Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-12-2018] Một ngày trong tháng 10 năm nay, khi chồng tôi đi làm về, tôi nhận thấy mắt trái của anh ấy nhỏ hơn mắt phải, và đang chớp liên tục. Anh ấy hỏi tôi tại sao anh ấy lại gặp vấn đề khi đưa đồ ăn từ bát lên miệng, vùng cổ và đầu của anh cũng bị đau.

Từ khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi vô bệnh, nên tôi giục anh ấy thử luyện vì dường như trên cơ thể anh đang xuất hiện những triệu chứng giống như trúng gió. Nhưng anh ấy không trả lời.

Pháp Luân Đại Pháp, còn gọi là Pháp Luân Công, là một công pháp tu luyện cả tâm lẫn thân dựa trên nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Chồng tôi chứng kiến huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp

Tôi từng mắc phải vô số các vấn đề về sức khỏe, bao gồm đau cổ, đau đầu, và các vấn đề về tuyến giáp, nhưng tất cả chúng đều biến mất không lâu sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1996.

Chứng kiến những sự cải biến đáng kể nơi tôi, chồng tôi cũng bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, và thỉnh thoảng cũng luyện các bài công pháp. Anh ấy rất đồng tình với Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp và hành xử chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn.

Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp năm 1999, chồng tôi đã ngừng tu luyện. Tuy nhiên, trong cuộc sống hàng ngày anh ấy vẫn tuân theo Pháp lý mà hành xử và ủng hộ những nỗ lực của tôi trong việc nâng cao nhận thức về cuộc bức hại. Nhưng anh ấy không còn học Pháp và luyện công. Mỗi lần tôi đề nghị, anh ấy đều không vui. Sau đó, chúng tôi không còn đề cập đến chủ đề này nữa.

Học cách hướng nội

Sau vài ngày, các triệu chứng của chồng tôi càng lúc nặng hơn. Một bên mắt của anh trở nên to hơn, trong khi mắt còn lại thì nhỏ hơn. Anh ấy liên tục chớp mắt. Miệng của anh ấy bị méo, đầu và cổ đau nhức, đau nhói ở bên chân trái. Anh ấy không thể nằm thẳng hay ngủ ngon giấc. Anh ấy bị rét run từng trận và vô cùng khổ sở.

Đột nhiên xuất hiện các triệu chứng đó là một cú sốc lớn đối với chồng tôi. Anh ấy chịu thống khổ như vậy mà vẫn từ chối lời khuyên của tôi khi tôi cố gắng thuyết phục anh tu luyện Pháp Luân Công.

Tôi trở nên mất kiên nhẫn và hỏi rằng liệu anh có biết chuyện gì đang xảy ra với anh hay không. Anh ấy trả lời: “Không có chuyện gì cả.” Tôi cảm thấy anh ấy quá vô lý rồi. Tại sao thà chịu đựng còn hơn làm điều đúng đắn đây?

Buổi chiều trong lúc đọc các bài giảng Pháp của Sư phụ, tình cờ tôi đọc đến đoạn Pháp sau:

“Vậy thì nếu xét vấn đề như người tu luyện, lấy chính Lý tu bản thân, chư vị gặp phải việc không vui nơi người thường thì chẳng phải đó là chuyện tốt? Chư vị nếu muốn tu luyện, chư vị nếu muốn thoát khỏi tam giới, chư vị nếu muốn trở về chỗ nguyên lai ban đầu của chư vị, chư vị nếu muốn cứu độ chúng sinh ở thế giới chư vị, chư vị nếu quả thực là trợ Sư Chính Pháp, thì đó chẳng phải cung cấp thuận tiện cho chư vị, đó chẳng phải là để chư vị tu luyện bản thân một cách chân chính ư? Những việc bất hảo chư vị gặp phải ấy chẳng phải là để trải đường cho chư vị?” (Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp, Giảng Pháp tại các nơi XI)

Đột nhiên tôi nhận ra là tôi có vấn đề. Tôi chấp trước vào việc chồng tôi từ chối quay lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng lại không hướng nội tìm thiếu sót ở bản thân. Tôi đã không chân chính thực tu. Thay vì thiện đãi và kiên nhẫn với chồng, tôi lại nảy sinh tâm oán giận với anh ấy.

Loại bỏ chấp trước

Chồng tôi lớn lên trong thời Cách Mạng Văn Hóa và có một tuổi thơ không êm ả. Khi học lớp một, anh ấy viết một câu khẩu hiệu trên tường nhà vệ sinh của trường. Bởi vì câu khẩu hiệu được cho là “phản cách mạng”, nên anh ấy bị điều tra và bị phân biệt đối xử. Anh ấy chuyển đến sống với bà và học lớp một tại một trường học nơi bà của anh sinh sống. Sau đó, anh ấy quay về nhà và bắt đầu học lớp hai, và bị các bạn trong lớp bắt nạt. Cả nhà anh cũng bị liên lụy.

Những gì xảy ra cho chồng tôi, khi đó anh mới là một đứa bé bảy tuổi, quả là vượt quá sức chịu đựng của anh ấy. Chồng tôi bị tổn thương nghiêm trọng tới mức không bao giờ hồi phục. Tôi cảm thấy vô cùng buồn cho anh ấy. Tôi quyết định sẽ tu bỏ các chấp trước của bản thân và chiểu theo pháp lý “tùy kỳ tự nhiên”. Miễn là chồng tôi vẫn tin Sư phụ và Đại Pháp, thì anh ấy vẫn có cơ hội được cứu.

Chồng tôi hồi phục trong ba ngày

Một hôm tôi về nhà và phát hiện ra máy nghe nhạc MP3 của tôi không hoạt động. Chồng tôi trấn an tôi rằng nó không bị hư, bởi anh ấy chỉ tắt nó sau khi mở nhạc để luyện công vào sáng sớm hôm đó.

Chuyện gì thế này? Là luyện công sao? Tôi không thể tin những gì mình vừa nghe được!

Tôi chợt nhớ đến điều Sư phụ đã giảng:

“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC 2009)

Quả đúng là như vậy! Tôi nhận ra tu luyện thực sự thần kỳ!

Ba ngày sau, khi đi làm về, tôi nhận thấy chồng tôi đã hoàn toàn hồi phục. Khuôn mặt anh đã trở lại bình thường và các triệu chứng khác cũng biến mất. Sự hồi phục của anh ấy một lần nữa đã chứng thực sự thần kỳ của Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/8/378171.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/6/174527.html

Đăng ngày 17-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share