Bài viết của phóng viên Minh Huệ

[MINH HUỆ 20-10-2018] Tiếp theo Phần 4

Hiện nay, khoa học kỹ thuật, y thuật hết sức phát triển, điều kiện dưỡng bệnh và chăm sóc sức khỏe đặc biệt ưu việt, các phương thức vận động rèn luyện thể dục đa dạng, nhưng có rất nhiều bệnh tật vẫn không có cách nào chữa được, rất nhiều người vẫn phải sống với một thân thể đầy rẫy bệnh tật. Nhất là còn có những người vì nghèo khó mà không có tiền trị bệnh, chỉ còn cách chờ chết.

Từ năm 1992 đến năm 1999, Pháp Luân Đại Pháp (cũng gọi là Pháp Luân Công) truyền khắp vùng đất Thần Châu, Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn khiến cho hàng trăm triệu người thân tâm tịnh hóa, đạo đức thăng hoa. Có vô số minh chứng cụ thể, Pháp Luân Đại Pháp không chỉ trị bệnh khỏe người vô cùng hiệu quả, mà còn xuất hiện rất nhiều kỳ tích mà người thường đúng là bất khả tư nghị.

Pháp Luân Đại Pháp được Sư phụ Lý Hồng Chí giới thiệu ra công chúng vào năm 1992, là một pháp môn dạy con người sống theo tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn và luôn nghĩ cho người khác trước.

Hàng triệu học viên Pháp Luân Đại Pháp trên khắp thế giới đã được thụ ích về cả thể chất lẫn tinh thần khi tu luyện Đại Pháp. Họ đề cao tiêu chuẩn đạo đức và có được thân thể khỏe mạnh. Thậm chí người nhà của họ cũng nhận được phúc báo từ Đại Pháp.

Dưới đây là một vài câu chuyện của những người cao tuổi, họ từng mắc bệnh hiểm nghèo và tàn tật, nhân duyên gặp và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hoặc nhờ thành tâm kính niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, mà đều ‘gặp được đường sống trong cõi chết’, thân tâm khỏe mạnh.

Pháp Luân Đại Pháp là công pháp tu luyện Phật gia tính mệnh song tu chân chính, lấy Chân-Thiện-Nhẫn là Pháp lý chỉ đạo, với năm bộ công pháp đẹp mắt, đơn giản làm phụ trợ, có thể khiến người học thân tâm khỏe mạnh, khai trí khai huệ, đạt đến cảnh giới tự tại hiểu rõ hết thảy bí ẩn của nhân sinh và vũ trụ.

Đầu năm 1998, giới y học Đại Lục đã vì thế mà thực hiện năm đợt điều tra y học, sau đó, những người làm công tác y học ở Úc, Đài Loan cũng làm những điều tra sức khỏe liên quan. Kết quả cho thấy 97,9% người học luyện Pháp Luân Công có sự cải thiện sức khỏe.

Bí quyết trường thọ của người bà

Ngày 6 tháng 1 năm 2017, hơn 100 bạn bè thân thích tụ tập chúc mừng đại thọ 100 tuổi của một cụ bà. Vợ chồng và con của cháu trai bà cùng đến. Anh đặt một bức tượng bằng đất sét chân dung của bà nội do anh tự tay làm thủ công lên bàn thờ. Tất cả mọi người đều chụp hình và tán dương tài năng của anh. Dù chưa hề học qua điêu khắc, nhưng anh lại làm được một bức tượng đất sét tỉ mỉ và chân thực đến vậy.

Họ nói: “Đại Pháp rõ ràng là có thể khai trí khai huệ cho người ta.”

Cuộc sống long đong của người bà

Cuộc đời người bà đã trải qua không biết bao sự việc, và sinh nhật lần này tổ chức trong ngôi nhà cũ bà đã sống nhiều năm. Ngôi nhà trước kia làm bằng gỗ, nhưng giờ đã hư hỏng nên được cải tạo lại bằng sàn xi măng và trần nhựa

Tuy nhiên, căn nhà gỗ cũng khơi gợi những ký ức đau buồn của bà trong những cuộc vận động chính trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Khi còn trẻ, hai vợ chồng bà rất cần cù lao động và sở hữu vài mẫu ruộng. Lúc nông nhàn, họ làm kẹo để bán, bà còn may áo và làm việc nhà. Nói chung họ sống với nhau sung túc và an khang.

Tuy nhiên, năm 1949, mọi thứ đã thay đổi khi Đảng Cộng sản Trung Quốc xuất hiện. Hai ông bà bị xếp vào phần tử “phú nông” và bị đảng liệt vào “bốn loại phần tử”– địa chủ, phú nông, phản động và phần tử xấu. Gia đình bà bị đảng đuổi khỏi nhà của chính mình và tịch biên toàn bộ gia sản.

Họ đành phải đào đất, xây tường, lấy cỏ tranh lợp mái để làm nhà. Từ đó, toàn thể gia đình già trẻ phải sống trong căn phòng ẩm thấp, chật hẹp, còn ngôi nhà mái ngói khang trang trước kia của họ trở thành trụ sở Hội đồng Nhân dân.

Cuộc “Đại Nhảy Vọt” năm 1960 khiến vô số người chết đói, đến nỗi không có đủ quan tài cho người chết, nên các cán bộ thôn đã ra lệnh cho người làng nạy lấy những miếng gỗ dưới sàn nhà của bà. Tuy nhiên khi người chết lại nhiều lên thì họ lại lấy tiếp gỗ đến khi chỉ còn lại 34 miếng gỗ vốn làm trụ giữ căn nhà.

Lúc đó, trong thôn có một ông lão họ Trương, ở làng khác đến. Buổi sáng nọ, ông đến nói với bà bằng giọng thều thào: “Một cô gái trong làng vừa mới chết. Tôi thực muốn ăn thịt cô ta, nhưng lại không có nồi, bếp để nấu. Tôi đói lắm.”

Lúc chạng vạng tối, ông Trương đã đói đến chết ở bên đường.

Ngày càng có nhiều người chết, nhưng chính quyền thôn vẫn tiếp tục giương cao khẩu hiệu: “Công xã nhân dân muôn năm. Chủ nghĩa xã hội muôn năm!”

Bà ngoại và những người bị liệt vào “bốn loại phần tử” khác bị buộc làm việc như nô lệ mỗi ngày. Họ thường bị bắt đội mũ lừa đi khắp thôn; sau đó, phải quỳ trên đá nhọn trước trụ sở thôn và bị đấu tố.

Bà đau đớn đến mức suýt ngất nhưng vẫn cố kìm lại, nén nước mắt vào trong; nếu không sẽ còn bị phạt nặng hơn. Đến cuối ngày, bà bò về nhà và chỉ dám lén khóc. Từ đó, ngày này qua ngày nọ, năm này qua năm nọ, đôi mắt bà vì khóc nhiều quá mà dần trở nên yếu; đến cơn gió nhẹ thổi qua cũng làm bà bị chảy nước mắt. Sức khỏe càng ngày suy kiệt.

Năm 1997, vợ chồng cháu trai bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp, hai tháng sau, tất cả bệnh tật đều khỏi. Từ đó, nhờ chứng kiến sự siêu thường và mỹ hảo của Đại Pháp, họ quyết định tu luyện, chiểu theo những lời dạy bảo của Sư phụ và tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Một thời gian sau, cuộc sống của hai vợ chồng đều hạnh phúc. Mãn nguyện.

Khi Giang Trạch Dân bắt đầu bức hại Pháp Luân Công vào 20 tháng 7 năm 1999, vợ chồng cháu trai từ chối từ bỏ đức tin, nên nhà của họ bị khám xét, hai vợ chồng bị bắt tới trung tâm tẩy não. Nhân viên phòng 610 quát tháo: “Các người có thể đi mại dâm, đánh bạc; nhưng không được tập Pháp Luân Công hay học Chân-Thiện-Nhẫn.”

Cháu trai do bà nuôi lớn từ nhỏ và tận mắt thấy cháu bị bức hại, bà vô cùng thống khổ và hàng ngày đều lấy nước mắt rửa mặt.

Năm 88 tuổi, mạch máu ở mắt của bà bị vỡ. Bác sỹ không điều trị cho bà mà chỉ cho thuốc giảm đau.

Người bà trở nên tuyệt vọng và quyết định về nhà uống thuốc trừ sâu tự tử, vì không thể chịu đựng đau đớn thêm nữa. May thay, cháu dâu đã kịp thời ngăn lại.

Khi cháu trai trở về và nghe kể lại sự việc, anh khuyên bà niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Anh mở các bài giảng Pháp của Sư phụ cho bà nghe, và điều kỳ tích đã xuất hiện. Tất cả đau đớn của bà đều biến mất, đôi mắt của bà cũng lành hẳn.

Từ đó về sau, cụ bà trăm tuổi không còn bệnh tật. Tai mắt đều rất tinh tường và da dẻ cũng hồng hào. Bà không những có thể tự chăm sóc bản thân mà còn có thể phụ làm việc nhà.

Đại thọ 100 tuổi và lòng biết ơn Đại Pháp

Bạn bè thân thích đến bữa tiệc liên tục chúc mừng. Đáp lại, bà bảo họ: “Hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’”

Chắt gái ba tuổi của bà cũng bỏ bình sữa và chúc mừng: “Chúc bà cố sinh nhật vui vẻ ạ!”

Cụ bà mỉm cười và bảo cô bé niệm chín chữ. Bé gái chắt của bà trả lời ngay: “Con biết ạ. Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân–Thiện-Nhẫn hảo. Sư phụ hảo.”

Mọi người đều cười nói vui vẻ.

Tất cả bà con bạn bè đều bảo bà tiết lộ bí mật trường thọ. Bà từ tốn bảo họ: “Chỉ cần niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!’ mỗi ngày, mọi người sẽ có thể được bảo hộ bình an, sức khỏe và sống lâu trăm tuổi như tôi đây.”

Tất cả đều bảo bà viết chín chữ xuống giấy để họ ghi nhớ và liên tục niệm đến khi về nhà. Một vài người còn kiểm tra lẫn nhau xem có nhớ đúng hay không.

Tiếng pháo nổ giòn giã, pháo hoa và tiếng cười đem cho sơn thôn nhỏ niềm vui bất tận.

(Còn nữa)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/20/375594.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/25/173381.html

Đăng ngày 23-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share