Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-03-2019] Tôi đã bắt đầu đọc quyển Chuyển Pháp Luân, quyển sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, vào những năm đầu học cấp 2. Điều đó khiến tôi rất vui.

Một người bạn cùng lớp thắc mắc vì sao tôi lại mừng cứ như thể bắt được vàng vậy. Tôi đáp cái này còn quý hơn cả vàng (ý chỉ Pháp Luân Đại Pháp). Đó là câu chuyện của hai thập niên trước.

Cân nhắc đến người khác và bất động tâm trước lợi ích cá nhân

Tôi làm ở vị trí thu ngân tại một công ty đang gặp khó khăn về tài chính và thường xuyên trả lương trễ. Vào ngày trả lương, rất nhiều người đến và viện rất nhiều lý do vì sao họ cần tiền gấp hơn những người còn lại.

Tôi nghĩ rằng là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tôi phải cân nhắc đến người khác trước. Vì vậy, tôi đã phát lương cho họ và chưa bao giờ đòi hỏi mình cũng phải được nhận lương đúng ngày.

Hai năm sau tôi rời khỏi chỗ làm này, họ đã nợ tôi một số tiền lớn. Họ đã trả cho tôi, nhưng tôi đã từ chối nhận thêm hai tháng trợ cấp nghỉ việc bởi vì họ vẫn còn đang khó khăn.

Tôi được nhận vào làm ở một công ty khác, ở đây tôi phải đi công tác. Tôi cũng chưa bao giờ nhận nhiều hơn số tiền thực tế chi tiêu cho chuyến công tác.

Có lần thuận tiện tôi kể cho chồng tôi nghe việc này. Anh ấy vặn vẹo tôi rằng có ai biết được là tôi đã nhận ít tiền hơn đâu. Tôi nói rằng tôi không cần ai biết cả mà chỉ muốn lòng bình yên.

Chồng tôi hiểu Pháp lý

Chồng tôi là nhân viên kinh doanh tại một công ty phần mềm. Anh ấy nói với tôi rằng một khách hàng là người nước ngoài muốn mua phần mềm của công ty anh ấy. Anh ấy dự định mua từ công ty với giá chiết khấu, sau đó bán lại nguyên giá cho người mua và bỏ túi phần chênh lệch.

Anh giải thích rằng đây là chuyện bình thường trong ngành của anh ấy. Những nhân viên bán hàng khác thường hỏi anh ấy có làm việc này không. Khi anh ấy trả lời không, mọi người đều cười nhạo anh ấy vì không biết lợi dụng vị trí và bảo rằng những người bỏ túi phần chênh lệch giá cũng đủ cho họ mua một căn hộ hoặc chiếc xe ô tô.

Tôi bảo chồng tôi không làm việc ấy vì như vậy sẽ mất đức. Tôi giải thích rằng hủy hoại lợi ích của công ty sẽ dẫn đến tổn thất của cá nhân và anh ấy sẽ mất đi sự tín nhiệm từ công ty và người mua hàng.

Vài ngày sau, anh ấy nói với tôi rằng anh ấy đã chuyển toàn bộ số tiền khách hàng trả vào tài khoản công ty. Anh ấy đã hiểu nguyên lý “Chân” của Đại Pháp.

Khảo nghiệm chấp trước vào tư lợi

Tôi thấy một tờ 100 Tệ trên mặt đất gần lối vào phân khu dân cư chúng tôi. Tôi nhặt nó lên và hỏi người gác cổng già rằng liệu chúng tôi có thể tìm chủ nhân của số tiền trên bằng cách xem lại camera an ninh không.

Ông ấy tỏ ra ngạc nhiên và nói: “Sao phiền phức vậy? Cô có thể mua thứ gì đó để ăn và sử dụng số tiền này mà.”

Tôi mỉm cười và nói rằng tôi sẽ không làm như vậy vì đó không phải là tiền của tôi.

Tôi đưa số tiền này cho văn phòng quản lý tài sản. Tôi không kiểm tra lại xem liệu họ có tìm được chủ nhân của số tiền bị mất hoặc đã tìm từng tìm kiếm chủ nhân này không.

Ý định của tôi khi trả lại là để cho họ biết rằng vẫn còn những người tốt trên thế giới này. Việc này có lẽ cũng sẽ ươm mầm những hạt giống tử tế trong tâm của họ.

Hướng nội, tôi có thể thấy tôi vẫn còn nhiều nhân tâm và chấp trước vào tình, danh và lợi. Nó thường xảy ra khi tôi bận rộn công việc và không có thời gian học Pháp. Tôi sẽ dành nhiều thời gian học Pháp, làm tốt ba việc và trở thành một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tinh tấn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/3/21/383658.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/29/176311.html

Đăng ngày 17-04-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share