Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Giang Tây

[MINH HUỆ 18-12-2018] Người ta tin rằng một người không thể được gọi là khoẻ mạnh nếu không có một tinh thần khỏe mạnh. Chúng ta, hay kể cả người khác cũng dễ dàng nhận thấy Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) đã giúp trừ bỏ bệnh tật trên thân thể chúng ta. Tuy nhiên, người bình thường không thể thấy được những tư tưởng xấu trong tâm chúng ta cũng được loại bỏ cùng lúc.

Trong tu luyện, tôi thường có cảm giác hạnh phúc vô cùng mỗi khi thân thể được tịnh hóa sau khi tâm được thanh lọc, người không tu luyện không thể có được điều này. Tôi cũng không tìm được từ ngữ nào có thể miêu tả được lòng biết ơn và kính ngưỡng Sư phụ Lý!

Hóa giải mâu thuẫn trong gia đình

Tôi và vợ có một thời gian ly thân. Sau khi đoàn tụ với vợ mình, tôi nhận trách nhiệm nấu ăn cho gia đình hàng ngày. Tuy nhiên, ngoài miệng nói tha thứ cho vợ, nhưng sâu thẳm trong tâm, tôi vẫn không buông được tâm phàn nàn, oán giận vợ khi cô ấy liên tục chê bai đồ ăn tôi nấu không hợp với khẩu vị. Tôi tự nhủ, cô ấy cũng là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, sao cô ấy có thể cư xử như vậy?

Cô ấy cũng trở nên soi mói về việc tôi lau chùi bếp. Những chỗ bị bẩn và dính nhiều dầu mỡ sau khi tôi nấu ăn ba bữa một ngày cho gia đình không sao lau sạch được. Càng nghĩ về nó, tôi càng phẫn nộ với cô ấy. Dù tôi đã cố kìm nén cơn giận của mình trước mặt cô ấy, nhưng trong tâm tôi lại không thể xả nó đi.

Cuối cùng, tôi đã tìm ra một công cụ lau chùi có thể có tác dụng, mà quả thực là nó khiến nhà bếp của tôi trông sạch sẽ, thơm ho hơn nhiều. Hài lòng sau khi kiểm tra phòng bếp, vợ tôi đã giơ ngón tay cái tán thưởng tôi. Cô ấy tin rằng tôi có thể làm tốt mọi việc khi tôi đối đãi nghiêm túc với việc đó.

Ba năm trôi qua từ lúc tôi hoà thuận lại với vợ. Khi cãi nhau với tôi, cô ấy giúp tôi loại bỏ chấp trước oán hận trên con đường tu luyện của mình.

Học cách hướng nội

Là một học viên, tôi hiểu rằng tôi cần phải luôn đồng hóa bản thân theo tiêu chuẩn “Chân – Thiện – Nhẫn” của vũ trụ, những nguyên lý sẽ đưa tôi về ngôi nhà thực sự của mình.

Thực ra, lúc nào tôi cũng thấy khó áp dụng nguyên lý này, đặc biệt là tu “Nhẫn”. Thường khi có mâu thuẫn và xung đột nảy sinh, tôi sẽ xử lý bằng cách nín nhịn, chịu đựng của người thường, cố gắng an ủi bản thân bằng điều Sư phụ giảng:

“Chịu tội [khổ] chính là hoàn trả nợ nghiệp“ (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân).

Tôi đã không hướng nội để tìm ra chấp trước là nguyên nhân gây ra mâu thuẫn.

Vào tháng 4 năm 2016, tôi bị giam cầm phi pháp trong 15 ngày chỉ vì nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc đàn áp. Lúc đó, tôi mới bắt đầu học được cách hướng nội.

Bằng cách đọc nhiều bài chia sẻ của đồng tu trên Tuần báo Minh Huệ, tôi dần nhận ra tại sao tôi bị bức hại trong trại tạm giam. Nguyên nhân là vì tôi bị chấp vào tự phụ và tự mãn thái quá với những thành tựu của bản thân mình. Tôi nhớ vào đêm khi tôi đang giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho mấy mươi em học sinh tốt nghiệp cấp ba, một trong những em này đã báo tôi với công an. Đó là nguyên nhân họ đưa tôi tới trại tạm giam.

Đây là một bài học đắt giá. Làm sao tôi lại có thể nói kiểu tự mãn như vậy được? Một ngày kia, khi đang đọc một bài viết trên Tuần báo Minh Huệ, tôi bắt gặp từ “khiêm tốn” đặc biệt bắt mắt. Tôi nhận ra đó là từ mà Sư phụ muốn điểm hoá và nhắc nhở tôi lúc nào cũng phải thâm trầm và khiêm tốn. Do đó, tôi dành nhiều thời gian đọc các bài chia sẻ về cách hướng nội tìm nguyên nhân ở tự mình. Tôi biết ơn và rất mừng vì giờ đây đã học được cách hướng nội tìm nguyên nhân ở bản thân mình khi gặp khổ nạn.

Tu luyện bản thân khi giảng chân tướng

Sư phụ giảng:

“[Tôi] nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người“ (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân).

Tôi quay trở lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cách đây bốn năm. Ngay hôm đầu tiên, tôi đã ra ngoài nói chuyện với mọi người về Đại Pháp, bỏ ngoài tai lời khuyên của một đồng tu rằng tôi nên học Pháp tốt trước khi giảng chân tướng đã. Tuy nhiên, tôi nghĩ tôi nên tận dụng mỗi ngày để giảng chân tướng để bù đắp những gì tôi đã nợ.

Tôi tới gặp một người bạn học tiểu học để thuyết phục anh thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Khi anh ấy hỏi tôi lý do thoái, tôi bối rối một lúc rồi trả lời một cách tùy tiện, “Để cách ly khỏi ĐCSTQ”. Rõ ràng là lý do này không thuyết phục nên anh ấy bỏ đi. Đây là bài học chua xót mà tôi rút ra về tầm quan trọng của việc học Pháp tốt và đọc các bài chia sẻ của đồng tu trên Tuần báo Minh Huệ.

Tôi rất mừng khi thấy những thay đổi khi học Pháp nghiêm túc. Số người tôi giúp thoái ĐCSTQ tăng lên hàng ngày. Bây giờ tôi ra ngoài giảng chân tướng trực diện cho mọi người bất kể thời tiết thế nào, vào bất cứ lúc nào.

Tôi cũng tin rằng quá trình giảng chân tướng là quá trình tu luyện tâm tính. Tôi đã có nhiều chấp trước, trong đó có sợ hãi, nghi ngờ và sắc dục. Tôi có chấp trước mạnh mẽ vào tình và sắc dục. Khi tôi thấy một phụ nữ là ý niệm xấu lại xuất hiện trong tâm trí và tôi không dám nhìn thẳng vào cô ấy khi nói về Đại Pháp ở nơi công cộng.

Tôi quyết tâm phải loại bỏ những chấp trước đó và xin Sư phụ giúp. Khoảng nửa tháng sau, tôi ngạc nhiên khi thấy mình có thể ngẩng cao đầu, tươi cười và nhìn thẳng vào mắt mọi người khi nói về Đại Pháp.

Tuy nhiên, chướng ngại lớn nhất trong quá trình tu luyện của tôi là loại bỏ chấp trước vào sắc dục. Cách duy nhất tôi có thể làm là học Pháp tinh tấn hơn nữa. Tôi vui mừng khi nhận ra chấp trước ham muốn của mình về cơ bản đã bị loại bỏ.

Vì tôi là người viết bài trên mạng xã hội và đã thu thập nhiều thông tin nên tôi tin mình có thể trả lời được những câu hỏi thông thường của mọi người.

Một ngày nọ, một phụ nữ bảo tôi: là cô ấy tin rằng Pháp Luân Công mặt nào cũng tốt, nhưng lại băn khoăn vì nghĩ Pháp Luân Công có liên quan đến chính trị khi thuyết phục mọi người thoái khỏi ĐCSTQ. Tôi giải thích: “Thời cổ, vua quan, trí thức là lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ.” Còn Trung Quốc ngày nay có quá nhiều quan chức tham nhũng, tâm mắt chỉ thấy danh lợi, dục vọng. Đây không phải là chính trị mà là vấn đề luân lý, đạo đức. Quan chức hiện giờ không còn đạo đức, luân lý gì nữa. Vì lý gì mà không chọn thoái xuất khỏi nó?”

Điều tôi nói khiến cô ấy nhớ lại việc con trai cô ấy bị đối xử bất công ở chỗ làm. Cuối cùng, cô ấy vui vẻ đồng ý thoái ĐCSTQ và hy vọng gặp được người khác nói với cô ấy về vấn đề này!

Biết ơn vô hạn đối với sự từ bi và bảo hộ của Sư phụ

Có thời gian tôi bị đau ngực. Một hôm, khi đang luyện bài công pháp thứ tư, động tác đưa hai tay theo khí cơ đi xuống hai chân, tôi đột nhiên có cảm giác “một cục đá lớn” rơi xuống bên trong bụng tôi. Tôi biết đây là Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi. Dù thấy đau nhưng tôi vẫn tiếp tục đi giảng chân tướng. Cứ như vậy, ngày qua ngày, từng chút từng chút một, cơn đau ngực của tôi dần dần biến mất.

Các đồng tu đã đề nghị tôi chia sẻ kinh nghiệm cá nhân về giảng chân tướng cho chúng sinh. Chính vì vậy, tôi đã chuẩn bị kỹ cho buổi chia sẻ trước khi đến nhóm học Pháp chung. Sáng hôm sau, khi thiền định, tôi cảm thấy Sư phụ đang đẩy tôi lên một tầng thứ cao hơn, và tôi sớm tiến vào trạng thái nhập tĩnh, nhưng vì vừa quay lại tu luyện nên tôi theo thói quen lại nghĩ lung tung, trong đầu rất nhiều tạp niệm.

Được các đồng tu khích lệ tham gia nộp đơn kiện cựu độc tài Giang Trạch Dân, người đã ra lệnh đàn áp Pháp Luân Công. Tôi cũng là nạn nhân của cuộc bức hại. Khi nghĩ đến điều này, đột nhiên có một dòng năng lượng tuôn từ đỉnh đầu tôi xuống, và tôi biết chính Sư phụ đã ban cho tôi trải nghiệm phi thường này.

Sau hôm tôi hoàn thành đơn kiện Giang thì trời đổ mưa rất to. Tôi đã gọi điện cho một công ty chuyển phát nhanh đến lấy đơn khiếu nại tại chỗ làm. Rất lâu sau, bưu tá mới đến lấy, nhưng anh ấy báo với tôi là dịch vụ chuyển đơn từ tới các cơ quan chính quyền liên quan ở Bắc Kinh đã bị huỷ. Tôi nhận ra là, có thể do cuộc gọi của tôi tới bên chuyển phát nhanh mà phòng công an địa phương sau đó đã yêu cầu cấp trên của tôi trao đổi với tôi để yêu cầu tôi hủy vụ kiện Giang Trạch Dân.

Tôi nhận ra cách tốt nhất để gửi đơn khiếu nại là thông qua dịch vụ gửi thư thông thường chứ không phải chuyển phát nhanh. Cách này đúng là hiệu quả. Tôi đã chia sẻ kinh nghiệm này với các đồng tu và rất vui khi thấy mọi đơn thư kiện Giang của chúng tôi đều được gửi theo cách này. Quả đúng là liễu ám hoa minh hựu nhất thôn!

Sư phụ giảng:

“Sẽ xuất hiện là lúc ngồi ở đó, cảm giác bản thân mình mỹ diệu hệt như đang ngồi trong vỏ trứng gà, cảm giác thoải mái phi thường, biết rằng mình đang luyện công tại đó, cảm giác toàn thân bất động. Đó là điều công pháp này của chúng ta nhất định sẽ xuất hiện. Còn một trạng thái nữa: ngồi tới ngồi lui phát hiện chân [biến] mất, không biết rõ chân đã đi đâu mất, thân thể cũng [biến] mất, cánh tay cũng [biến] mất, bàn tay cũng [biến] mất, chỉ còn mỗi cái đầu não.“ (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Thảo nào, tôi có trải nghiệm tuyệt vời này khi thực hiện bài công pháp số năm. Đôi khi tôi có thể có trạng thái tuyệt vời đó đến hơn một giờ.

Trên đây là những trải nghiệm tuyệt vời trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mà tôi muốn báo cáo với Sư phụ và chia sẻ với các đồng tu. Xin vui lòng chỉ cho tôi nếu có bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/12/362800.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/17/174670.html

Đăng ngày 31-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share