Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-11-2018]

Hiện nay tôi 80 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp 22 năm. Trước khi đắc Pháp, tôi đã mắc 9 căn bệnh khác nhau, và luôn phải dùng thuốc. Tôi không thể tự chăm sóc bản thân mình.

Nhờ có Đại Pháp, tôi trở thành một người hạnh phúc, khỏe mạnh – lạc quan và biết quan tâm tới người khác. Gia đình tôi chứng kiến những thay đổi ở tôi và vô cùng ngạc nhiên.

Tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng, và sống hạnh phúc mỗi ngày. Tôi học Pháp và luyện công chăm chỉ. Tôi ra ngoài cùng các học viên khác để hồng Pháp.

Khi chế độ Cộng sản do Giang Trạch Dân lãnh đạo, bắt đầu bức hại các học viên năm 1999, tôi không sợ. Tôi nói chuyện công khai với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, chia sẻ trải nghiệm của mình. Tuy nhiên, gia đình tôi lo sợ, và cố gắng thuyết phục tôi giao nộp các sách Đại Pháp của mình.

Tôi nói với họ: “Mọi người biết rằng tôi là một người sắp chết, và đã chịu đựng thống khổ với bệnh tật của mình. Chúng ta đã tiêu tốn rất nhiều tiền vào chi phí thuốc men. Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống tôi. Nếu chỉ còn lại một người tu luyện Đại Pháp, người đó sẽ là tôi!”

Mọi người đã thấy được tín tâm kiên định của tôi và không nói gì thêm.

Phơi bày bức hại

Trong nhiều năm, tôi đã nói chuyện trực diện với nhiều người về Pháp Luân Đại Pháp, phát tài liệu thông tin và khích lệ họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (CCP) và các tổ chức liên đới của nó.

Ban đầu, tôi không có nhiều kinh nghiệm giảng chân tướng về cuộc bức hại. Tôi chủ yếu nói về những trải nghiệm cá nhân trong tu luyện, và những lợi ích đối với sức khỏe của mình, và Đại Pháp dạy mọi người trở thành người tốt như thế nào.

Tôi nói rằng tuyên truyền trên truyền hình và truyền thông của ĐCSTQ tuyên bố rằng các học viên Pháp Luân Công đã giết người là sai sự thật và vụ tự thiêu giả trên quảng trường Thiên An Môn là được dàn dựng. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp không sát sinh cũng không tự tử. Hầu hết mọi người đều lắng nghe tôi và tin tôi.

Trong cuộc sống hàng ngày của mình, tôi làm những việc nhà đơn giản, và dành thời gian còn lại của mình để làm ba việc. Sư phụ đã kéo dài cuộc sống cho tôi và tôi dùng nó để chứng thực Pháp.

Tôi rời nhà vào sáng sớm để nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp tại các chợ, bến xe buýt, nhà hàng, và trong khi đi xuống phố. Không hề sợ hãi, tôi nói chuyện với tất cả mọi người: sinh viên, công nhân, nông dân, những người nghỉ hưu, thư ký văn phòng, cảnh sát – thậm chí cả những sỹ quan từ phòng 610. Hầu hết họ đã biết chân tướng và đồng ý thoái ĐCSTQ.

Một số người không lắng nghe, và thay vào đó lại chửi rủa tôi. Tôi sẽ phát chính niệm để thanh trừ các nhân tố tà ác ngăn cản họ lắng nghe chân tướng. Tôi biết rằng Sư phụ đang ở bên cạnh tôi. Kết quả là, họ dừng chửi rủa, và lắng nghe tôi, còn thường hỏi xin tài liệu.

Thông thường, tôi dành bốn đến năm tiếng ra ngoài nói chuyện vói mọi người mỗi ngày. Một ngày, tôi đã ở ngoài 8 tiếng. Khi tôi nhìn thấy niềm hạnh phúc trên gương mặt họ sau khi biết được chân tướng – và có trong tay một trang kín các tên xin thoái ĐCSTQ – tôi vẫn tiếp tục. Tôi không cảm thấy đói, khát hay mệt. Tôi không muốn về nhà. Tôi chỉ muốn ở ngoài đó, nói chuyện với họ.

Đôi khi tôi sẽ cảm thấy thực sự mệt mỏi trên đường về nhà. Thơ của Sư phụ sẽ xuất hiện trong tâm trí tôi:

“Đại Giác bất úy khổ

Ý chí kim cương chú

Sinh tử vô chấp trước

Thản đãng Chính Pháp lộ”

(Hồng Ngâm II – Chính niệm Chính hành)

Đôi khi cơ thể tôi cảm thấy rất nhẹ, như thể đang trôi. Tôi biết Sư phụ đang khích lệ tôi.

Chờ đợi chúng ta cứu họ

Tôi học Pháp chăm chỉ để có thể giảng chân tướng hiệu quả cho mọi người. Tôi hiểu từ trong Pháp rằng các học viên Đại Pháp tới tam giới để trợ Sư chính Pháp và cứu chúng sinh, và rằng những người ở Trung Quốc đến từ những tầng thứ cao để đắc Pháp và được cứu.

Bị lừa dối bởi những lời dối trá của ĐCSTQ, nhiều chúng sinh vẫn không đắc Pháp và đối mặt với sự hủy diệt.

Các chúng sinh đã đang chờ đợi hàng triệu năm cho sự kiện này. Sư phụ đã thấy được tâm cứu họ của tôi và ban cho tôi trí huệ. Ngài để tôi thấy được cảnh tượng thê thảm của quá trình đại đào thải nhân loại. Tôi không thể cầm được nước mắt khi tôi thấy những chúng sinh đó. Tôi muốn cứu họ nhanh nhất có thể.

Nhiều người vẫn đang đợi chúng ta tới cứu họ. Tôi không dám chậm trễ dù chỉ một chút trong việc hoàn thành thệ ước lịch sử của mình. Tôi ra ngoài mỗi ngày để nói với mọi người chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.

Sư phụ đã giảng:

“Giảng chân tướng, cứu chúng sinh, đó chính là điều chư vị cần làm, trừ đó ra thì không có điều chư vị cần làm, trên thế gian này không có điều chư vị cần làm.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015)

Chạm tới tâm của mọi người

Gần đây tôi ra ngoài để nói chuyện với mọi người vào buổi tối, và có nhiều trải nghiệm cảm động.

Dưới đây là một trong những câu chuyện đó:

Tôi thấy một cụ bà với ba thành viên gia đình đang rời khỏi một nhà hàng. Tôi đã bắt đầu một cuộc trò chuyện với bà, nói với bà về phong trào quần chúng thoái Đảng. Bà trở nên giận dữ, và nói rằng bà đã là một Đảng viên trong 40 năm. Tôi khẳng định với bà rằng tôi không nói đùa về chuyện đó. Tôi cũng đã có tuổi, đã ở tuổi 80. Bà ngạc nhiên khi biết tuổi của tôi, và nói rằng trông tôi trẻ hơn nhiều.

Sau đó bà lắng nghe khi tôi giảng chân tướng cho bà. Tôi nói rằng bà sẽ được bình an nếu bà thoái ĐCSTQ và các tổ chức của nó, và sẽ được các sinh mệnh cao tầng ban phước. Bà mỉm cười: “Trước đây những người khác đã nói với tôi về Pháp Luân Đại Pháp và đề nghị tôi thoái ĐCSTQ. Tôi đã không đồng ý. Hôm nay nghe chị nói, tôi đã hiểu ra. Chị đang làm việc này vì tôi. Được thôi, tôi đồng ý thoái. Có ích gì chứ nếu cứ tiếp tục là Đảng viên chứ!”

Sau đó bà nhờ tôi giúp con trai, cháu trai và con dâu của bà cùng thoái. Tôi cảm thấy mừng cho bà và gia đình bà.

Đôi khi tà ác gây rắc rối cho tôi, lợi dụng những chấp trước của tôi. Tôi bị báo với cảnh sát nhiều lần, và bị giam giữ trong đồn cảnh sát địa phương. Tôi nói với các nhân viên cảnh sát về Pháp Luân Đại Pháp. Với uy lực của Sư phụ và sự hỗ trợ của các đồng tu, tôi đã được giải cứu trong cùng ngày.

Tôi hướng nội để tìm ra thiếu sót của mình, và phát hiện những chấp trước như tâm hiển thị, tâm hoan hỷ, và tự cao tự đại. Tôi học Pháp nhiều hơn, và tu khứ các chấp trước này. Thực ra, chính Sư phụ đã trải thảm cho tôi, vì tôi chỉ đi theo Ngài để làm những gì tôi nên làm.

Cảnh sát: “Chúng cháu sẽ không làm phiền dì nữa”

Một tối năm 2014, tôi trở về nhà muộn, vào khoảng 11 giờ đêm, và phát hiện trong nhà chật kín người. Các quản lý tại nơi tôi làm việc, và các nhân viên từ sở cảnh sát và Phòng 610, đã tới nhà tôi để sách nhiễu. Họ cũng đưa con trai và con gái tôi đến nhà tôi.

Tôi tự nhủ rằng họ chắc hẳn tới để nghe chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì cho mình. Lời của Ngài mới là quyết định.

Tôi nói với họ về sức khỏe của tôi kém như thế nào trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi hỏi tại sao những nhà quản lý hay lãnh đạo phòng ban không đến thăm tôi khi đó, khi mà tôi đang nằm liệt giường.

Tôi nói: “Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1996. Mọi bệnh tật của tôi đã biến mất chỉ trong một tháng. Tôi không còn là gánh nặng cho chồng và các con của tôi. Mặc dù tôi đã 80 tuổi, tôi vẫn không cần đi bác sỹ, cũng không phải uống thuốc trong 20 năm qua. Tôi có thể tự chăm sóc cho chồng và bản thân mình. Tôi hoàn toàn khỏe mạnh.”

Tôi nói với họ rằng Pháp Luân Đại Pháp dạy mọi người tu tâm dưỡng tính, trở nên tử tế và đặt lợi ích của người khác lên trước. Các học viên không đánh lại khi bị đánh, không đôi co khi bị chửi mắng. Tôi nói: “Pháp Luân Đại Pháp có lợi cho đất nước và xã hội.”

Sau đó tôi nói với họ việc ĐCSTQ đã nói dối về Pháp Luân Đại Pháp để lừa mọi người, và có một lịch sử bức hại và đàn áp người dân Trung Quốc, sát hại 80 triệu người Trung Quốc kể từ khi lên nắm quyền năm 1949. Dùng xe tăng để đàn áp, ĐCSTQ đã giết các sinh viên đang kêu gọi dân chủ trên Quảng trường Thiên An Môn năm 1989, và giờ đây họ đang giết hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp, bán nội tạng của họ để kiếm lời.

Tôi quở trách họ đã sách nhiễu tôi hết lần này tới lần khác, và làm phiền các con của tôi. Tôi nói với họ tôi sẽ phơi bày những việc làm của họ và để cho cả thế giới biết họ đang làm gì.

Cuối cùng một Lãnh đạo đứng dậy và nói: “Dì à, chúng cháu sẽ không làm phiền dì nữa”. Và họ thực sự đã không làm phiền tôi nữa!

Chồng tôi thụ ích từ Đại Pháp

Chồng tôi 78 tuổi, và bị huyết áp cao. Ông ấy phải nhập viện đầu năm 2016, và bị bán thân bất toại. Do ông ấy tuổi cao, bác sỹ không phẫu thuật mà thay vào đó cho ông ấy uống thuốc.

Chồng tôi ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước cuộc bức hại, nhưng đã gây nhiều phiền phức cho tôi sau đó, vì ông ấy sợ bị cảnh sát quấy nhiễu.

Tôi nói với ông ấy rằng chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có thể cứu ông ấy. Tôi đề nghị ông ấy nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và ông ấy đã làm vậy.

Chúng tôi cùng nghe các bài giảng của Sư phụ. Kết quả là ông ấy đã cải thiện nhanh chóng và các bác sỹ rất kinh ngạc trước sự phục hồi nhanh chóng của ông ấy. Chưa đầy một tháng, ông ấy đã được xuất viện. Ông ấy đọc Tuần báo Minh Huệ, và các tài liệu giảng chân tướng khác và hoàn toàn phục hồi trong vòng 2 tháng. Bây giờ ông ấy có thể tự chăm sóc bản thân mình và trông khỏe mạnh hơn trước đây.

Ông ấy cũng thay đổi hoàn toàn thái độ. Ông ấy chào đón các học viên tới nhà chúng tôi và ủng hộ tôi ra ngoài giảng chân tướng. Tất cả các con cháu của tôi đều ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Phục hồi nhanh chóng sau tai nạn

Tôi bị một taxi đâm phải vào tháng 11 năm 2017, và bị thương nặng, bị gãy xương ở tay và chân. Nó đau đến mức tôi mất hết cảm giác. Con trai tôi đã đưa tôi tới bệnh viện.

Trong giấc mơ của mình, tôi thấy nhiều đứa trẻ vận đồ trắng đang nhìn tôi, vì chúng tự hỏi ai đang chết. Tôi nhận ra rằng cựu thế lực đang cố gắng kéo tôi xuống. Nhiệm vụ của tôi chưa hoàn thành – tôi vẫn còn nhiều người phải cứu. Ngay sau đó tôi đã cầu xin Sư phụ cứu giúp.

Tôi phủ nhận an bài của cựu thế lực, và ngày càng trở nên tỉnh táo hơn. Sư phụ đang gia trì cho tôi, trong khi các đồng tu phát chính niệm cho tôi.

Tôi hướng nội, và nhận ra rằng tôi đã nuôi dưỡng tâm oán hận với chồng mình cũng như theo đuổi danh và lợi ích cá nhân. Tôi thậm chí đang hy vọng người đứng đầu ĐCSTQ sẽ làm điều gì đó tốt đẹp cho Đại Pháp. Đó là một sơ hở lớn.

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi tìm ra những chấp trước này. Với sự giúp đỡ của mọi người, tôi đã sớm có thể đi bộ, và có thể nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ. Tôi ra viện và bắt đầu luyện công và học Pháp tại nhà.

Ban đầu tôi không thể đứng, hoặc nâng tay, nhưng tôi cố gắng hết sức mình để luyện công nhiều nhất có thể. Tôi học Pháp với các học viên khác vào buổi chiều. Tôi đã cải thiện nhanh chóng.

Tôi có thể đi bộ, và hoàn thành năm bài công Pháp trong vòng 20 ngày. Chứng kiến sự phục hồi kỳ diệu của tôi, các con tôi rất kinh ngạc trước uy lực của Pháp Luân Đại Pháp. Chúng không còn thúc giục tôi đi khám bác sỹ nữa.

Chẳng bao lâu, tôi tiếp tục ra ngoài nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp. Một ngày, tôi nhìn thấy mười nhân vật Trung Quốc lấp lánh và mỉm cười với tôi trong giấc mơ. Tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ mình.

Bây giờ, tôi ra ngoài giảng chân tướng cho mọi người vào buổi tối như trước đây. Trong giai đoạn cuối cùng này của Chính Pháp, tôi sẽ làm tốt ba việc, cứu nhiều chúng sinh hơn, hoàn thành thệ ước tiền sử của mình và theo Sư phụ trở về nhà.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/17/377244.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/28/174793.html

Đăng ngày 21-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share