Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở New Jersey

[MINH HUỆ 19-5-2017] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính, chào các bạn đồng tu.

Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp đến từ New Jersey, tôi đắc Pháp vào tháng 9 năm 1996 và bước vào tu luyện khi còn là sinh viên cao học tại thành phố Boston, Massachusetts. Vài tuần sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi may mắn được tham dự một buổi giảng Pháp của Sư phụ ở Houston, Texas. Sau bài giảng, tôi biết chắc chắn rằng mục đích duy nhất của đời tôi chính là đắc Pháp và tu luyện.

Không lâu sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công, tôi bắt đầu tham gia làm công tác an ninh cho các hoạt động Đại Pháp. Bởi vì tôi vô cùng căm ghét ĐCSTQ vì lừa mị mọi người và phá hoại bất cứ thứ gì mà nó không đồng ý, nên mỗi lần diễn ra các hoạt động Đại Pháp, tôi vô cùng cảnh giác. Tôi cũng rất khắt khe với cả những đồng tu có biểu hiện không giống đệ tử chân tu.

Tham gia nhóm an ninh của Shen Yun

Khi Shen Yun ra mắt buổi diễn đầu tiên vào năm 2006, tôi đã tham gia vào nhóm an ninh. Trông tôi rất nghiêm túc và tôi quan sát tất cả mọi người trong rạp hát. Một số đồng tu nói tôi nên chú ý đến thái độ của mình với khán giả, nhưng tôi không để tâm. Tôi nghĩ mình đang làm công việc chính nhất thế gian này. Tôi thật sự không quan tâm quá đến cảm giác của những người khác.

Sau đó, có nhiều đồng tu phàn nàn rằng trông tôi giống như cảnh sát của ĐCSTQ trên sân khấu của Shen Yun. Tôi cảm thấy nói như thế hơi quá và vô căn cứ nên chỉ cười và bỏ qua. Sau buổi diễn Shen Yun, một số đồng tu hỏi tôi đã phát hiện được bao nhiêu khán giả chụp ảnh. Tôi đã kể tường tận là tôi phát hiện ra họ như thế nào.

Giờ nghỉ giải lao, nhóm an ninh họp lại để chia sẻ thông tin. Một thành viên khá trẻ và to con trong nhóm hỏi: “Mọi người thấy trong nhóm, ai trông đáng sợ nhất?” Sau đó, anh ấy chỉ vào tôi. Tôi trả lời: “Nhìn anh to con và khỏe hơn tôi. Anh đùa đấy à!” Anh ấy nói nghiêm túc: “Có thể anh không biết, khi anh nhíu mày, người khác phải run lên vì sợ.” Tôi lại coi đó là lời nói đùa và bỏ qua.

Trừ bỏ ma tính

Năm 2011, công việc hàng ngày của tôi đòi hỏi nhiều công sức nên tôi dành ít thời gian hơn cho các công việc Đại Pháp. Một lần, khi đang lái xe, tôi hỏi con gái 7 tuổi: “Bố không có nhiều thời gian rảnh. Bố muốn chuyển việc để có nhiều thời gian hơn cho Đại Pháp. Bố nên tìm công việc gì nhỉ?” Con gái tôi nói: “Bố nên xin vào học viện cảnh sát, để bố có thể trở thành cảnh sát.” Tôi bị sốc và hỏi tại sao nó lại nghĩ vậy. Con gái tôi nói, nó nghĩ tôi thích bắt người khác. Tôi vô cùng chấn động và không biết nói gì.

Một lần khác, trên đường về nhà sau buổi học Pháp nhóm, con gái tôi nói: “Phòng học dành cho tiểu đệ tử rất ồn ào. Bọn con trai chạy nhảy, hò hét suốt. Con rất muốn nhờ bố đến mắng để các bạn ấy ngồi yên.” Tôi rất sốc và nghĩ rằng, trong mắt con gái, tôi là người hung dữ. Cuối cùng, tôi cũng nhận ra rằng mình phải hướng nội.

Tôi nhận ra mình luôn có nhận thức tiêu cực về mọi thứ xung quanh. Nếu mọi việc không theo ý của tôi, tôi luôn cảm thấy oán hận và bất bình. Quả thật, tôi rất nghiêm khắc với bản thân, nhưng đối với người khác, tôi cũng cực kỳ nghiêm khắc. Nếu ai phạm lỗi hay làm gì đó mà tôi không đồng tình, tôi sẽ phê bình người đó kịch liệt. Tôi không quan tâm là người đó có thể chấp nhận được lời phê bình của tôi hay không. Cả người nhà tôi cũng không phải là ngoại lệ.

Một số đồng tu nói với tôi: “Chúng ta tu luyện Chân – Thiện – Nhẫn, tại sao anh luôn để ma tính khống chế như vậy?”

Trước đây, tôi thường bỏ ngoài tai những gì người khác nói. Nhưng lần này, khi ngẫm lại những lời nói và hành động của mình, tôi nhận ra ma tính của mình thực sự rất lớn. Tôi thấy xấu hổ.

Lần này, tôi quyết tâm phải cải biến. Tôi học Pháp nhiều hơn, tôi liên tục cảnh tỉnh bản thân về sự nguy hiểm của tính nóng giận. Nhưng ma tính đã cắm rễ sâu không buông tha cho tôi. Mỗi khi tự ngã của tôi bị động chạm là tôi lại bị ma tính khống chế, rồi lại hối hận.

Sư phụ đã an bài những sự việc đó để phơi bày ma tính của tôi. Sư phụ muốn cho tôi cơ hội để nhận ra ma tính không phải là tôi thực sự. Cứ như vậy, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, tôi đã vấp ngã rồi lại đứng dậy, và dần dần trừ bỏ được ma tính.

Đề cao tầng thứ tu luyện trong quá trình quảng bá Shen Yun

Cũng như nhiều học viên hải ngoại, tôi cũng tham gia quảng bá Shen Yun. Mỗi ca bán hàng kéo dài năm giờ đồng hồ, và tôi tới những trung tâm thương mại cao cấp để bán vé Shen Yun. Nhưng tôi chỉ phát được vài tờ rơi. Chỉ có vài người dừng chân nghe tôi nói, và tôi cũng chỉ bán được vài vé. Vì bán được ít nên tôi hoài nghi về hiệu quả khi đặt quầy bán vé trong trung tâm thương mại.

Trong buổi học Pháp của nhóm quảng bá Shen Yun, một học viên chia sẻ rằng, cô ấy có thể phát được mấy trăm tờ rơi, nói chuyện được với mấy chục khách hàng ở trung tâm thương mại. Tôi hỏi làm sao cô ấy có thể làm được như vậy.

Khi đến phiên tôi bán vé ở trung tâm thương mại, tôi cười và cố gắng đưa tờ rơi cho mọi người, nhưng chẳng ai tiếp nhận.

Bỗng nhiên, tôi nhận ra rằng người thường đang đợi được thực sự cứu độ. Tôi ở đây không phải để làm công việc người thường nào đó, mà là để cứu chúng sinh! Chúng ta là sứ giả của Thần và đang thực hiện trách nhiệm cứu độ mà mọi chúng sinh đang trông chờ. Shen Yun không phải là loại biểu diễn giải trí và không nên giới thiệu theo cách đó. Chỉ tập trung vào những thứ bề mặt như trang phục rực rỡ và âm nhạc hay là chưa đủ. Con người thế gian ngày nay muốn tìm những thứ thực sự hữu ích cho họ.

Khi có những suy nghĩ này, tôi thấy tâm mình được tịnh hóa. Suy nghĩ của tôi trở nên thần thánh, toàn thân cao lớn hơn nhiều. Từ bi chân chính lấp đầy tâm tôi và nụ cười của tôi toát lên cảm giác này. Thật siêu thường, số người nhận tờ rơi của tôi tăng lên một cách đáng kinh ngạc. Nhiều người hỏi han tôi về Shen Yun và thời gian trôi đi thật nhanh.

Sư phụ giảng:

“Vậy thì khi đến tầng thứ cao hơn, tư tưởng của chư vị ngày càng thuần tịnh, những gì mà tư tưởng của chư vị có mang theo, lời chư vị nói ra, [là] phi thường kiền tịnh {trong sạch}. Càng kiền tịnh, càng đơn nhất, thì càng phù hợp với Lý của tầng ấy của vũ trụ. Lời nói ra sẽ ngay lập tức có thể xuyên thấu nhân tâm, đánh vào nơi sâu thẳm của tư tưởng người ta, đánh vào trong vi quan hơn của sinh mệnh người ta, chư vị nói [xem] nó có lực lượng lớn nhường nào?! Do vậy có thể tĩnh lại được thì đó là thể hiện của cảnh giới. (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ [1998])

Tôi đã tìm được lời giải cho mình từ Pháp của Sư phụ. Một số học viên có thể thuyết phục người thường thoái các tổ chức của ĐCSTQ ngay lần gặp đầu tiên, trong khi những người khác có thể triển hiện uy lực của Đại Pháp khi quảng bá Shen Yun. Điều đó xảy ra là bởi vì họ đã đạt đến một tầng thứ nhất định và họ có chính niệm. Lời của họ có lực lượng lớn đến mức có thể giải thể định kiến và tiêu hủy vật chất xấu, thức tỉnh lương tâm của chúng sinh. Đây là biểu hiện sinh động của trạng thái tu luyện của họ.

Từ đó trở đi, trước khi tới trung tâm thương mại để bán vé, tôi luyện công, học Pháp và phát chính niệm trước. Tôi đứng trước ảnh của Sư phụ và xin Ngài chỉ dẫn.

Đứng ở trung tâm thương mại, tôi cảm nhận rõ rằng tôi đang được khảo nghiệm xem mình đã tu luyện ra sao trong những năm qua. Tôi hiểu rằng, mọi người có sẵn lòng nhận tờ rơi của tôi hay không, có xúc động với lời nói của tôi không, hay tôi có thể truyền cho họ ý niệm muốn xem Shen Yun không đều phụ thuộc vào tâm từ bi của tôi. Nó đều liên quan đến trạng thái tu luyện của tôi.

Tôi từng nghĩ rằng, bán vé ở trung tâm thương mại là công việc tình nguyện. Nhưng giờ đây, tôi hết sức trân quý cơ hội này. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ, nhờ quảng bá Shen Yun mà tâm tôi được tịnh hóa.

Tu luyện khi tham gia Đoàn nhạc Diễu hành Tian Guo

Tôi tham gia Đoàn nhạc Diễu hành Tian Guo vào cuối năm 2006 và bắt đầu chơi kèn. Tôi không đi tìm giáo viên dạy kèn mà tự tập luyện. Tôi nghĩ chỉ cần tìm kỹ thuật thổi kèn thì tôi không cần tập luyện cực khổ, vẫn có thể chơi tốt được. Tôi đọc mấy cuốn sách, rồi đi mua mấy loại kèn với hy vọng có thể thổi ra thứ âm thanh hay nhất mà không cần quá nhiều nỗ lực. Tôi còn tìm thấy một kỹ thuật đặc biệt trên mạng. Song, nền tảng và sự nhẫn nại của tôi không khá hơn. Lần nào gặp những người chơi kèn như tôi, tôi cũng thấy họ chơi càng ngày càng tốt, trong khi tôt chẳng có tiến triển gì. Tôi bắt đầu lo lắng.

Qua học Pháp, tôi hiểu ra rằng âm nhạc và hội họa đều là những loại hình nghệ thuật truyền cho nhân loại từ những thiên thể xa xôi. Sư phụ từng giảng cho chúng ta rằng, ở những thể hệ vũ trụ ấy, sự thăng hoa của sinh mệnh là dựa trên kỹ năng của họ và sự đề cao những kỹ năng đó. Tôi nhận ra rằng việc tôi truy cầu kỹ thuật đặc biệt nào đó để có thể chơi nhạc thật hay mà không đầu tư nhiều công sức là sai lầm.

Sư phụ đã thành lập Đoàn nhạc Diễu hành Tian Guo để đệ tử Đại Pháp có thể chứng thực Pháp qua các tiết mục của đoàn nhạc. Nếu có thể chơi kèn bằng kỹ thuật đặc biệt nào đó mà không cần tập luyện gian khổ, nếu có thể đạt được kỹ năng âm nhạc bằng trí tuệ của con người thế gian thì làm sao chứng thực được Pháp đây? Cách duy nhất để nâng cao kỹ năng chơi kèn là phải luyện tập gian khổ trong khi liên tục nâng cao đạo đức bằng cách tuân theo yêu cầu của Đại Pháp.

Tôi nhận ra mình đã đi sai đường. Tôi quyết định phải quay lại phương pháp luyện tập đúng. Những đồng tu chơi kèn như tôi ở đoàn nhạc đã khích lệ và chính lại cho tôi, nhưng phải mất một năm, tôi mới có thể chơi tốt được. Bài học này thật sâu sắc. Nó khiến tôi hiểu rằng, nếu người tu luyện truy cầu kiến thức người thường và theo đuổi đường tắt mang tính cơ hội thì họ đã sai rồi.

Tian Guo thời đầu có rất nhiều cuộc diễu hành, mà các học viên lại chuyển sang quảng bá Shen Yun ngày càng nhiều. Ngoài ra, hạng mục truyền thông cũng khiến tôi ngày càng có ít thời gian tập kèn. Ý nghĩ từ bỏ Đoàn nhạc Tian Guo ngày càng lớn. Các đồng tu trong đoàn nhạc đã chia sẻ thể ngộ với tôi về tầm quan trọng của Tian Guo. Nhưng tôi lại chưa biết phải chọn bên nào, nhất là mỗi năm chỉ có bốn, năm cuộc diễu hành thôi mà vẫn phải tập luyện rất nhiều.

Âm nhạc phản ánh trạng thái tu luyện của chúng ta

Qua học Pháp, tôi ngộ ra rằng những gì chúng ta nói chứa đựng toàn bộ tư tưởng của chúng ta, kể cả nhân tâm và dục vọng. Một số học viên chia sẻ rằng, khi một đệ tử có trạng thái tu luyện tốt, khi đọc Pháp, miệng họ thốt ra hoa sen. Tôi nhận ra chơi nhạc cũng có tác dụng như vậy. Âm nhạc mà chúng ta chơi cũng mang tư tưởng của chúng ta và phản ánh trạng thái tu luyện của chúng ta.

Sư phụ từng giảng rằng, khi Đoàn Nhạc Tian Guo diễu hành và chơi nhạc, có ra làn sóng kinh thiên động địa sẽ tiêu hủy tà ác, nhiều người đứng xem ngây người ra, chấp trước và đủ loại nhân tâm của họ sẽ bị đè bẹp.

Tôi tự nhủ: “Là một thành viên của Đoàn Nhạc Tian Guo, tôi đã đóng góp được bao nhiêu trong làn sóng kinh thiên động địa ấy? Nếu tôi tu luyện tốt, nếu đạt đến một tầng thứ nào đó thì âm nhạc tôi chơi sẽ thực sự mạnh đến mức có thể giải thể tà ác và thức tỉnh lương tri con người. Nếu tôi không tu luyện tốt thì năng lượng trong âm nhạc của tôi không thể lan xa, hiệu quả cũng rất hạn chế.

Sư phụ giảng:

Pháp cổ Pháp hiệu hiển Thiên uy
Khứ tà trừ ác hoán hồi quy
Mạt thế cứu nhân kinh thiên địa
Pháp Chính Càn Khôn phóng quang huy

Diễn nghĩa:

Trống Pháp kèn Pháp thể hiện ra cái uy của Trời
Đuổi tà trừ ác gọi [chúng sinh] trở về
Thời mạt thế cứu người chấn kinh cả trời đất
Pháp Chính Càn Khôn phóng ánh sáng rực rỡ

(Thiên Quốc Nhạc Đoàn)

Chúng ta có thể khứ tà trừ ác hay không, có thể đưa nguyên thần của chúng sinh trở lại thiên thượng hay không hoàn toàn phụ thuộc vào việc chúng ta tu luyện tốt đến đâu.

Sau khi hiểu ra Pháp lý này, tôi liền cảm thấy Sư phụ lập Đoàn nhạc Tian Guo là để cho đệ tử cơ hội tu luyện. Mỗi hạng mục Sư phụ lập nên đều là để ban cho chúng ta cơ hội thành tựu bản thân. Làm sao tôi có thể kén chọn đây? Thực ra, cho dù Đoàn nhạc Tian Guo hay hạng mục truyền thông nào, hạng mục nào có hiệu quả cứu độ chúng sinh hay không hoàn toàn tùy thuộc vào việc đệ tử có thực tu, chân tu hay không.

Hướng nội tìm là chiếc chìa khóa vạn năng để giải quyết mọi vấn đề

Tôi tham gia nhóm Truyền thông Vision Times và điều phối một số công việc. Đầu năm 2017 có một mâu thuẫn nghiêm trọng giữa các điều phối trưởng ở các chi nhánh. Khi vấn đề này đến tai tôi, tôi lại đang bận việc an ninh của Shen Yun. Tôi cố gắng hết sức để giữ cho đầu óc tỉnh táo. Tôi cần toàn tâm toàn ý cho các buổi biểu diễn Shen Yun. Tôi không thể phân tâm và bị ảnh hưởng bởi những học viên đang tức giận kia. Tôi tự nhủ, mình không được động tâm. Tôi không nên có suy nghĩ phụ diện về bất cứ ai hết.

Mặc dù tôi không bị động tâm vì mâu thuẫn này trong thời gian diễn ra biểu diễn Shen Yun nhưng tôi vẫn phải chứng kiến những tranh cãi giữa các điều phối viên. Khi thấy mâu thuẫn ngày càng gay gắt, tôi lo đến mức đêm ngủ cũng không yên. Có người bảo tôi còn nói trong mơ nữa. Tôi không tìm ra được giải pháp nào. Tôi thấy rõ vấn đề tu luyện của những học viên liên quan đến việc này. Tôi trích Pháp của Sư phụ và tìm cách dùng Pháp để chỉ ra vấn đề tâm tính của họ, nhưng tình hình còn tệ hơn, rồi tôi cũng rơi vào tình trạng đối đầu với những học viên đó.

Sư phụ giảng:

“Hãy tu bản thân chư vị, tôi không muốn hoàn cảnh của các đệ tử Đại Pháp bị biến thành hoàn cảnh chỉ trích lẫn nhau; tôi muốn hoàn cảnh này trở thành một hoàn cảnh đều có thể tiếp thu phê bình đồng thời hướng nội mà tìm. [Mọi người] đều tu bản thân mình, ai ai cũng đều hướng nội mà tìm, ai ai cũng tu bản thân cho thật tốt, [thì] chẳng phải xung đột sẽ ít đi? Đạo lý này tôi vẫn luôn giảng từ khi bắt đầu truyền Pháp cho đến hôm nay; chẳng phải như vậy sao? Người tu nhất định không phải là [vì] chỉ trích mà [trở nên] tốt, cũng không phải [vì] tôi làm Sư phụ phê bình ai đó [mà thành] tốt, cũng không phải là [vì] chư vị phê bình chỉ trích lẫn nhau mà tốt; mà là mọi người tự tu bản thân mình cho tốt.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles [2006])

Hướng nội là chiếc chìa khóa vạn năng để giải quyết mọi vấn đề ư? Chẳng phải đây là Pháp bảo có thể mở ra mọi trái tim sao? Khi học Pháp, tôi vẫn nhớ như vậy, nhưng khi gặp mâu thuẫn, làm sao tôi lại quên Pháp bảo này? Dù tôi ở vị trí phải giải quyết vấn đề nhưng tôi cũng ở trong mâu thuẫn đó. Tôi quyết định phải hướng nội, xem mình có vấn đề tâm tính nào.

Tôi phát hiện ra là, mặc dù tôi nói tôi đều nghe ý kiến của các bên, nhưng ngay từ đầu, tâm tôi đã bị cảm xúc và thái độ của đồng tu làm cho có định kiến. Vì vậy mà một số điểm rất tốt của đồng tu bị tư tưởng phụ diện của tôi bỏ qua.

Khi nói chuyện với học viên liên quan, tôi lại cứng nhắc vì không muốn nghe những lời khó nghe, không muốn cảm thụ nhân tâm mạnh mẽ ấy. Tôi chỉ muốn một cuộc trao đổi vắn tắt kiểu gạch đầu dòng và hy vọng cuộc nói chuyện sẽ sớm kết thúc. Trên bề mặt, tôi đã có cuộc trao đổi riêng với học viên đó, nhưng thực ra, tôi không muốn nghe tâm tư của cô ấy. Tôi thiếu tâm từ bi. Xuất phát điểm của tôi không phải là để giúp người khác giải quyết vấn đề, mà chỉ là để thoát khỏi mâu thuẫn mà tôi đang gặp phải.

Khi trò chuyện với học viên đó, tôi thường trích Pháp của Sư phụ. Tôi hy vọng học viên đó sẽ dùng Pháp của Sư phụ mà tự đối chiếu, rồi hướng nội tìm. Ý định thực sự của tôi không xuất phát từ tâm từ bi mà là dùng Pháp của Sư phụ để khiến học viên này tu luyện.

Một học viên đã nhắc tôi rằng, kể cả tôi có đúng đi nữa thì cũng phải dùng thiện mà nói.

Khi gặp mâu thuẫn giữa các đồng tu, nếu tôi vội đi giải quyết mâu thuẫn với tư cách điều phối viên thì có khi không giải quyết được mà còn khiến nó trầm trọng thêm. Khi thấy thiếu sót của các đồng tu, nếu tôi không có tâm vị tư mà chỉ muốn làm cho hạng mục truyền thông thành nơi tịnh thổ thì các đồng tu đều sẽ quay ra ủng hộ.

Loại bỏ mọi can nhiễu

Trong mùa lưu diễn Shen Yun, tôi lại tham gia nhóm an ninh.

Khi bước vào nhà hát và thấy ghế ngồi đã kín chỗ, tôi vô cùng trân quý những khán giả này. Tôi thầm nói với họ trong tâm: “Hỡi chúng sinh, để cứu được các vị, các đệ tử Đại Pháp đã nỗ lực rất nhiều. Xin hãy tập trung xem biểu diễn. Xin đừng bận tâm đến những vấn đề của cuộc sống thường nhật nữa, đừng gọi, đừng xem điện thoại. Quan trọng hơn là, xin đừng chụp ảnh hay làm gì gây nhiễu.”

Cùng với các thành viên khác trong nhóm an ninh, chúng tôi đã nói với khán giả và đảm bảo các chính sách của buổi diểu diễn được tuân thủ. Đến cuối buổi diễn, một số học viên hỏi tôi có bắt được ai chụp ảnh không. Tôi vui mừng nói với họ rằng: “Buổi diễn hôm này thật hoàn hảo, không có ai chụp ảnh cả!”

Những khó khăn do nghiệp lực của chúng sinh

Có thời gian, tôi không có động lực làm gì cả. Hạng mục nào tôi tham gia cũng có vấn đề và chẳng đi đến đâu cả. Tôi thấy kiệt sức.

Khi tinh thần xuống dốc, tôi có một giấc mơ. Sư phụ và các đệ tử Đại Pháp đang đi xe đạp leo lên đồi, đi rất khó. Tôi hỏi: “Sao chúng ta không tìm con đường bằng phẳng hay đường xuống dốc mà đi? Đường lên dốc này khó quá!” Một giọng nói vang lên bên tai tôi: “Khó khăn ấy là do nghiệp lực của những chúng sinh cần cứu gây ra đó.” Sư phụ đạp xe vượt qua tôi, rồi Ngài quay lại nhìn tôi, mỉm cười.

Khi tỉnh dậy, tôi mới nhận ra rằng mọi khó khăn chúng ta gặp phải trong hạng mục là liên quan đến nghiệp lực của chúng sinh. Thực ra, bão tuyết trong mùa Shen Yun, mưa bão, rồi cái nóng như thiêu đối, cái lạnh cắt da cắt thịt trong những cuộc diễu hành của Đoàn nhạc Tian Guo, các loại trở ngại mà các công ty truyền thông Đại Pháp gặp phải, hầu hết đều liên quan đến những chúng sinh cần được cứu.

Sư phụ giảng:

“Nguy nan lai tiền giá Pháp thuyền
Ức vạn gian hiểm trùng trùng lan
Chi ly phá toái tải càn khôn
Nhất mộng vạn niên chung kháo ngạn

Diễn nghĩa:

Lái chiếc thuyền Pháp trước khi nguy nan đến
Ức vạn (rất nhiều) gian hiểm lớp lớp ngăn cản
Phá tung thành từng mảnh nhỏ mang cả càn khôn vũ trụ
Giấc mộng vạn năm hết thì cập bờ”

(Khổ độ, Hồng Ngâm)

Để cứu độ hết thảy chúng sinh từ cựu vũ trụ, Sư phụ đã liên tục kéo dài thời gian. Sư phụ dùng từ bi hồng đại của Ngài mà duy trì vũ trụ tàn khuyết này. Lý do duy nhất khiến thiên thể đã bị phong hóa này tồn tại được là vì Sư phụ đã gánh chịu hết thảy cho chúng sinh.

Chúng ta, cũng như bất cứ ai trên trái đất này, đều đến từ cựu vũ trụ. Chúng ta đều muốn giải thoát cho bản thân và cứu độ chúng sinh. Chúng ta muốn thoát khỏi nguy cơ hình thần toàn diệt ở giai đoạn tối hậu này. Chúng ta muốn hoàn thành thệ ước với Sáng thế chủ. Chẳng phải chúng ta cần phó xuất sao? Có thể không xuất dũng khí mà đảm đương sao?

(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội New York 2017)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/19/348385.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/26/164004.html

Đăng ngày 28-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share