Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại New York

[MINH HUỆ 14-11-2018] Kính chào Sư phụ! Xin chào các đồng tu!

Là một thành viên của nhóm sản xuất loạt phim tài liệu cho Đài Truyền hình Tân Đường Nhân, chúng tôi đang làm việc rất chăm chỉ để sản xuất phim và các câu chuyện liên quan nhằm giúp mọi người hiểu được Pháp Luân Đại Pháp và các học viên Đại Pháp. Công việc này cho tôi cơ hội lớn được giao lưu với các học viên tu luyện rất tốt và học hỏi những kinh nghiệm tuyệt vời của họ trong thời kỳ Chính Pháp. Tôi cảm thấy rằng chúng tôi có một trách nhiệm lưu ký lại kỷ nguyên đặc biệt này, không chỉ để mọi người biết về cuộc bức hại ở Trung Quốc mà cũng để lưu truyền về sự vĩ đại của Sư phụ và Đại Pháp. Mỗi một bộ phim là một quá trình đề cao bản thân trong tu luyện.

Chuyên ngành của tôi là khoa học và kỹ thuật. Tôi chưa từng được đào tạo chuyên nghiệp về viết kịch bản hay sản xuất video. Tuy nhiên, kể từ khi cuộc bức hại bắt đầu năm 1999, tôi đã dần dần phát triển một mong muốn mạnh mẽ là giảng chân tướng thông qua các video. Với mong ước này, tôi đã tự mình học. Trong suốt quá trình sản xuất các phim tài liệu, tôi đã chứng thực và trải nghiệm lòng từ bi của Sư phụ và uy lực của Đại Pháp.

Thông thường, tôi sẽ nghĩ về chủ đề của bộ phim mà tôi dự định làm, và ấn tượng mà tôi muốn khán giả cảm nhận. Với mục đích như vậy, tôi bắt đầu nghĩ đến cấu trúc của bộ phim. Lúc mới bắt đầu sản xuất video, tôi không biết cách sắp xếp các tư liệu của mình. Sau đó tôi nảy ra suy nghĩ: tại sao không sử dụng cấu trúc giao hưởng đồng quê của Beethoven làm tham chiếu, để hình thành nên các cung bậc cảm xúc của bộ phim? Với gợi ý này, bộ phim tài liệu đầu tiên của tôi đã thành công. Từ kinh nghiệm này, tôi hiểu được tầm quan trọng của việc liên tục hướng đến cảm nhận của khán giả, ví dụ, làm thế nào để dẫn dắt họ vào câu chuyện? Khi nào khiến họ buồn hay vui? Khi nào họ sẽ cảm thấy mệt mỏi hay chán nản, và làm thế nào để tránh được điều đó? Quan trọng hơn, chúng tôi cần truyền đạt chân tướng của Đại Pháp tới khán giả một cách tự nhiên trong các phần khác nhau của bộ phim. Nhiều lần, tôi chỉ có những suy nghĩ và ý tưởng rời rạc về việc bộ phim nên được thể hiện như thế nào. Nhưng trong khi luyện công, trong khi học Pháp, hoặc khi làm các việc trong cuộc sống hàng này, linh cảm sẽ đến.

Tôi thường viết ngay khi tôi có ý tưởng, cho dù chúng dường như chỉ là những điều vụn vặt tới mức nào. Trong khi viết, các các mảnh ghép ý tưởng hay linh cảm sẽ bằng cách nào đó bắt đầu liên kết lại với nhau. Sau một số sửa đổi, tôi luôn thấy rằng kịch bản đã chuyển tải chính xác cảm nhận hoặc ấn tượng mà tôi đã hy vọng đạt được. Thông thường, sau khi làm xong một bộ phim, khi tôi xem lại toàn bộ quá trình, tôi kinh ngạc trước cách mà nó được thực hiện. Trên thực tế, tôi không mấy hứng thú với việc viết lách, và kỹ năng sáng tác bằng tiếng Trung và tiếng Anh chỉ ở mức bình thường khi tôi còn đi học. Nhưng khi viết kịch bản cho các chương trình giảng chân tướng của chúng tôi, tôi nghĩ nó là triển hiện của điều Sư phụ đã giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Nhất)

Bởi vì tôi có nguyện ý giảng chân tướng theo cách này, Sư phụ đã dẫn dắt tôi để đạt được kết quả.

Phối hợp và hỗ trợ trong nhóm là chìa khóa cho sự thành công của chúng tôi. Sản xuất các phim tài liệu giảng chân tướng là một công việc phức tạp. Nó tốn nhiều thời gian và thách thức về mặt kỹ thuật, và chúng tôi phải đối phó với can nhiễu của cựu thế lực. Ban đầu, tôi tự mình sản xuất các phim tài liệu. Thông thường, được nửa đường là tôi sẽ kiệt sức, cả tinh thần về thể chất, và không thể tiếp tục. Chỉ sau khi kết nối với các đồng tu và nhận được sự ủng hộ và khích lệ của họ, tôi mới có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ. Dần dần, tình hình trở nên tốt hơn. Tôi nghĩ có lẽ đó là bởi vì tôi đã đề cao trong tu luyện.

Sau đó, Đài truyền hình Tân Đường Nhân thành lập nhóm “Huyền thoại truyền kỳ”. Với sự hỗ trợ của tổng bộ Đài truyền hình Tân Đường Nhân tại New York, Tân Đường Nhân Canada, NTDAP ở Đài Loan, NTD Bắc Âu, cũng như các nhóm tại Hồng Kông và những nơi khác trên thế giới, mọi việc không còn như trước đây. Với chính niệm và phối hợp của cả nhóm, chúng tôi có thể tiến nhanh hơn rất nhiều. Chất lượng sản xuất của chúng tôi đã có sự cải thiện rất lớn. Trên thực tế, hầu hết các thành viên trong nhóm không được đào tạo chuyên nghiệp, nhưng chúng tôi có nhiệt tâm học hỏi và phấn đấu, và đã nỗ lực để đạt được trình độ chuyên nghiệp. Với sự gia trì của Sư phụ, chúng tôi đã không ngừng đề cao.

Trong quá trình làm việc nhóm, điều mà tôi đánh giá cao nhất là việc không chấp trước vào ý kiến hoặc ý tưởng của chính mình của các thành viên trong nhóm. Cho dù ý kiến có được chấp nhận hay không, mọi người đều cố gắng hết sức mình để đạt được mục tiêu mà nhóm đã đề ra. Và mọi người không có tâm lựa chọn công việc được giao. Cho dù nhiệm vụ khó khăn hay tẻ nhạt tới mức nào, mọi người sẽ luôn cố gắng hoàn thành một cách tốt nhất. Trong quá trình sản xuất, thỉnh thoảng chúng tôi phải xử lý những tình huống hay khó khăn bất ngờ. Tôi thấy rằng nếu chúng tôi không phàn nàn và không cố gắng chỉ ra ai phải chịu trách nhiệm, mà thay vào đó cố gắng hết sức để hỗ trợ lẫn nhau thì Sư phụ sẽ luôn ban cho chúng tôi trí huệ để tìm giải pháp.

Thể ngộ của tôi là bất kỳ khó khăn hay khổ nạn nào mà chúng ta gặp phải đều có thể giải quyết được miễn là chúng ta đề cao tâm tính, bởi vì Sư phụ đang chăm lo mọi việc cho chúng ta.

Với mỗi bộ phim của chúng tôi, chúng tôi đã thử các cách tiếp cận và các biểu đạt nghệ thuật khác nhau để tối đa hóa hiệu quả mà chúng tôi mong muốn đạt được. Và chúng tôi luôn cố gắng thử những kỹ thuật mới. Ngoài việc sản xuất phim tài liệu, chúng tôi bắt đầu làm việc với mạng xã hội và tạo ra nội dung phù hợp cho mảng đó, để mọi người biết được chân tướng Pháp Luân Công cũng như văn hóa truyền thống Trung Hoa. Đây là một lĩnh vực mới đối với chúng tôi, và tôi hy vọng nhận được sự ủng hộ nhiều hơn từ các học viên trong lĩnh vực này. Điều khiến nhóm chúng tôi thỏa mãn nhất là đọc nhận xét của mọi người sau khi họ xem các chương trình của chúng tôi và cảm động với những nhận xét của họ.

Một nhận xét cho biết: “Từ đầu tới cuối, tôi không nhớ mình đã khóc bao nhiêu lần. Nhìn thì bình thường, nhưng thực sự là phi thường. Tôi đã tới London vào năm 2011 hoặc 2012. Trong khi ở trên một xe buýt hai tầng, tôi đã trông thấy một người phương Tây đang ngồi thiền định trước một gian hàng, chỉ có mình anh ấy. Tôi đã chụp ảnh và nghĩ rằng đó chỉ là một điểm giảng chân tướng Pháp Luân Công khác. Tôi tự nhủ, làm như vậy có ích gì không? Sau khi xem phim tôi đã hiểu ra. Trên thực tế, đây là một điểm đã được duy trì cả ngày lẫn đêm trong 15 năm. Thật không thể tin được. Tôi sẽ giữ tấm hình mà tôi đã chụp. Trong tương lai, nếu tôi ra nước ngoài, tôi sẽ gửi nó cho các bạn. Nó nhỏ bé, nhưng là một nhân chứng thực của lịch sử.”

Một người khác chia sẻ: “Đối với những viên chức đó tại Đại sứ quán Trung Quốc ở London, tôi không biết họ thường công tác ở đó bao nhiêu năm. Nhưng 14 năm nắng mưa có thể khiến sắt bị rỉ. Nó cũng sẽ làm thay đổi tâm trí con người.”

Một nhận xét nữa: “Tôi là một học viên mới. Sau khi xem những bộ phim do các học viên Pháp Luân Công thực hiện, tôi bắt đầu tìm kiếm Sư phụ của họ và đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Cuốn sách đã trả lời những câu hỏi của cuộc đời tôi, cho tôi hy vọng và cho tôi thấy một thế giới mới.”

Tôi tin rằng việc sản xuất phim tài liệu giảng chân tướng là con đường để tôi trợ Sư trong thời kỳ Chính Pháp. Trong hạng mục này, tôi có thể tu luyện bản thân và đề cao tâm tính. Trong hơn 15 năm, tôi đã vượt qua nhiều khó khăn và khổ nạn. Ví như, trước khi tham gia Tân Đường Nhân toàn thời gian, tôi có một công việc toàn thời gian của người thường. Tôi cũng có một gia đình phải chăm sóc. Do đó thời gian tôi có thể sử dụng cho việc sản xuất các video rất hạn chế. Nhưng tôi có ý thức trách nhiệm mạnh mẽ và sử dụng toàn bộ thời gian rảnh của mình cho việc sản xuất các video giảng chân tướng. Sau đó, tôi ước có nhiều thời gian hơn để làm các video, do đó tôi muốn từ bỏ công việc người thường của mình hoặc chuyển từ làm toàn thời gian sang làm bán thời gian. Gia đình tôi không ủng hộ ý tưởng này vì nhiều lý do khác nhau, và có nhiều mâu thuẫn. Ban đầu, tôi luôn cảm thấy bất công và buồn phiền về điều đó. Sau một thời gian dài, tôi dần dần nhận ra rằng tôi không nên giữ oán hận trong tâm. Thay vào đó, tôi nên cảm ơn họ, bởi vì không có gia đình mình, tôi sẽ thậm chí không thể đắc Pháp, chứ đừng nói là tham gia các hạng mục Đại Pháp. Sau khi tôi buông bỏ chấp trước của mình, môi trường gia đình tôi đã dần dần thay đổi. Giờ đây gia đình tôi hoàn toàn ủng hộ công việc của tôi trong hạng mục, và tôi cũng có một vị trí toàn thời gian trong Đài truyền hình Tân Đường Nhân.

Sau khi vượt qua khổ nạn này, tôi nhận ra rằng có lẽ cựu thế lực đã an bài để ngăn cản tôi làm việc trong hạng mục Đại Pháp này toàn tâm toàn ý. Nhưng với việc đề cao tâm tính của tôi, Sư phụ đã giúp tôi vượt qua và bước trên con đường mà Sư phụ an bài cho tôi.

Gần đây, tôi cảm thấy rằng tâm an dật của tôi đang phát triển, cũng như cái tình của việc “thích làm một việc này nhưng ghét làm việc khác”, và chấp trước vào việc đọc tin tức. Tôi lo lắng về những chấp trước đó. Trước đây, khi hoàn cảnh không tốt, tôi có ý thức trách nhiệm mạnh mẽ. Nhưng giờ đây, khi hoàn cảnh thuận lợi, tôi không tinh tấn như trước nữa. Để lấy lại trạng thái tu luyện tốt hơn, tôi bắt đầu luyện công ngoài trời vào sáng sớm cùng một học viên khác vài ngày mỗi tuần.

Sư phụ giảng:

“Đã là học viên, [nếu] chư vị không chiểu theo yêu cầu của Sư phụ mà hành xử, [thì] nhất định không còn là chuyện đơn giản. Cựu thế lực đối với tất cả các đệ tử Đại Pháp đều có an bài một bộ những thứ của chúng; nếu đệ tử Đại Pháp không chiểu theo yêu cầu của Sư phụ mà hành xử, thì nhất định đang thực thi chiểu theo an bài của cựu thế lực. Thực ra trong Chính Pháp cựu thế lực vẫn luôn nhắm vào việc các đệ tử Chính Pháp có thể bước vượt ra hay không, mà thường hay đặt kèm theo đó những cửa ải thống khổ và nạn lớn. Trải qua ma nạn này, vẫn có học viên chưa thanh tỉnh ra được, thì chư vị sẽ bỏ lỡ tất cả. Chiểu theo yêu cầu của Sư phụ mà làm, mới là đệ tử Đại Pháp đang chứng thực Pháp và tu luyện bản thân mình, [và] mới là đệ tử Đại Pháp chân chính.” (Tinh tấn yếu chỉ III – Thanh tỉnh)

Thể ngộ của tôi là trạng thái tu luyện hiện giờ của tôi cũng phản ánh sự can nhiễu của cựu thế lực. Nếu tôi không đề cao bản thân, thì tôi đang bước trên con đường do chúng an bài. Chỉ khi tôi bắt kịp và làm những gì tôi phải làm, tôi mới bước trên con đường do Sư phụ an bài.

Từ bài kinh văn Sư phụ giảng: “Đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp”, tôi cảm thấy tính nghiêm túc về trách nhiệm của chúng ta, và kỳ vọng lớn lao của Sư phụ đối với chúng ta.

Sư phụ giảng:

“Chư vị biết chăng? Những đệ tử Chính Pháp nào không thể vượt qua thời kỳ Chính Pháp thì sẽ không còn cơ hội tu luyện thêm một lần nào nữa; bởi vì trong lịch sử đã cấp cho chư vị hết thảy những gì tốt nhất, trong tu luyện cá nhân hiện nay hầu như không phải chịu khổ nào cả, ngay cả những tội nghiệp thiên đại mà chư vị đã tạo qua bao nhiêu đời cũng không để bản thân chư vị chịu nhận, đồng thời cấp phương thức nhanh chóng nhất cho chư vị nâng cao tầng, lưu giữ lại hết thảy những gì tốt của chư vị trong quá khứ, lại nữa tại mỗi một tầng lại bổ sung những thứ rất tốt cho chư vị, trong suốt [quá trình] tu luyện cũng cấp cho chư vị những gì vĩ đại nhất tại mỗi cảnh giới, khi viên mãn rồi lại cho phép chư vị quay về vị trí cảnh giới cao nhất của chư vị. Đó là những điều mà chư vị có thể [được] biết; còn nhiều điều hơn nữa mà hiện nay chư vị không thể [được] biết. Sự vĩ đại của đệ tử Đại Pháp là vì chư vị ở cùng với thời kỳ Chính Pháp của Sư phụ, [và] có thể duy hộ Đại Pháp. Nếu như khi mà bản thân chẳng tương xứng làm đệ tử Đại Pháp, như thế mọi người thử nghĩ xem, với từ bi và ân huệ to lớn của Phật vốn chưa từng có từ khai thiên lập địa [đến nay], nếu như vẫn chẳng làm được tốt, thì hỏi làm sao có được cơ hội một lần nữa? Tu luyện và Chính Pháp là nghiêm túc; có thể biết quý tiếc giai đoạn thời gian này hay không—trên thực tế—chính là có thể có trách nhiệm đối với bản thân được hay không. Giai đoạn này sẽ không lâu; nhưng nó có thể tôi luyện được những Giác Giả, Phật, Đạo, Thần vĩ đại tại các tầng khác nhau thậm chí cho đến uy đức của Chủ các tầng khác nhau; [nó] cũng có thể làm cho một người tu luyện buông lung bản thân sẽ bị huỷ hại từ một tầng cao phi thường dẫu chỉ trong một buổi sớm. Các đệ tử, hãy tinh tấn! Hết thảy những gì vĩ đại nhất, tốt đẹp nhất đều từ tiến trình chứng thực Đại Pháp của chư vị mà xuất sinh. Những thệ ước của chư vị sẽ trở thành những chứng kiến của chư vị trong tương lai.” (Tinh tấn yếu chỉ II – Đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp)

Cảm ơn mọi người đã lắng nghe bài chia sẻ của tôi. Xin từ bi chỉ ra cho tôi nếu tôi có bất kỳ hiểu lầm nào.

(Bài viết trình bày tại Pháp hội Tân Đường Nhân và thời báo Đại kỷ nguyên 2018)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/14/377038.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/16/173272.html

Đăng ngày 05-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share