Bài viết của học viên Đan Hinh ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-10-2018] Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi là người nhát gan, hay cáu gắt, ích kỉ, miệng lưỡi chua ngoa. Vì tâm sợ hãi nên tôi không muốn làm những việc mạo hiểm. Nhờ tham gia học Pháp tập thể, tôi đã vứt bỏ những quan niệm cũ, có được tư tưởng thanh tỉnh và trở nên hạnh phúc.

Mặc dù tâm sợ hãi đã bỏ đi rất nhiều, nhưng tôi vẫn chưa thể loại bỏ nó hoàn toàn. Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, chủng nhân tâm này lại càng trở nên mạnh mẽ hơn, tựa như một bức tường dày phong bế tôi, ngăn trở tôi tham gia các hoạt động [Đại Pháp] cùng với các học viên, và trong những năm đó tôi không hề biết rằng các học viên tinh tấn vẫn kiên trì tham gia học Pháp tập thể.

Hai học viên biết rằng tôi đang độc tu ở nhà và mời tôi tham gia nhóm học Pháp của họ. Họ là một đôi vợ chồng vừa được thả ra khỏi trại tạm giam. Họ bị bắt giữ phi pháp vì phân phát các tài liệu giảng chân tướng. Vì sợ các đặc vụ của ĐCSTQ có thể đang theo dõi họ sẽ để ý đến mình, nên tôi đã nói với họ rằng con dâu tôi sẽ sớm sinh em bé. Tôi nói tôi không thể tham gia học Pháp nhóm vì phải chăm sóc con dâu.

Các học viên khác nhận thấy tâm sợ hãi của tôi và đã nói chuyện thân mật với tôi về chủng nhân tâm này. Họ khích lệ tôi tham gia học Pháp nhóm thường xuyên nhất có thể. Sau đó tôi đã đồng ý tham gia học Pháp nhóm, và kết quả thật tuyệt vời. Tôi nhận ra rằng, miễn là tôi muốn tu luyện thì Sư phụ sẽ giúp.

Bây giờ tôi đã tham gia vào nhóm học Pháp này được chín tháng và tâm tính được đề cao, tôi hiểu sâu hơn về Pháp và vứt bỏ những quan niệm người thường biến dị. Cùng với những biến hóa trong thân thể, thì tâm sợ hãi của tôi cũng biến mất, tôi cảm thấy điềm tĩnh và hòa ái như trước khi cuộc đàn áp bắt đầu.

Vượt lên tự ngã

Tại nhóm học Pháp của tôi, các đồng tu thường xuyên bàn luận về việc cần buông bỏ tự ngã của con người, nhưng tôi đã không biết phải làm như thế nào. Khi một học viên nhận thấy chấp trước của tôi, cô nói rằng tôi cần phải vượt qua tự ngã.

Tôi bắt đầu suy nghĩ thế nào là buông bỏ tự ngã. Sau đó tôi nhận ra rằng nó có nghĩa là buông bỏ các quan niệm và chấp trước như danh lợi tình. Không buông bỏ được những chấp trước kia chính là căn nguyên và biểu hiện của tự ngã, điều đó ngăn cản tôi đột phá khỏi cảnh giới của con người.

Sư phụ giảng:

Phóng hạ thường nhân tâm

Đắc Pháp tức thị Thần

Khiêu xuất tam giới ngoại

Đăng thiên thừa Phật thân

(Quảng độ chúng sinh – Hồng ngâm)

Diễn nghĩa:

Cứu độ chúng sinh trên diện rộng

Bỏ tâm của người thường xuống

Đắc Pháp chính là Thần

Nhảy ra ngoài tam giới

Lên trời bằng thân Phật

Sư phụ cũng giảng:

“…từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã…” (Phật tính vô lậu, Tinh tấn yếu chỉ)

Nếu không thể vứt bỏ phía con người của mình, tôi không thể tu thành vô ngã. Nhưng tại sao tôi lại không hiểu điều đó khi các học viên bảo tôi ức chế phía con người? Đó là vì tôi vẫn cố thủ những chấp trước người thường của mình. Mặc dù học Pháp nhưng tôi không đắc Pháp. Khi tôi không thực sự tiếp thu Pháp, thì tôi chỉ là một người thường. Sau đó tôi bắt đầu nỗ lực hết sức mình để tu luyện và dùng Pháp làm tiêu chuẩn để đo lường nhất niệm nhất hành của mình khi gặp phải vấn đề.

Trong nhóm học Pháp của chúng tôi có một học viên vì cuộc bức hại mà phải rời khỏi nhà và thuê một nơi khác để sống. Các học viên địa phương quyết định tới học Pháp cùng nhau tại chỗ ở của anh. Tôi nói với họ rằng thể ngộ của tôi về Pháp không vững chắc cũng không giúp được gì, mọi người cứ đi mà không cần có tôi. Thực ra vì tôi sợ hãi nên mới kiếm cớ nói như vậy. Một học viên chỉ ra rằng dường như có chấp trước ẩn giấu đằng sau lời tôi nói.

Trong thâm tâm, tôi biết rằng tôi đã nghĩ ra một cái cớ để tránh khỏi phải đến nơi ở của học viên đó. Bất cứ khi nào gặp nguy nan, tâm vị tư của tôi lại nổi lên. Rõ ràng tôi nhận thấy tâm vị tư của mình, nhưng tôi đã không bài xích nó. Trái lại, tôi luôn bảo vệ phía con người của mình và giới hạn phía Thần của mình. Nếu không tu bỏ tự ngã thì tôi không thể xuất ra chính niệm.

Tôi nhận ra rằng chính niệm đến từ Pháp còn tự ngã thì không có sức mạnh của Pháp. Tự ngã là an bài của cựu thế lực. Nếu tôi không bài xích những tư tưởng đó, tôi sẽ đi theo con đường mà cựu thế lực an bài.

Sư phụ giảng:

“Tôi nói cho mọi người hay, chúng can nhiễu con người, can nhiễu tư tưởng của con người, không chỉ ở ngoài bề mặt, [mà] chúng còn có thể xuyên qua thân thể của con người.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Tôi ngộ ra rằng tâm sợ hãi cũng là sinh mệnh và tôi phải chủ động thanh lý nó. Tôi nhận thấy mình nên phối hợp chỉnh thể và đồng hóa Đại Pháp. Sau đó, tôi đã đến nhà của học viên đó. Khi xuất ra được niệm đó, tôi đã rơi nước mắt, tôi biết rằng sự lựa chọn của mình đã khiến nhiều sinh mệnh trong trường không gian của tôi được đắc cứu. Nó cũng khiến tôi ngộ ra rằng chính niệm quan trọng như thế nào đối với người tu luyện.

Sự khác nhau giữa tu luyện và công tác

Một học viên phải đối mặt với một phiên tòa trong nửa tháng vì cuộc đàn áp, nhưng anh không gửi thông tin của mình lên Minh Huệ. Tôi thúc giục anh nhanh chóng gửi một bài viết lên Minh Huệ để nhận được sự giúp đỡ từ các học viên ở nước ngoài. Một người khác nói với tôi: “Đừng lo lắng. Việc tu luyện tâm tính của anh ấy là điều quan trọng nhất trong lúc này. Đừng đối đãi như làm một công việc [người thường].”

Những lời nói của anh ấy khiến tôi bất ngờ và thấy được sự khác biệt về tầng thứ giữa chúng tôi: Tôi chỉ nghĩ về cách ngăn học viên kia phải đối mặt phiên tòa. Tuy nhiên, học viên này lại nhìn nhận tình huống từ góc độ tu luyện: Loại bỏ các chấp trước trong quá trình đối mặt với các khảo nghiệm. Tôi chỉ như đang làm việc, còn anh ấy đang tu luyện. Chúng tôi cách biệt một trời một vực.

Tôi nhận ra rằng trong nhiều năm, tôi đã coi tu luyện như nhiệm vụ cần phải hoàn thành thay vì đề cao tâm tính của mình. Vậy nên tôi đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội để đề cao bản thân.

Con xin cảm tạ Sư phụ, vì sự từ bi khổ độ của Ngài. Cảm ơn các bạn đồng tu, vì lòng từ bi của các bạn đã giúp tôi được trở thành một thành viên của nhóm học Pháp và giúp tôi nhận ra những thiếu sót của bản thân.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/13/375716.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/30/173450.html

Đăng ngày 19-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share