôi đã giảng chân tướng cho họ và giải thích lý do tại sao tôi không làm việc này. Ông chủ cố gắng yêu cầu tôi một lần nữa nhưng cuối cùng đành phải chấp thuận lời từ chối của tôi.

Hiện giờ, ông chủ rất tin tưởng và tôn trọng tôi. Ông không lo ngại khi đưa tiền bạc cho tôi quản lý, và tôi cũng không nề hà làm bất cứ nhiệm vụ khó khăn nào. Tôi không bao giờ tranh cãi với khách hàng và tôi luôn cân nhắc cho người khác trước.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/4/384714.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/10/176440.html

Đăng ngày 26-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share