Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ [25-10-2018] Tôi là một giảng viên đại học. Tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện tu luyện của mình với hy vọng rằng nhiều người hơn có thể nhận ra sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp.

Tái sinh

Mặc dù khi còn bé tôi rất tốt bụng và ngây thơ, nhưng khi lớn lên, tôi đã thay đổi. Tôi truy cầu và tranh giành danh lợi. Cuộc sống của tôi rất căng thẳng và kết quả là tôi đã mắc bệnh dạ dày, bệnh tim và huyết áp thấp.

Bệnh dạ dày của tôi ngày càng tồi tệ hơn. Bác sỹ bảo tôi uống thuốc để ngăn ngừa ung thư dạ dày, vì cha tôi đã qua đời cũng vì căn bệnh ung thư dạ dày này. Mẹ tôi thường nghe thấy một giọng nói: “Con trai bà sẽ chết ở tuổi 36 giống chồng bà.” Tôi cảm thấy bất lực và không thể làm được gì để thay đổi số mệnh.

Tháng 5 năm 1996, không biết vì sao tôi nhận được bốn cuốn sách của Pháp Luân Công, trong đó có cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi bắt đầu đọc cuốn Chuyển Pháp Luân vào khoảng giữa trưa và ngay lập tức cảm nhận được năng lượng [từ cuốn sách]. Tôi thấy thân tâm mình được thanh lọc. Khi đang đọc, tôi không thể cầm được nước mắt. Rất nhiều câu hỏi khiến tôi bối rối trong một thời gian đã được giải đáp.

Khi đọc xong cuốn sách vào chín giờ tối hôm đó, tôi cảm thấy bản thân được tái sinh hoàn toàn. Trong khoảnh khắc, tôi quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Từ hôm đó trở đi, tất cả bệnh tật của tôi bắt đầu biến mất. Lúc đó, tôi 36 tuổi.

Kiên định

Trong ba năm tiếp theo, tôi có nhận thức về các Pháp lý sâu sắc hơn và trải nghiệm một số hiện tượng mà Sư phụ giảng trong sách. Tôi trở nên kiên định hơn trong tu luyện.

Tháng 5 năm 1999, đột nhiên tôi cảm thấy không khỏe, tôi bị sốt và ho. Dù không thể ăn nhiều và yếu đi, thế nhưng tôi đã không dùng thuốc. Thay vào đó, tôi tiếp tục học Pháp, tín Sư tín Pháp. Tôi thấy các chữ trong sách càng ngày càng lớn hơn và bay vào trong đầu tôi. Sau ba ngày, các triệu chứng của tôi biến mất. Tôi biết Sư phụ đã tiêu trừ nghiệp lực cho mình và thành tâm cảm tạ Sư phụ.

Tuy nhiên, vào ngày hôm sau, các triệu chứng đã trở lại và thậm chí còn nghiêm trọng hơn. Do nhận thức về Pháp chưa sâu, tôi không biết tại sao chuyện này lại xảy đến, nhưng tôi biết đó không phải là bệnh và biết rằng dưới sự bảo hộ của Sư phụ, mình sẽ ổn. Vì vậy tôi không muốn đi viện, mặc dù cả gia đình và bạn bè đều thúc giục tôi.

Khi tình trạng nghiêm trọng hơn, cuối cùng tôi đã đồng ý tới bệnh viện vì tôi không muốn ảnh hưởng đến danh tiếng của Đại Pháp nếu có bất cứ chuyện tồi tệ nào xảy đến với mình. Chụp X-quang cho thấy hai lá phổi của tôi đều đen, nên các bác sĩ nói rằng tôi không còn hy vọng và từ chối cho tôi nhập viện. Nhưng gia đình tôi không muốn từ bỏ và khẩn cầu bác sĩ. Cuối cùng các bác sĩ miễn cưỡng để tôi nằm viện.

Bác sĩ trực ca cho tôi thuốc giảm sốt. Nhưng tôi biết mình không bị bệnh, vì vậy, với giả tướng sốt và ho, tôi đã cầu xin Sư phụ giúp. Quả nhiên là có tác dụng, tôi đã không ho nữa và nhiệt độ cơ thể thì trở lại bình thường.

Một vài ngày sau, tôi đột nhiên mất thị lực. Nhưng tôi vẫn bình tĩnh và không lo lắng vì tôi tin vào Sư phụ. Không lâu sau, thị lực tôi đã trở lại bình thường. Trong vài ngày đầu tiên ở bệnh viện, tôi học Pháp hàng ngày trong phòng. Sau đó, bất chấp tình trạng của mình, tôi ra ngoài luyện công mỗi ngày. Khi giơ tay lên luyện bài công pháp thứ hai, tôi cảm thấy hai tay nặng đến nỗi toàn thân rung lên. Nhưng tôi đã giữ vững đến cùng.

Tôi đã hồi phục một cách thần kỳ trong vòng 20 ngày. Cho đến lúc xuất viện, các bác sĩ cũng không tìm thấy nguyên nhân gốc rễ “bệnh” của tôi.

Coi nhẹ danh lợi cá nhân

Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi hành xử chiểu theo nguyên lý Chân–Thiện–Nhẫn và cố gắng coi nhẹ danh lợi cá nhân. Khi kinh tế bùng nổ, thậm chí vì tăng lương, thăng chức và phân nhà mà các giảng viên trong trường đại học nơi tôi làm việc cũng tranh đấu với nhau.

Bất cứ khi nào tôi nghĩ đến việc sử dụng những cách thức của người thường để giải quyết các mâu thuẫn, những lời giảng của Sư phụ trong sách Chuyển Pháp Luân sẽ xuất hiện trong tâm trí tôi và ngay lập tức tôi biết mình phải làm gì. Tôi luôn cảm thấy tốt khi làm theo chỉ dẫn của Đại Pháp.

Tôi đã thực hiện hầu hết tất cả công việc trong một dự án, từ việc thiết kế và thực hiện cho đến nghiệm thu. Sau đó, nhà trường đã đề cử dự án này tham gia vào một cuộc thi cấp tỉnh. Nhưng khi lãnh đạo nhà trường điền mẫu đăng ký, ông ấy lại để tên tôi ở dưới cùng trong danh sách. Các đồng nghiệp hầu như không làm bất cứ việc gì cũng được xếp ở phía trên tôi. Khi nhìn thấy danh sách, tôi chỉ gập nó lại và không nói lời nào. Lãnh đạo cấp trên biết rằng tôi làm hầu hết công việc và hỏi tôi rằng liệu có phải tên đã bị sắp xếp sai thứ tự. Ông ấy bảo tôi có thể lấy lại và nộp sau. Khi tôi nói với ông rằng điều đó không quan trọng, ông ấy nhắc tôi rằng thứ tự tên sẽ ảnh hưởng đến lợi ích trong tương lai, như chuyện phân nhà, tăng lương và thăng chức. Tôi trấn an ông nhưng ông vẫn ngập ngừng. Cuối cùng dự án quả thật đã giành được giải thưởng.

Sau đó tôi được thăng chức lên làm hiệu trưởng, nhưng tôi không cư xử như một nhân vật có uy quyền. Thay vào đó, tôi vẫn nghĩ như một giảng viên bình thường. Tôi trao đổi với các giảng viên và hỏi ý kiến họ trước khi ra quyết định. Tôi tiến hành các công việc nhà trường theo quy định và không nhận hối lộ. Tôi cũng mong các giảng viên thực hiện giống như vậy. Toàn trường được quản lý một cách trung thực và mang đến một diện mạo mới. Nhiều giảng viên nói: “Chúng ta đã chọn được một vị hiệu trưởng tốt.”

Sức mạnh của từ bi

Trong khi tôi đang cố gắng để trở thành một người tốt hơn, thì cuộc bức hại đã bắt đầu vào tháng 7 năm 1999. Tôi tới Bắc Kinh vài lần đề thỉnh nguyện tìm lại công lý cho Pháp Luân Công.

Trong chuyến đi đầu tiên, tôi bị bắt ở Bắc Kinh và bị giam giữ ở một đồn cảnh sát. Cảnh sát ra lệnh cho các tù nhân đánh đập các học viên. Tôi thấy các tù nhân kia thật đáng thương và không muốn họ làm việc sai trái, nhưng tôi không biết nói với họ bắt đầu từ đâu. Khi một người sắp đánh tôi, một câu phát ra từ miệng tôi: “Anh tu luyện Pháp Luân Công đi.” Anh ấy dừng tay, nhìn tôi và nói: “Tại sao ông lại chọn chịu khổ? Họ (cảnh sát) có các biện pháp để đối phó với ông.” Tôi trả lời: “Đó là đức tin của tôi.” Các tù nhân khác cũng thay đổi thái độ và trở nên đồng cảm với chúng tôi. Từ bi của Đại Pháp đã cảm hóa được trái tim họ.

Khi tới Bắc Kinh một lần nữa, tôi bị giam giữ ở một trại tạm giam. Vì tuyệt thực để phản đối, nên họ đã trói tôi vào một cánh cửa trong 36 giờ đồng hồ. Lưng tôi đau đớn không thể chịu đựng nổi. Khi cuối cùng được cởi trói, tôi nói với người cảnh sát cởi trói cho tôi rằng: “Xin nói với đồn trưởng của các anh hãy đối xử tử tế với các học viên Pháp Luân Công và hãy bảo rằng tôi không hề ghét ông ấy.”

Người cảnh sát này bắt đầu khóc và rời khỏi phòng. Sau đó, anh ấy mua một hộp mỳ ăn liền cho tôi và bảo một cai tù khác đưa cho tôi. Tôi hiểu rằng anh ấy biết rằng các học viên là những người tốt. Tôi không có cơ hội gặp lại anh ấy nữa. Khi rời khỏi trại tạm giam, tôi nhờ người cai tù kia nói với anh ấy giúp tôi rằng: “Nhất định phải đọc sách Chuyển Pháp Luân.”

Bé gái nhận được phúc báo

Một lần, tôi đến thăm một người thân là giáo sư đại học. Thời điểm đó, ông ấy có một cô con gái học lớp sáu. Điểm số của cháu tệ đến nỗi cháu gần như ở vị trí đội sổ của lớp. Cha cháu thường tranh cãi với cháu và trách mắng cháu về điểm số. Tôi nói chuyện với cháu và nói với cháu về Pháp Luân Công. Cháu lắng nghe cẩn thận và tin mọi thứ tôi nói.

Ngày hôm sau cháu có kỳ thi cuối kỳ, vì vậy tôi kèm cháu môn toán và chúng tôi cùng nhau giải một bài toán. Cuối cùng, cháu đã đạt điểm số đứng thứ hai trong lớp. Cha cháu rất cao hứng gọi điện cho tôi để báo tin tốt này. Thái độ đối với Đại Pháp của cháu đã mang đến cho cháu phúc báo.

Trong suốt 20 năm tu luyện, tôi đã được trải nghiệm rất nhiều và không ngôn từ nào có thể bày tỏ được cảm thụ của tôi đối với Đại Pháp. Tất cả chúng ta đều có những câu chuyện và trải nghiệm của riêng mình. Tôi chỉ hy vọng rằng nhiều người hơn có thể hiểu chân tướng về Đại Pháp và nhận ra rằng chính quyền Trung Quốc đang lừa dối thế nhân, nhờ vậy họ sẽ có một tương lai tươi sáng.

Trên đây là những trải nghiệm của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/25/376079.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/9/173187.html

Đăng ngày 10-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share