Bài viết của một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi

[MINH HUỆ 24-1-2019] Mẹ, bà ngoại, ông cố và bà cố của tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ những năm 1990. Sau khi kiên trì luyện công và đọc các bài giảng của Sư phụ, chứng hẹp mạch máu não bẩm sinh của bà tôi đã được chữa khỏi, bệnh ngoài da của ông cố tôi và bệnh huyết áp của bà cố tôi cũng biến mất.

Đúng như Sư phụ đã giảng:

“Đại Pháp hồng truyền, người nghe thấy sẽ tìm, người đắc được sẽ thích, người tu tăng lên hàng ngày, nay không đếm xiết”. (Bái Sư – Tinh tấn yếu chỉ)

Sinh ra trong Đại Pháp

Mẹ tôi bắt đầu tu luyện khi đang mang thai tôi. Vì vậy, có thể nói rằng tôi đắc Pháp từ khi còn trong bụng mẹ.

Khi mẹ tôi mang thai bốn tháng, kết quả siêu âm cho thấy có một u nang trong não tôi. Bác sĩ khuyên mẹ tôi nên cân nhắc về việc giữ lại thai nhi, vì họ không thể đảm bảo em bé sinh ra sẽ khỏe mạnh bình thường. Lo ngại sẽ sinh ra đứa con bị thiểu năng, người thân và bạn bè đều khuyên mẹ tôi phá thai. Sau khi bàn bạc với bà ngoại, mẹ quyết định giữ tôi lại. Họ đã nghe theo lời dạy của Sư phụ, rằng người tu luyện không được sát sinh.

Bất kể tình trạng ra sao, một thai nhi là một một sinh mệnh. Nếu một đứa trẻ được sinh ra bị tật nguyền, đó là do nghiệp của đứa trẻ và mối quan hệ nhân duyên giữa nó và gia đình.

Mẹ và bà ngoại quyết định phóng hạ nhân tâm, và dành nhiều thời gian hơn để học Pháp và luyện công. Tháng thứ sáu của thai kỳ, kết quả siêu âm cho thấy u nang đã thu nhỏ lại; một tháng sau, nó đã biến mất một cách kỳ diệu. Các bác sĩ nói rằng u nang đã được “hấp thu”, nhưng mẹ và bà tôi biết rằng Sư phụ Lý đã thanh lý nó cho tôi.

Sau khi được sinh ra, tôi thường xem video giảng Pháp và nghe băng ghi âm các bài giảng Pháp của Sư phụ cùng với các học viên lớn tuổi. Mẹ kể cho tôi một câu chuyện xảy ra khi tôi lên một tuổi. Một đêm nọ, tôi cầm bình sữa trên tay và chuẩn bị đi ngủ; khi đó, video giảng Pháp của Sư phụ vẫn chưa kết thúc. Tôi dựa vào gối để xem, nhưng vì tư thế không thoải mái, tôi nằm xuống và nhìn lên trần nhà. Mẹ rất ngạc nhiên, nhưng bà ngoại tôi nhận thấy dường như hình ảnh nào đó đang được chiếu trên trần nhà, vì vậy bà đã hỏi tôi: “Sư phụ Lý ở đâu?” Tôi chỉ tay lên trần nhà.

Thiên mục của tôi đã được khai mở trước năm sáu tuổi và tôi đã nhìn thấy nhiều thứ mà mọi người không thể nhìn thấy. Tôi thấy Pháp Luân quay thuận chiều kim đồng hồ và ngược chiều kim đồng hồ. Khi tôi ngồi đả tọa luyện tĩnh công, thỉnh thoảng tôi thấy Sư phụ Lý ngồi cạnh và mỉm cười với tôi. Tôi cũng thấy các chất màu đen di chuyển từ đùi xuống bàn chân trong khi tôi ngồi thiền. Sau đó, những chất đen này thoát ra khỏi bàn chân và biến mất. Khi phát chính niệm, tôi thấy có thứ màu đen đánh nhau với thứ màu trắng, thứ màu trắng đã đẩy lùi thứ màu đen; chúng trông tựa như quái vật hoạt hình, chúng có mặt và có tứ chi nhưng không có thân.

Tôi có năng khiếu hội họa và có thể vẽ bất cứ thứ gì tôi muốn. Một lần, tôi nói với mẹ rằng tôi đã nhìn thấy một cảnh tượng trong đầu, và hỏi liệu mẹ có muốn tôi vẽ nó ra cho mẹ xem không. Sau đó, tôi đã vẽ một con gà đang ăn một con bọ và nói: “Có một tòa nhà bên cạnh, nhưng con không nhớ nó có bao nhiêu tầng. Hãy để con xem lại!” Tôi nheo mắt một lúc: “Ồ, chín tầng!” Sau đó, tôi đã vẽ một tòa nhà chín tầng bên cạnh con gà.

Lúc còn bé, tôi được nhiều người yêu mến vì tôi lễ phép, thông minh và dễ thương. Điều khiến mọi người ấn tượng hơn nữa là tôi rất thiện lương. Người lớn khen ngợi tôi là một đứa trẻ ngay thẳng và chân chính. Tôi không bao giờ cãi nhau với những đứa trẻ khác; nếu ai đó muốn chơi đồ chơi của tôi, tôi sẽ đồng ý, và còn chia sẻ đồ chơi khác với các bạn. Tôi không giận khi các bạn không trả lại đồ chơi cho tôi. Nhóm bạn cùng tuổi với tôi không muốn chơi bóng đá với một em nhỏ tuổi hơn, nhưng tôi đã nói: “Hãy để em ấy chơi cùng. Em ấy cũng cần có bạn!”

Sư phụ Lý đã ban cho tôi trí tuệ. Tôi học rất nhanh và có trí nhớ tốt. Khi những đứa trẻ khác ở tuổi tôi vẫn đang học đọc, tôi đã có thể đọc trôi chảy bất kỳ cuốn sách và tờ báo nào tôi có được. Điều đó thì ai cũng biết; tuy nhiên người thường không biết rằng tôi đã có thể đọc các bài giảng Pháp với người lớn từ khi còn rất nhỏ.

Năm lớp bốn, tôi đã đọc xong truyện Tam Quốc Diễn Nghĩa bản gốc chữ chính thể, một trong bốn tiểu thuyết kinh điển của Trung Quốc; và có thể kể những câu chuyện trong Tam Quốc cho các bạn nghe.

Học tập và tu luyện

Khi tôi lớn lên, nhất là sau khi vào cấp II, bài tập ở trường càng ngày càng nhiều, khiến tôi dần dần buông lơi trong tu luyện. Mặc dù tôi đã rất cố gắng và hàng ngày dành rất nhiều thời gian để làm bài tập về nhà, nhưng điểm số của tôi vẫn sụt giảm.

Tôi nhận ra rằng mình bị tụt lại phía sau trong tu luyện và đã mắc vào một vòng luẩn quẩn, tôi càng ít tinh tấn trong tu luyện, điểm số càng kém. Ví dụ, tôi không giỏi về khoa học hay toán học nên thường mất rất nhiều thời gian để hoàn thành bài tập về nhà, vì vậy tôi chỉ còn ít thời gian để học Pháp và luyện công.

May mắn thay, tôi luôn coi mình là một đệ tử Đại Pháp, và tuân theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày. Từ một học sinh xuất sắc thời tiểu học, tôi đã tụt xuống thành học sinh trung bình vào cuối cấp II. Tôi không dám nghĩ đến việc được nhận vào một trường trung học trọng điểm, vì vậy tôi quyết định giữ tâm thái “tùy kỳ tự nhiên”, không chấp trước quá nhiều. Tôi tin rằng Sư phụ đã có những an bài riêng cho mình.

Tôi đã làm bài rất kém trong cả hai lần thi thử, điều đó có nghĩa là tôi không có cơ hội vào bất kỳ trường trung học hàng đầu nào trong vùng. Hai tuần trước kỳ thi tuyển sinh chính thức, các giáo viên đã dừng không ra bài tập về nhà. Tôi vẫn đi học như bình thường, sau đó về nhà luyện công, học Pháp và phát chính niệm. Tôi không suy nghĩ gì về kỳ thi nữa.

Giáo viên chủ nhiệm của tôi nói với mẹ tôi rằng, theo như kết quả của các bài thi thử, tôi có rất ít cơ hội được nhận vào trường trung học trọng điểm. Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của mọi người, tôi đã đạt điểm tuyệt đối trong môn Giáo dục thể chất, điểm cao nhất tôi từng đạt được. Điểm số tuyệt đối này giúp tôi tự tin hơn trong các môn thi khác, và kết quả của tất cả các bài thi đều đã vượt quá mong đợi của tôi. Cuối cùng, tôi được nhận vào một trường trung học trọng điểm ở gần nhà.

Luôn nhớ rằng chúng ta là đệ tử Đại Pháp

Khối lượng bài tập ở trường trung học thậm chí còn nhiều hơn, và tôi đã phải vật lộn nhiều hơn để cân bằng việc học ở trường và những sinh hoạt khác. Việc này khiến tôi hầu như không có thời gian tu luyện. Đôi khi tôi phải học 9 môn học bắt buộc trong một học kỳ!

Dường như tôi không có lựa chọn nào khác ngoài con đường học hành và mưu cầu tương lai. Nhưng tôi luôn tự nhắc nhở bản thân rằng, là một đệ tử Đại Pháp, tôi nên xem nhẹ những truy cầu nơi thế gian. Mặc dù tôi chỉ luyện công và học các bài giảng Pháp trong những dịp hiếm hoi, nhưng điều kỳ diệu lại xảy ra khi tôi đã vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học. Một lần nữa, tôi đã vượt qua bản thân và được nhận vào một trường đại học danh tiếng hàng đầu về nghệ thuật.

Từ trải nghiệm của mình, tôi nhận ra rằng, dù chúng ta bận rộn đến đâu, miễn là chúng ta tin tưởng tuyệt đối vào Đại Pháp, luôn coi mình là đệ tử Đại Pháp, nắm chắc nhất tư nhất niệm của bản thân, hành xử chiểu theo nguyên lý của Đại Pháp, cố gắng hết sức làm tốt ba việc, Sư phụ nhất định sẽ không bỏ rơi chúng ta.

Chính Pháp đã đi đến giai đoạn cuối cùng rồi. Mỗi chúng ta đều có một vai trò nhất định trong xã hội; nếu chúng ta không buông bỏ các chấp trước của mình, chúng ta sẽ bị cuốn vào những vấn đề của thế gian, khiến chúng ta không có thời gian làm tốt ba việc, và ảnh hưởng tiêu cực đến sự tu luyện của chúng ta.

Cuộc sống đại học sắp bắt đầu. Từ một tiểu đệ tử, tôi đã trở thành một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi. Trước kia, việc học Pháp và luyện công của tôi có mẹ tôi nhắc nhở và đốc thúc. Tôi biết rằng tôi không nên mãi dựa vào gia đình, vì tu luyện là vấn đề của bản thân tôi. Tôi đã suy nghĩ về cách xử lý mọi việc một cách tốt nhất ở trường đại học. Tôi phải cố gắng tránh khỏi bị ô nhiễm bởi lối sống suy đồi trong khuôn viên trường đại học hiện đại, làm tốt ba việc, và theo kịp tiến trình Chính Pháp.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi!

Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/24/380781.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/17/175859.html

Đăng ngày 05-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share