Bài viết của một học viên Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-12-2018] Tôi là một phụ nữ ở vùng nông thôn phía Đông Bắc Trung Quốc. Tháng 2 năm 1999, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi cũng là học viên Đại Pháp. Tôi muốn chia sẻ một số trải nghiệm siêu thường của vợ chồng tôi.

Khuôn mặt bị bỏng của chồng tôi đã lành lại sau hai tuần

Mùa đông năm 2007, chồng tôi làm công việc đốt lò hơi nấu rượu ở một tiểu khu trong thị trấn và ở đó có tổng cộng năm người làm. Một người là thợ chuyên nghiệp, còn chồng tôi và ba người khác được phân ra làm hai ca để trông lò hơi.

Chồng tôi được ghép ca với một người bạn cùng thôn. Họ thấy phân thành hai ca là quá sức để thực hiện, nên đã yêu cầu ông chủ tăng thành ba ca.

Vào tháng 12, một hôm khi tôi đang ngủ thì nghe thấy tiếng có người gõ cửa. Lúc đó khoảng 2 giờ sáng, vì vậy tôi nghĩ có thể đã hết ba ca và chồng tôi đã trở về nhà. Tôi ra mở cửa, rồi nhanh chóng trở lại chiếc giường ấm áp.

Chồng tôi nói: “Bà đừng ngủ tiếp. Tôi đang bị thương.”

Tôi ngồi bật dậy và thấy ông ấy đang đả tọa. Mặt ông nhìn bóng loáng và tôi thấy hai giọt mỡ ở dưới cằm ông. Tôi hỏi: “Ông bị sao vậy?” Sau đó ông ấy kể với tôi chuyện đã xảy ra.

Bình thường, lò hơi sẽ tạm nghỉ lúc 10 giờ đêm và bắt đầu đốt lại lúc 2 giờ sáng. Tối hôm đó họ làm sạch tro và cho chất đốt mới vào.

Sau khi đã hoàn thành và đi nghỉ, họ phát hiện có khói đầy phòng. Hóa ra những người làm ca trước đã dừng đốt lò hơi và về nhà trước khi nhiên liệu cháy hết.

Chồng tôi mở cửa lò để xem. Ngay sau đó, người bạn của ông đi ra phía sau lò để bật quạt hút gió, nhưng lại bấm nhầm quạt thổi gió.

Đột nhiên, ngọn lửa trùm lên mặt chồng tôi. Theo bản năng, chồng tôi sờ má trái thấy da mặt bong ra. Lúc ấy, ông không thấy đau. Sau đó, người bạn giục ông về nhà nghỉ ngơi.

Tôi nhìn mặt ông gần hơn và thấy lông mày, lông mi đều bị cháy hết và có chất lỏng chảy ra từ lỗ tai.

Tôi hỏi ông: “Ông có tin Sư phụ không?”

Ông ấy vô cùng kiên định trả lời: “Tôi tin.”

Chúng tôi chia sẻ với nhau một chút và nói rằng chúng ta phải luôn nghĩ cho người khác và đừng gây phiền toái cho họ.

Ngày hôm sau, ngay sau khi tan ca, đồng nghiệp của chồng tôi đến thăm ông. Vị đồng nghiệp này bị sốc khi thấy mặt chồng tôi sưng lên không còn nhận ra, vết thương có ở khắp các chỗ.

Biết rằng hẳn ông đang cảm thấy rất đau buồn, nên tôi bảo ông ngồi xuống và thư giãn.

Ông ấy nói với chồng tôi: “Tôi không biết ông lại bị bỏng nặng đến vậy. Hãy mau đến bệnh viện đi!”

Tôi trấn an ông và bắt đầu nói cho ông biết về “vụ tự thiêu” mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã dàn dựng để vu khống Pháp Luân Công (Trước đó, tôi đã giảng chân tướng về chuyện này cho ông, nhưng khi đó ông không chịu nghe)

Tôi nói: “Chúng tôi tu luyện Pháp Luân Công và có Sư phụ [Lý Hồng Chí] bảo hộ. Miễn là chúng tôi chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và tu tốt chính mình, uy lực của Đại Pháp sẽ triển hiện. Sư phụ chúng tôi dạy chúng tôi:

‘tu tại tự kỷ, công tại sư phụ’ (Chuyển Pháp Luân)

“Đệ tử chính niệm túc

Sư hữu hồi thiên lực”

(Sư Đồ Ân, Hồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

Ơn Thầy Trò

Đệ tử chính niệm mà đầy đủ

Thì Sư phụ sẽ đủ sức đưa trở về trời

Ông ấy im lặng lắng nghe nhưng vẫn lo lắng: “Nhưng ông ấy bị bỏng nặng thế. Mặt ông ấy bị biến dạng thì sao?”

Tôi nói: “Như vậy đi. Ông cứ về làm việc bình thường và giữ chính niệm trong tâm. Ông có thể liên tục niệm trong tâm: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.’ Đây chính là cách tốt nhất mà ông có thể giúp [chồng tôi].”

Ông ấy nói: “Chắc chắn tôi sẽ làm vậy,” rồi rời đi.

Một lát sau, ông ấy quay lại với một lọ dầu hạt dẻ rồi nói rằng loại dầu này chữa bỏng hiệu quả.

Tôi mỉm cười nói với ông ấy: “Ông đừng lo. Ông cứ về nhà và nghỉ ngơi đi. Chỉ cần liên tục niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’. Sau vài ngày, ông sẽ thấy có sự thay đổi.”

Ông ấy bán tín bán nghi ra về.

Ba ngày sau, ông ấy quay lại và vui mừng khôn xiết khi thấy khuôn mặt sưng phồng của chồng tôi không còn và chỉ còn lại một vài cái vảy ở chỗ này chỗ kia.

Ông ấy cao hứng nói: “Quá thần kỳ! Những chỗ phồng đã biến mất quá nhanh!”

Chồng tôi mời ông ấy ngồi xuống và nói với ông ấy nhiều hơn về Đại Pháp và cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ.

Người đồng nghiệp này của chồng tôi vô cùng tức giận với ĐCSTQ sau khi đã hiểu chân tướng và ngay lập tức nguyện ý thoái Đảng cùng các tổ chức liên đới của nó. Không lâu sau, vợ ông cũng quyết định làm tam thoái.

Chồng tôi phục hồi nhanh chóng và đến hết tuần thứ hai, tất cả vảy trên mặt ông đều bong ra tạo thành làn da mới trông tươi sáng, khỏe khoắn và không để lại vết sẹo nào.

Tất cả họ hàng và bạn bè của chúng tôi đều được chứng kiến uy lực siêu thường của Đại Pháp và họ cũng minh bạch tại sao các học viên Đại Pháp không bao giờ từ bỏ tu luyện, bất chấp cuộc bức hại tàn bạo của ĐCSTQ.

Chứng liệt mặt của tôi biến mất sau 15 ngày

Con gái tôi sống ở thị trấn lân cận. Tháng 11 năm 2010, cháu nhờ mẹ chồng tới giúp chăm con trong khi cháu đi làm. Tuy nhiên, có lần bà thông gia phải tới Đại Liên để gặp con gái lớn của mình, nên tôi tới giúp chăm cháu ngoại mấy ngày.

Một tuần sau, bà thông gia trở lại. Tôi và con gái quyết định đi tắm ở nhà tắm chung trước khi về nhà. Sau khi tắm xong, trên đường về nhà con gái, tôi cảm thấy mặt căng lên.

Ngay khi bước vào nhà, bà thông gia kinh ngạc nói: “Trời ơi! Mặt bà bị sao vậy?!”

Tôi vội vã ra soi gương và lấy làm kinh hãi. Toàn bộ khuôn mặt của tôi bị biến dạng. Mũi bị lệch và mặt bên phải bị cứng, tê và đau nhức. Đầu tôi cũng không thoải mái. Tôi chạm vào mặt phải, nó cứng và xệ xuống, kéo mí mắt dưới ra ngoài. Lông mày thì bên cao bên thấp và tôi không kiểm soát được các cơ trên mặt.

Con gái và bà thông gia rất lo lắng và giục tôi tới gặp bác sĩ châm cứu ngay lập tức.

Tôi bảo mọi người đừng lo, nhắc họ rằng tôi là người tu luyện và gặp chuyện này hẳn phải có lý do của nó. Tôi bảo họ rằng Sư phụ đã lấy đi rất nhiều nghiệp lực cho tôi và chỉ còn lại một chút để tôi tu chính mình. Tôi nói rằng mình phải nhanh chóng về nhà để học Pháp và luyện công, rồi tôi sẽ ổn vì Sư phụ sẽ chăm lo cho tôi.

Vào hôm sau, việc ăn bữa sáng với tôi thật khó khăn vì tôi không thể mở miệng. Tôi phải dùng đũa đẩy thức ăn vào từng tí một. Sau bữa sáng, tôi đeo khẩu trang y tế và trở về nhà.

Ngay khi về nhà, tôi bắt đầu ngồi đả tọa luyện công. Tôi có thể cảm thấy có thứ gì đó đang quay trên mặt khiến tôi rất dễ chịu. Tôi biết rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho mình. Tôi vô cùng cảm ân sự từ bi vô hạn của Sư phụ.

Khi luyện xong bài công pháp thứ năm, khóe miệng trở nên mềm và tôi có thể mở miệng.

Tôi cùng chồng học Pháp và luyện công hàng ngày. Vài người hàng xóm bảo tôi tới bệnh viện, nếu không tôi sẽ bị này khác.

Tâm tôi bất động. Tôi nghĩ: Sư phụ đã tịnh hóa thân thể mình và đây cũng là quá trình để mình tiếp tục đề cao tâm tính, tu luyện chính mình và trở thành sinh mệnh chính giác.

15 ngày sau, mặt tôi trở lại hoàn toàn bình thường. Mọi người biết đến sự phục hồi nhanh chóng của tôi bị ấn tượng trước uy lực của Đại Pháp. Chị gái và chị họ tôi cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp.

Tôi biết rằng mỗi học viên Đại Pháp chân chính đều có những trải nghiệm thần kỳ và tuyệt diệu, triển hiện uy lực của Đại Pháp.

Đáng buồn thay, nhiều người đã bị học thuyết [vô thần] của ĐCSTQ tẩy não, trở nên tê liệt và lạc lối. Xin hãy thức tỉnh và minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, vì đây là con đường duy nhất để được cứu độ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/25/378842.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/19/174688.html

Đăng ngày 27-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share