Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại vùng Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-12-18] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 58 tuổi. Mùa đông ở vùng Đông Bắc Trung Quốc thường rất lạnh. Mùa đông năm 2012 thì thời tiết đặc biệt lạnh ở thành phố nơi tôi sống. Lúc đó, nhiệt độ xuống -20 độ C vào ban ngày nên đường phố hầu như vắng người qua lại.

Tuy nhiên, điều này lại thực sự hữu ích cho việc giảng chân tướng cho người dân qua điện thoại di động. Vì lý do an toàn, tốt nhất là đi ra ngoài và gọi điện, vì thế tôi có thể đi bộ tới bất cứ chỗ nào và thoải mái nói chuyện. Cho dù tôi có nói chuyện hơi to thì cũng không có ai ở xung quanh.

Hướng nội

Nhược điểm duy nhất ở ngoài trời lạnh là có thể khiến chấp trước sợ hãi nổi lên trong tôi – nỗi sợ lạnh.

Mỗi ngày, vào buổi trưa khi bố tôi đi làm về, thì em gái tôi, cũng là một học viên Đại Pháp, lại hỏi bố tôi xem thời tiết bên ngoài có lạnh không. Khi tôi nghe ông nói trời rất lạnh thì những từ ngữ này khiến toàn thân tôi tê cóng.

Vào một ngày nọ, hai chị em tôi đang đi bộ bên ngoài và nói chuyện thì xảy ra bão tuyết. Tuyết liên tục cắt mặt tôi giống như dao cứa vào da vậy. Vì không thể chịu đựng lâu hơn, tôi quay sang em gái và nói: “Chị không đi tiếp được nữa. Trời lạnh quá.”

Em gái tôi, mới tu luyện Đại Pháp được sáu tháng, không cảm thấy lạnh. Tôi biết có gì đó không đúng trong tu luyện của mình, vì tôi mặc quần áo ấm đầy đủ mà vẫn lạnh cóng. Tôi không biết đó là thiếu sót của mình và rất lo lắng. Tôi quyết định hướng nội trên đường về nhà và đã tìm ra một số câu trả lời nhưng chúng lại không giống tôi mong đợi.

Tôi tìm ra tâm tật đố. Tôi ganh tỵ vì em gái tôi không cảm thấy lạnh.

Sư phụ giảng:

“Người khác nếu [có điều gì] tốt, thì thay vì cảm thấy mừng cho họ, người ta lại thấy bất bình trong tâm.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Tôi còn tìm thấy tâm danh, vì tôi trở nên bồn chồn và tuyệt vọng khi mọi người không muốn lắng nghe tôi hoặc không thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức của nó.

Sư phụ giảng:

“Khi trị [bệnh] không được thì gục đầu ủ dột; đó chẳng phải tâm danh lợi đang khởi tác dụng là gì?” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Nhưng gốc rễ vấn đề của tôi là tâm sợ hãi, sợ bị lạnh.

Tôi đã không nhận ra điều này vì tôi luôn dùng cách nghĩ của người thường thay vì coi bản thân mình là một người tu luyện. Sau khi nhận ra chấp trước này tôi phát chính niệm trong một thời gian dài để thanh trừ nó.

Kể từ đó, tôi có thể đi bộ dọc theo nhiều con phố, công viên, hoặc các con sông, bất kể là trong thời tiết lạnh như thế nào.

Sợ bị bức hại

Sau khi bị bức hại chỉ vì đức tin của mình, nỗi sợ cảnh sát của tôi tăng lên. Khi tôi ra ngoài nói chuyện với người dân về Đại Pháp, tôi lo sợ và run rẩy. Khi tôi về nhà, tôi không thể bình tĩnh và sợ hãi ngay cả khi đang ở nhà mình.

Tuy nhiên, cho dù lo sợ thế nào, tôi vẫn kiên định bước ra ngoài để nói chuyện với người dân về Đại Pháp. Dần dần, nỗi sợ của tôi giảm dần nhưng đôi khi nó vẫn can nhiễu tôi. Khi tôi lo sợ, tôi nhẩm đọc bài thơ của Sư phụ:

“Nhĩ hữu phạ — Tha tựu trảo
Niệm nhất chính — Ác tựu khoa
Tu luyện nhân — Trang trước Pháp
Phát chính niệm — Lạn quỷ tạc
Thần tại thế — Chứng thực Pháp” (Phạ Xá, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Chư vị sợ — Nó sẽ bắt
Niệm được chính — Ác sẽ gục
Người tu luyện — Chứa đựng Pháp
Phát chính niệm — Lạn quỷ nổ
Thần tại thế — Chứng thực Pháp” (Sợ chi, Hồng Ngâm II)

Sau khi đọc xong, nỗi sợ liền biến mất.

Tôi đã rất sợ hãi khi ĐCSTQ tăng cường bắt giữ các học viên. Khi tôi đang luyện công lúc 4 giờ sáng thì có tiếng chuông cửa. Tôi biết đây là can nhiễu khiến tôi lo sợ, vì thế tôi đã phát chính niệm lâu hơn và học Pháp nhiều hơn cho đến khi không còn sợ hãi nữa.

Sư phụ giảng:

“Tâm sợ hãi sẽ khiến người ta làm điều sai lạc, tâm sợ hãi sẽ khiến người ta mất đi cơ duyên, tâm sợ hãi là một ‘cửa tử’ [trên con đường] từ người trở thành Thần.” (“Vượt qua cửa tử”, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/29/357419.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/2/174448.html

Đăng ngày 18-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share