Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Canada

[MINH HUỆ 18-12-2018] Tôi là một học viên mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được gần 4 tháng.

Lúc còn nhỏ, tôi thường nhẩm theo những khẩu quyết của Sư phụ trong băng luyện công khi tôi chơi cạnh mẹ trong khi bà luyện công. Vì tôi còn rất nhỏ, tôi thích xem tivi nhưng không thích xem thời sự, do đó tôi không bị ảnh hưởng bởi nhưng tuyên truyền thù hận của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Đại Pháp. Mặc dù tôi không hiểu Đại Pháp là gì, tôi vẫn cảm thấy nó là tốt.

Lần đầu tiên tôi đọc Chuyển Pháp Luân là khi tôi vẫn còn học tiểu học. Mặc dù tôi đã nhận biết hết mặt chữ, tôi không hiểu tu luyện là gì. Mặc dù vậy, nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn đã bén rễ trong tâm tôi. Do vậy, khi thấy nội dung trong sách giáo khoa ở trường tiểu học nói xấu Đại Pháp, tôi từ chối không đọc chúng và xé sách khi về nhà. Tôi đã luôn ủng hộ Đại Pháp ngay cả khi tôi không tu luyện môn này. Ở trường, tôi không bao giờ bắt nạt các bạn cùng lớp dễ bị tổn thương như những đứa trẻ khác, mà thay vào đó lại giúp đỡ họ. Tôi không quan tâm những lời đồn đại và tránh xa những người thích tâng bốc người khác hay nổi loạn. Kết quả học tập của tôi ở mức trung bình, nhưng tôi luôn là người hoà đồng trong lớp, và bạn bè của tôi đều là những người tử tế và trung thực.

Lạc lối trong mê

Tính cách của tôi đã có sự thay đổi lớn sau khi tôi tới Canada học trung học. Do ảnh hưởng xã hội, tôi bắt đầu chơi trò chơi điện tử và xem phim hoạt hình Nhật Bản. Tôi thường tán gẫu về những trò chơi điện tử và cốt truyện phim hoạt hình với các bạn cùng lớp, và tôi thậm chí còn hình thành thói quen thức suốt đêm để lướt Internet.

Tôi luôn cảm thấy mệt mỏi và không đủ năng lượng. Ngoài ra, tôi thường tới nhà bạn để tụ tập để ăn uống và vui chơi. Mặc dù vui vẻ, tôi vẫn cảm thấy trống rỗng. Sau đó tôi có bạn gái nhưng đã rất đau lòng khi chúng tôi chia tay.

Bước trên con đường tu luyện

Chứng kiến mẹ tôi kiên trì gọi điện thoại cho người dân ở Trung Quốc để nói với họ về Đại Pháp và cuộc bức hại khiến tôi muốn bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Một đêm sau khi đọc bài giảng “Giảng Pháp tại miền Tây Mỹ Quốc”, tôi đã có một cảm giác không thể diễn đạt được trong lòng – tôi cảm thấy rằng Pháp của Sư phụ đã thức tỉnh tôi.

Đêm hôm đó, tôi khóc rất nhiều và không ngừng lẩm nhẩm khi nằm trên giường: Tôi đã làm gì trong suốt những năm qua?

Đối diện với việc bị mê lạc trong thế giới loài người thường đã quá nhiều năm và quên mất sứ mệnh cứu người cùng gia viên thực sự của mình, tôi cảm thấy mất mát và tội lỗi.

Đêm đó, tôi quyết tâm tu luyện và làm ba việc mà Sư phụ yêu cầu để có thể chuộc lại những hối tiếc và mất mát khi mê lạc trong thế giới loài người trong nhiều năm.

Hanh phúc và mãn nguyện

Tôi chính thức bắt đầu tu luyện kể từ đêm đó và xóa sạch mọi trò chơi điện tử cùng phim hoạt hình trên máy tính của mình. Tôi thậm chí còn bán máy chơi game và xóa nhạc của người thường trên điện thoại của mình. Mặc dù tôi cảm thấy rằng đây là điều tôi cần làm, nhưng tôi vẫn phải rất nỗ lực quyết tâm mới thực hiện được.

Tôi vẫn nhớ việc nghiệp tư tưởng đã cố gắng ngăn cản tôi gỡ bỏ cài đặt những phần mềm đó như thế nào. Tuy nhiên, tôi hiểu rằng nếu tôi không thanh trừ triệt để những thứ bại hoại này thì sẽ không đạt được yêu cầu của người tu luyện.

Trong khi gỡ bỏ cài đặt phần mềm, tôi liên tục nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân Thiện Nhẫn hảo!” Lúc đó, tôi cảm thấy từng tế bào trong cơ thể đều rung động. Khi tôi quyết định xóa tất cả những thứ xấu này, tôi đã thổ ra một thứ chất lỏng nhớt. Tôi biết rằng Sư phụ đang tịnh hóa thân thể tôi.

Tôi vẫn còn nhớ rằng trước khi tôi bắt đầu tu luyện, mẹ tôi đã tịch thu điện thoại và máy tính của tôi để ngăn tôi chơi game. Việc này đã không làm tôi thay đổi. Tuy nhiên, sau khi tu luyện, tôi không chỉ gỡ cài đặt trò chơi mà tôi còn có thể tự kiểm soát bản thân mình.

Tôi kiên quyết từ chối, phủ nhận và loại bỏ suy nghĩ muốn chơi game bằng chính niệm mỗi khi nó xuất hiện. Tôi biết rằng đây là can nhiễu từ nghiệp tư tưởng và các nhân tố ngoại lai, không phải là suy nghĩ của bản thân mình. Bằng cách này, tôi đã không chơi trò chơi điện tử kể từ khi đó, và tôi cũng không muốn xem phim của người thường trong bữa ăn. Khi có thời gian, tôi sẽ nghe các bài chia sẻ của các học viên trên trang Minh Huệ.

Tôi đã trải qua một sự thay đổi to lớn cả thể chất và tinh thần sau khi bắt đầu tu luyện. Khoảng dịp lễ Giáng sinh, tôi tới nhà một người bạn và thấy tình trạng của các bạn mình: thay vì tràn đầy sinh lực và sức sống ở tuổi của họ, họ nằm yếu ớt trên ghế dài với đôi mắt dán chặt vào điện thoại hoặc ti vi, và giữa ban ngày mà họ còn đang ngáp ngủ.

Sau khi trò chuyện với họ, tôi phát hiện ra rằng họ thức đến tận 4 hoặc 5 giờ sáng, và họ vẫn nói về trò chơi điện tử, về phim hoạt hình anime và những thứ bẩn thỉu.

Suy ngẫm về nó, tôi nhận ra rằng trước khi tu luyện tôi cũng giống như họ. Tôi mơ hồ và dành thời gian rảnh để xem điện thoại hoặc chơi trò chơi điện tử, và tôi thường chơi thâu đêm. Mặc dù bạn bè tôi và tôi muốn thay đổi và hiểu rằng sống như thế là không đúng, nhưng chúng tôi không thực sự làm gì để thay đổi và không thể buông bỏ những thứ đó.

Sau khi bắt đầu tu luyện, sức khỏe thể chất của tôi trở nên tốt hơn từng ngày và tôi luôn tràn đầy năng lượng. Tôi tìm được việc làm bán thời gian tại một siêu thị trong khi đợi vào đại học. Công việc này chủ yếu là việc lao động chân tay và không đòi hỏi trí óc nhiều, do vậy tôi thường nhẩm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân, Thiện Nhẫn hảo!”

Một lần, khi các đồng nghiệp và tôi dỡ 5 container hàng hóa, họ cảm thấy rất mệt và kiệt sức. Tuy nhiên, tôi không mệt và thậm chí còn cười, mà không một lời than vãn. Một đồng nghiệp hỏi tôi: “Chị luôn tươi cười. Có phải chị thấy đi làm là một việc rất vui vẻ không?”

Tăng cường chủ ý thức và bài trừ can nhiễu của nghiệp tư tưởng

Trong quá trình tu luyện, phần lớn những khổ nạn của tôi và những khảo nghiệm tâm tính đến từ can nhiễu bên trong.

Tôi có thể vẫn còn nhớ khi tôi lần đầu bắt đầu trở lại tu luyện, nghiệp tư tưởng đã rất mạnh mẽ, và các trò chơi cùng cốt truyện anime thường xuất hiện trong đầu tôi. Để phủ nhận chúng, đôi khi tôi ôm đầu và lăn lộn trên giường đầy đau đớn.Sau đó, tôi phát chính niệm để thanh trừ chúng bất cứ khi nào chúng xuất hiện. Chủ ý thức của tôi sẽ luôn tỉnh táo mọi lúc; nếu có một niệm nào không phù hợp với Pháp, tôi sẽ phát chính niệm và không cho phép nó tồn tại trong đầu tôi dù chỉ một giây.

Việc này kéo dài trong vài tuần trước khi tâm trí tôi trở nên rõ ràng hơn. Mặc dù những niệm dơ bẩn thỉnh thoảng lại xuất hiện, chúng đã rất yếu ớt và sẽ biến mất ngay lập tức khi chủ ý thức của tôi mạnh hơn một chút.

Ngồi song bàn trong 1 giờ

Tôi không thực sự cảm thấy gì khi ngồi trong tư thế song bàn trong nửa giờ. Tuy nhiên, rất khó để tạo ra đột phá ngồi trong một giờ. Ban đầu, khi tôi có thể luyện trong một giờ, chân tôi sẽ run rẩy và sau đó là toàn bộ cơ thể run rẩy. Do đó, tôi đã dùng một cái khăn để buộc chân lại khiến chúng không rung lên và trượt xuống được.

Tôi quyết không thả chân ra dù rất đau đớn và nghĩ rằng Sư phụ đang chịu đựng những thống khổ lớn vì chúng ta khi thấy quá đau đớn. Tôi sẽ cảm thấy rằng điều mà tôi chịu đựng không là gì hết và do đó không đáng bỏ chân xuống.

Việc này tiếp tục trong khoảng một tháng trước khi chân của tôi hết run rẩy, mặc dù nó vẫn còn rất đau và tôi trở nên rất khó chịu. Tuy nhiên, miễn là tôi nhớ lời dạy của Sư phụ “Không gì là không thể.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Chín), tôi sẽ có thể vượt qua khảo nghiệm.

Gọi điện để cứu người

Khi tôi mới bắt đầu gọi điện thoại trên nền tảng RTC, tôi vẫn chưa hiểu rõ các dữ kiện về Đại Pháp. Tôi biết rằng vụ tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn là một màn lừa bịp nhưng không biết chi tiết. Ban đầu, tôi học từ sổ tay tập huấn cho người mới bắt đầu mà mẹ tôi có. Các kịch bản trong đó rất dễ học và các sự kiện cơ bản đã được đưa vào đó.

Tôi có nhiệt tâm cứu người, nhưng tôi cảm thấy lo lắng bất cứ khi nào tôi gọi điện và sẽ đọc to các kịch bản trong khi tay còn giọng tôi thì run rẩy. Tỷ lệ trả lời và thời gian đàm thoại do đó không như mong muốn.

Sau đó, mẹ tôi nói với tôi rằng tôi nên nói chuyện nhẹ nhàng, không lớn tiếng và bên kia vẫn có thể nghe thấy. Tôi đã cố gắng trong một thời gian dài nhưng không thể làm được, vì đầu óc tôi sẽ trống rỗng mỗi khi điện thoại bắt đầu đổ chuông.

Tình trạng này dần được cải thiện dưới sự khích lệ của các học viên trong phòng đào tạo và sự gia trì của Sư phụ; tôi sẽ nói nhỏ nhẹ hơn và sẽ không quá lo lắng hay kích động. Hơn nữa, tôi nhận ra rằng tôi phải đọc những sự kiện về Đại Pháp vì tôi biết quá ít về nó. Do đó tôi đã đọc nhiều tài liệu giảng chân tướng trên Đài phát thanh Minh Huệ và các kịch bản trên trang web về thoái ĐCSTQ. Thông tin trên những trang web này rất hữu ích trong việc giúp tôi viết kịch bản.

Tôi đã thụ ích rất nhiều từ việc tham gia vào một khóa đào tạo cho những người mới bắt đầu do một học viên thực hiện. Tôi đã truy cập vào nhiều tài liệu và cũng học được nhiều cách để diễn đạt qua điện thoại, chẳng hạn như sử dụng dữ liệu hay các hiện tượng kinh tế để giảng chân tướng. Mặc dù tôi vẫn sử dụng kịch bản, nhưng tôi đã có sự cải thiện rõ rệt với những câu trả lời rõ ràng và thuyết phục.

Tâm tính của tôi cũng đề cao thông qua việc gọi điện thoại. Chẳng hạn như tôi có bị động tâm khi mọi người chửi rủa tôi không? Tôi sẽ có cảm xúc tiêu cực khi không ai trả lời không?

Ban đầu tôi đã bị động tâm bởi người thường và xuất hiện chấp trước lo sợ. Tôi cảm thấy rất nặng nề khi tôi quay số gọi điện. Tuy nhiên, tôi hiểu rằng, dù cho thái độ của chúng sinh như thế nào, trách nhiệm của tôi là phải giảng chân tướng. Sau đó, một học viên khác cũng khích lệ tôi, nói rằng: “Hãy cứ nói thôi mà đừng nghĩ quá nhiều.”

Thật bất ngờ, mọi người bắt đầu lắng nghe lâu hơn sau khi tôi thay đổi thái độ.

Tôi đã trải qua một thay đổi lớn trong bốn tháng tu luyện này. Tạ ơn Sư phụ từ bi vì đã vớt con lên từ địa ngục, tịnh hóa cho con và cho con cơ hội được tu luyện và cứu chúng sinh. Thật khó diễn tả được lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ và điều duy nhất tôi có thể làm là tinh tấn làm tốt ba việc.

Tuy nhiên, còn có những khía cạnh mà tôi vẫn chưa làm tốt, chẳng hạn như không tĩnh tâm xuống học Pháp, chưa đạt được tĩnh hoàn toàn khi luyện công, mất tập trung khi phát chính niệm, gặp khó khăn khi thức dậy mỗi lần phát chính niệm vào nửa đêm và không từ bi khi gọi điện thoại để cứu chúng sinh.

Hơn nữa, tôi vẫn còn chấp trước vào dục vọng, an dật, tâm oán hận và ích kỷ. Tôi sẽ tiếp tục nỗ lực tinh tấn, khắc phục thiếu sót của bản thân và quy chính bản thân mình.

Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/18/372937.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/5/174520.html

Đăng ngày 27-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share