Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-2-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Cuộc đời tôi thật may mắn khi có được cơ hội trân quý được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trong 20 năm qua, Đại Pháp đã mang lại cho tôi rất nhiều điều tốt đẹp. Đại Pháp đã tịnh hóa thân thể tôi, vốn phải gánh chịu nhiều nghiệp lực và giúp tôi trở thành đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp. Bạn bè và người thân của tôi cũng được hưởng nhiều lợi ích từ Đại Pháp.

Sau đây, tôi xin chia sẻ một vài trải nghiệm tu luyện của tôi.

Sự hối lỗi của một người từng là Phật tử

Tôi có một người bạn có mẹ là một Phật tử thành kính. Bà đã nói chuyện về Phật giáo với tôi nhiều năm trước. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi tặng bà một cuốn Chuyển Pháp Luân. Nhưng bà không thích và không muốn đọc sách.

Hơn mười năm sau, tôi đến thăm bà. Bà và con dâu bà có chuyện mâu thuẫn với nhau và không thể giảng hòa. Tôi chia sẻ với bà những hiểu biết cá nhân của tôi về tu luyện: “Bác là người theo đạo Phật, nên cảnh giới của bác phải cao hơn người thường. Nếu bác cãi nhau với cô ấy, chẳng phải bác đã hạ xuống cảnh giới của cô ấy phải không? Chẳng phải cảnh giới của bác ngang bằng với cảnh giới của cô ấy sao?”

Bà rất ngạc nhiên khi nghe tôi nói điều đó và dường như thức tỉnh. Rồi bà phân trần với tôi “Thật là một pháp môn tuyệt vời! Tại sao cháu không chia sẻ với bác sớm hơn?”

Tôi nói thêm “Cháu đã giới thiệu Đại Pháp với bác hơn mười năm trước, nhưng bác đã không nghe. Vẫn chưa quá muộn nếu bác có thể học ngay từ bây giờ”.

Bác ấy hối hận và buồn bã nói: “Bác đã tu luyện vài chục năm, nhưng tất cả đều vô ích. Bây giờ bác nên làm gì?“

“Bác đã tu luyện không vô ích”, tôi nói và trích dẫn lời giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí:

“Những sự tình ấy chúng tôi đều phải giải quyết, cái tốt lưu lại, cái xấu bỏ đi; đảm bảo từ nay trở đi chư vị có thể tu luyện”. (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Bác ấy hỏi tôi “Bác phải làm gì bây giờ?”

Tôi nói với bác ấy rằng “Bắc hãy học Pháp và nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cứu họ”.

Mỗi khi cầm cuốn Chuyển Pháp Luân trên tay, bác ấy đọc bất kể lúc nào. Bác ấy nói: “Mỗi khi cầm cuốn sách trên tay, bác không muốn đặt xuống nữa”.

Kể từ đó, bác ấy giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cứu người.

Từng là học sinh kém, con gái tôi trở thành người đứng đầu lớp sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Con gái tôi đã đứng gần cuối lớp khi cháu được nhận vào trường trung học cơ sở. Khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cháu đang trong kỳ nghỉ hè và hàng ngày tôi đưa cháu đến điểm luyện công.

Con gái tôi đã học Pháp và tu luyện rất nghiêm túc. Khi còn rất nhỏ, bàn chân phải của cháu bị kẹt vào bánh xe đạp và bị thương nặng. Chân cháu đã hồi phục, nhưng có một phần trên bàn chân phải chỉ còn một lớp da bọc xương và không có thịt. Tuy nhiên, sau khi tu luyện được một tháng, phần da thịt ở chân của cháu đã đầy lên. Ngoài ra, vết sẹo trên mặt từ nhỏ của cháu cũng biến mất. Tôi vui mừng khôn xiết, tôi không biết nói gì để bày tỏ lòng cảm ân đến Sư phụ.

Con tôi đứng thứ hai trong kỳ kiểm tra đầu năm học và sau đó đứng thứ nhất kỳ thi giữa kỳ. Cháu tiếp tục đứng đầu lớp. Tôi hỏi cháu “Con phải cảm ơn ai vì con được điểm số tốt như vậy?” Cháu trả lời “Con phải cảm ơn Sư phụ vì đã khai mở trí huệ cho con”.

Các kỳ thi sau đó, trừ môn tiếng Trung cháu được 90 điểm, tất cả các môn học khác cháu đều đạt 100 điểm. Các giáo viên và bạn học của cháu đều hỏi cháu làm sao cháu lại đạt được điểm số cao như vậy?

Cháu hỏi tôi nên nói như thế nào. Tôi bảo cháu hãy nói cho họ biết sự thật và hồng Pháp cho họ. Khi các bạn cùng lớp hỏi cháu cùng câu hỏi như vậy, cháu đã nói với họ: “Đó là vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ đã ban cho tôi trí huệ. Đó là lý do tại sao tôi học tốt”.

Khi các bạn cùng lớp của cháu nghe được điều này, nhiều bạn đã đến để học Pháp Luân Công và luyện công. Chúng tôi lập một nhóm học Pháp đặc biệt cho trẻ em. Tất cả các cháu đều trở thành người lịch sự và am hiểu. Các cháu cũng dần dần tiến bộ trong học tập. Khi các cháu trưởng thành, tất cả đều đỗ vào các trường đại học có tiếng và có việc làm tốt.

Sau khi ĐCSTQ bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999, người đứng đầu Phòng 610 địa phương đã đe dọa tôi: “Nếu cô tu luyện Pháp Luân Công, con gái cô sẽ không được phép đi học đại học cho dù điểm số của con bé có tốt đến đâu. Con bé có thể lật đổ chế độ nếu làm việc trong chính quyền“.

Tôi tự nhủ “Sư phụ sẽ an bài mọi việc”.

Khi con gái tôi học cấp ba, tôi bị đưa đến trại lao động cưỡng bức. Cháu không có người chăm sóc. Cháu tự nấu ăn sau giờ học. Kết quả, cháu đỗ vào một trường đại học có tiếng. Lính canh trong trại lao động không thể hiểu được và nói “Thật không thể tin được. Tại sao những đứa trẻ của các học viên Pháp Luân Công học rất giỏi ở trường ngay cả khi chúng không có ai chăm sóc?”

Sau khi con gái tôi đi học đại học, cảnh sát lại đe dọa tôi một lần nữa: “Hiện giờ con gái bà được học ở một trường đại học, nhưng sau này nó sẽ không bao giờ được phép đi du học”.

Tôi đáp lại, “Sư phụ của tôi sẽ đưa ra quyết định cuối cùng”.

Kết quả là, con gái tôi không chỉ đi du học mà còn nhận được học bổng toàn phần và hoàn thành luận án tiến sĩ. Bây giờ cháu là một tài năng công nghệ cao. Kết quả cháu đạt được chính là phước lành do Sư phụ và Đại Pháp ban cho chúng tôi.

Bệnh teo điểm vàng được chữa khỏi

Một ngày nọ, tôi gặp một người bạn cũ đang tựa vào chồng đi bộ. Tôi hỏi cô ấy “Cô bị sao vậy?”

Cô ấy rất chán nản và nói với tôi rằng, tôi bị teo điểm vàng. Không thể chữa được. Tôi đã bị mù”.

Nhìn cô ấy thật đau khổ. Tôi đã giảng chân tướng cho cô ấy về Pháp Luân Đại Pháp và nói thêm “Đừng sợ. Hãy chân thành niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ và Thần Phật sẽ ban phước cho cô”.

Cô ấy đã làm theo lời khuyên của tôi và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo. Một năm sau, thị lực của cô phục hồi. Cô và chồng rất biết ơn ân điển của Sư phụ.

Lấy lại được món nợ 200.000 Nhân dân tệ

Hai năm trước, khi tôi đang làm việc trong một công ty hậu cần, một phụ nữ ở độ tuổi 30 đã đến nhờ tôi tìm lại một hóa đơn cá nhân. Nhìn vào đôi mắt của cô, tôi biết cô đã khóc, vì vậy tôi hỏi cô ấy đã xảy ra chuyện gì.

Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy và chồng mình đã điều hành một doanh nghiệp trà thành công trong nhiều năm, nhưng chồng cô ấy đột ngột qua đời vì một căn bệnh cấp tính. Nhiều người nợ họ tiền đã trốn nợ khi nghe tin chồng cô qua đời. Một thương nhân có mối quan hệ tốt với chồng cô là một trong số những người này. Khi cô đưa cho người thương nhân này xem phiếu ghi nợ hơn 200.000 Nhân dân tệ, anh ta đã từ chối trả tiền cho cô và nói rằng anh ta đã trả tiền rồi. Cô đã cố đòi nợ nhiều lần nhưng không lấy lại được số tiền đó.

Cô ấy rất quẫn trí, vì vậy tôi đã an ủi cô ấy và nói cho cô ấy nghe chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã giải thích với cô ấy về nguyên lý “bất thất, bất đắc” mà tôi học được trong Chuyển Pháp Luân. Tôi nói với cô ấy, “Sẽ tốt hơn nếu cô lấy lại được tiền của mình, nhưng nếu không lấy lại được tiền cô cũng đừng tức giận. Có thể là do cô đã từng thiếu nợ anh ta ở kiếp trước, và kiếp này cô phải trả lại anh ấy. Nếu cô không nợ anh ta bất cứ điều gì và anh ta cầm tiền của cô, thì Thần Phật sẽ bù đắp cho cô những điều tốt lành hơn, có thể bằng đức và phước lành của anh ấy sẽ chuyển sang cô, và những bệnh tật, đau khổ và thảm họa của cô sẽ chuyển sang cho anh ta. Vì vậy, hãy xem nhẹ việc này. Cô ấy đặt tay lên ngực và nói: “Từ lâu, tôi cảm thấy như thể trái tim mình nặng trĩu. Sau khi nghe lời giải thích của bác, giờ tôi đã hiểu và cảm thấy rất ổn. Cảm ơn bác!”

Tôi nói thêm: “Cô nên cảm ơn Sư phụ của tôi. Hãy nhớ và thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Thần Phật rồi sẽ ban phước cho cô”.

Cô ấy mỉm cười và rời đi.

Một tháng sau, cô ấy nói với tôi rằng người thương gia đó đã trả cho cô ấy số tiền 20.000 Nhân dân tệ mà anh ta đã nợ. Cô ấy cũng nói với tôi, “Trước đây tôi chưa bao giờ nghe người nào nói chuyện về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thậm chí đã ném đi các thông tin Đại Pháp mà tôi nhận được. Bây giờ tôi hiểu rằng Đại Pháp thật tuyệt vời, vì vậy sau này tôi sẽ trân trọng những tài liệu Đại Pháp“.

Cô ấy hỏi tôi nên làm gì với các tài liệu Đại Pháp trong các hộp trà mà cô ấy nhận được trong công việc kinh doanh của mình. Tôi bảo cô ấy xếp các tài liệu lại sau khi đọc và gửi những tài liệu này cùng với hàng hóa. Cô ấy nói sẽ làm theo lời khuyên của tôi. Cô ấy đã chân thành cảm tạ Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/7/382045.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/3/176021.html

Đăng ngày 18-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share