Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-03-2019] Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại từ tháng 7 năm 1999.

Bởi các học viên đã rất nỗ lực để phá tan những dối trá của chế độ nhằm phỉ báng đức tin của họ, nên ngày càng nhiều công an bắt đầu hiểu rằng các học viên là những công dân luôn tuân thủ pháp luật và họ chỉ muốn sống chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Giờ đây, có rất nhiều công an đã từ chối bắt hay giam giữ học viên– những người bất chấp rủi ro mạng sống của mình để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại. Dưới đây là hai ví dụ về những công an đã thức tỉnh lương tri.

Công an thả học viên

Mùa đông năm 2015, vài học viên cao niên đang phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Công ở một ngôi chợ. Nhiều người đã nhận tài liệu. Vào giờ nghỉ trưa, khi hầu hết tài liệu đã được phát xong thì một người đàn ông đến túm chặt lấy tay của một học viên lớn tuổi. Ông ta quát lên: “Tôi tìm được bà rồi. Theo tôi về đồn.” Khi ông ta nắm lấy tay của người phụ nữ đó, bà chỉ mỉm cười nói: “Đi thôi, tôi sẽ đi với anh.”

Tại đồn công an, người này hô hào: “Đến đây, đến đây đi, tôi vừa bắt được một học viên Pháp Luân Công này!” Nhưng không có ai đến. Ông ta đẩy người phụ nữ vào một văn phòng có ba công an ở trong đó. Ba công an này đứng lên và hỏi: “Có chuyện gì thế?” Người đàn ông kia nói: “Bà ta phát rất nhiều tài liệu Pháp Luân Công ở chợ.”

Một trong số ba công an đó đã nói với người học viên: “Bà hẳn là đã thấm mệt khi nói chuyện với mọi người và phát tài liệu chân tướng trong thời tiết lạnh giá như thế này. Hãy ngồi xuống và uống chút nước đi.”

Người nhọc viên nói: “Chúng tôi vui mừng khi thấy mọi người hiểu sự thật về Pháp Luân Công.”

Một viên cảnh sát khác nói: “Dì à, đến giờ ăn trưa rồi. Dì hãy về nhà đi!”

Người đàn ông kéo bà tới đồn công an nhìn chằm chằm vào họ. Ông ta không thốt lên lời khi nhìn thấy ba công an kia đi cùng với học viên ra khỏi văn phòng.

Trưởng đồn công an nói rằng học viên Pháp Luân Công đúng là một người tử tế

Tháng 2 năm 2017, tôi cùng hai học viên đi tới chợ để giảng chân tướng Pháp Luân Công. Chúng tôi chia nhau ra và thống nhất sẽ gặp lại nhau vào lúc 11 giờ trưa. Tôi bắt đầu đi về điểm hẹn khi đến thời gian. Khi tôi đang phát cuốn sách chân tướng Pháp Luân Công cho một người, thì hai nhân viên bảo vệ đi tới và hỏi: “Chị đang phát cái gì thế?” Tôi đáp: “Thứ giúp người ta thức tỉnh.” Một người trong số họ đã gọi điện báo công an.

Hai công an đã tới bắt và cưỡng chế tôi đi bộ về đồn công an gần đó. Trên đường đi tôi giảng chân tướng Pháp Luân Công cho họ. Ở đồn, tôi bị đưa tới một văn phòng, ở đó một công an đã hỏi danh tính của tôi. Tôi từ chối trả lời nên anh ta đã bảo hai công an khác đưa tôi tới phòng thẩm vấn và khống chế tôi vào một chiếc ghế sắt và còng tay tôi lại. Tôi từ chối trả lời mọi câu hỏi về bản thân tôi. Mỗi khi có cơ hội, tôi rất bình tĩnh nói với họ về Pháp Luân Công và cuộc bức hại.

Sau đó hai nữ công an tới đưa tôi tới một căn phòng khác và bảo tôi lấy hết đồ đạc trong túi của tôi ra. Họ thấy có một chiếc thẻ mua sắm có tên tôi. Với thông tin này, họ đã có thể lần ra nơi làm việc và số điện thoại của chồng tôi.

Một công an đã gọi điện cho chồng tôi và bảo anh ấy đến đón tôi về. Khi chồng tôi vừa đến, trưởng đồn công an bảo anh: “Tết nhất rồi, chúng tôi không muốn gặp rắc rối. Nếu chúng tôi báo với Đội An ninh Nội địa, họ sẽ lục soát nhà anh và làm nó trở thành một mớ hỗn độn. Vợ anh dường như rất tử tế. Hãy đưa cô ấy về nhà và chúng ta cùng nhau đón một năm mới an lành!” Và như vậy, chúng tôi rời đồn công an.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/14/383874.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/9/176427.html

Đăng ngày 24-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share