Bài viết của một người dân Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-01-2019] Tôi là người huyện Bác Ái, tỉnh Hà Nam. Vợ tôi, Lưu Nhuyễn Bình, là một học viên Pháp Luân Công. Tôi đã tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình người của đội an ninh nội địa bắt giữ phi pháp vợ mình.

Ngày 20 tháng 11 năm 2018, lúc 1 giờ chiều, khi vợ tôi vừa về đến nhà, thì đột nhiên thấy có hai người theo cô ấy đi vào trong nhà.

Một trong số họ nói: “Bà là Lưu Nhuyễn Bình đúng không?”

Sau khi vợ tôi khách khí trả lời, anh ta nói với giọng điệu của người có chức có quyền: “Chúng tôi là người của đội an ninh nội địa. Chúng tôi muốn tìm chị để trao đổi một chút về tình huống có liên quan tới Pháp Luân Công trong thời gian gần đây của chị.”

Vợ tôi mỉm cười đáp: “Vâng, được thôi. Pháp Luân Công dạy người ta hướng thiện. Tôi luôn chiểu theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn để làm người tốt.”

Người kia giọng điệu uy hiếp: “Hãy đem những thứ chúng tôi cần ra đây! Tốt nhất là đừng để chúng tôi phải động thủ! Lệnh khám nhà chúng tôi đã có ở đây rồi.”

Sau đó, anh ta gọi điện cho bốn người tới. Một trong số họ phe phẩy một tờ giấy và nói rằng nó là lệnh lục soát, nhưng không cho chúng tôi xem. Họ lục soát toàn bộ căn nhà ba tầng của chúng tôi, không một góc nhà nào không bị họ bới tung. Nhưng cuối cùng họ chỉ tìm thấy một cuốn sách Chuyển Pháp Luân, năm cuốn sách khác liên quan tới Pháp Luân Công. Họ cũng lấy đi máy tính bảng của con trai tôi, bốn điện thoại di động cũ, và xe đạp điện của vợ tôi.

Tôi vô cùng sốc và sợ hãi. Tôi thấy họ khí thế hung thần ác sát, hành vi tựa như cường đạo cướp đoạt tài sản tư nhân, tôi quả không dám tin đây là điều mà cảnh sát làm. Tôi không ngăn cản họ, bởi tôi sợ rằng họ sẽ nói tôi cản trở người thi hành công vụ.

Nhưng điều làm tôi thấy kinh sợ hơn cả là sau khi xới tung nhà tôi và lấy đi nhiều đồ đạc, họ còn bắt giữ vợ tôi. Lúc này tôi không thể khoanh tay đứng nhìn, tôi chất vấn họ vì sao lại muốn bắt người tốt, nhưng họ căn bản là phớt lờ tôi và đẩy vợ tôi vào xe cảnh sát.

Đây là ngày tăm tối nhất trong cuộc đời tôi. Hàng xóm láng giềng cũng thấy khó hiểu, không thể lý giải nổi cảnh sát, không hiểu tại sao những người đàng hoàng như chúng tôi lại bị khám nhà, bị bắt, quả thực là khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Cuối cùng, cảnh sát đã đưa cho tôi “lệnh tạm giam” vào ngày hôm sau và nói rằng vợ tôi đã bị đưa tới Trại tạm giam Thành phố Tiêu Tác. Tuy nhiên, mãi đến ngày 6 tháng 12 năm 2018, lệnh bắt mới được gửi cho chúng tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/16/380453.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/10/175775.html

Đăng ngày 16-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share