[MINH HUỆ 19-10-2018] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 20 tuổi, sinh vào tháng 1 năm 1998. Trong gia đình tôi, các cậu và các dì tôi đều là học viên Pháp Luân Đại Pháp trong khi đó mẹ tôi thì không. Tuy nhiên, mẹ tôi ủng hộ và tin vào sự tốt đẹp của Đại Pháp. Lúc hai hay ba tuổi gì đó, tôi thường xuyên chơi đùa ở nhà cậu. Cậu thường hỏi tôi: “Sư phụ ở đâu?” Mỗi lần như thế, tôi đều chỉ vào Pháp tượng của Sư phụ treo trên tường và trả lời: “Sư phụ ở đây!” Tôi tự thấy mình thật may mắn khi được sinh ra trong một gia đình có người tu luyện Đại Pháp.

Cha mẹ tôi ly thân khi tôi học tiểu học và để lại tôi cho ông bà nội chăm sóc, ông bà tôi không phải là học viên Đại Pháp. Từ lớp bốn đến lớp năm, tôi chơi với nhóm bạn xấu và bắt đầu tham gia vào các vụ ẩu đả băng nhóm. Tôi ỷ mạnh hiếp yếu và ngược lại bản thân cũng bị người khác bắt nạt. Đồng thời, tôi tiếp tục đạt được kết quả học tập xuất sắc, vì thế tôi chịu cả sự đố kỵ và coi thường từ bạn cùng trường. Cuộc sống trong giai đoạn này, phần lớn tôi sống trong sợ hãi và buồn phiền, tình trạng này kéo dài cho tới một ngày, khi một bạn nữ cùng lớp và mẹ của bạn ấy lại giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho mẹ con tôi. Cuối cùng, cả tôi và mẹ đều quyết định trở thành học viên Đại Pháp, bốn chúng tôi đã học Pháp và luyện công cùng nhau vào các buổi trưa.

Quyết định này trở thành bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bắt đầu giữ khoảng cách với những bạn học không ngay chính và không tham gia vào các hoạt động kéo bè kết phái nữa. Mặc dù điểm số của tôi vẫn vậy, nhưng các giáo viên và bạn cùng lớp bắt đầu thấy được thái độ điềm tĩnh và hòa nhã hơn ở tôi. Một người bạn cũ cùng lớp mà sau đó đã trở thành một đệ tử Đại Pháp nói với tôi rằng ban đầu mọi người đều hoài nghi: “Cậu ta chỉ vờ vịt được vài ngày thôi.” Nhưng nhờ ảnh hưởng tích cực của Pháp Luân Đại Pháp đối với tâm tính, tôi đã duy trì vững chắc được trạng thái này.

Sau khi tốt nghiệp tiểu học, tôi đã trúng tuyển vào một trường trung học có tiếng. Theo thông lệ, với kết quả thi đầu vào ở hạng xoàng của tôi thì chỉ có thể vào lớp trung bình hoặc dưới trung bình. Tuy nhiên, do hoàn cảnh đặc biệt, ngay sau khi nhập học, nhà trường đã tổ chức thêm một kỳ thi chấm điểm bổ sung. Chúng tôi sẽ được phân thành các lớp có trình độ cao thấp dựa trên kết quả này. Buổi tối trước ngày diễn ra kỳ thi quan trọng, tôi đã làm vài bài toán trước khi học bài giảng thứ tư trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Sau khi kết quả thi được công bố, tôi thấy mình đã trúng tuyển vào lớp Nghệ thuật Tự do (Liberal Arts) hàng đầu, lớp này chỉ có 40 người, với các tiêu chuẩn cao hơn và nguồn tài nguyên học tập cực tốt, và giờ tôi có cơ hội vào một trường đại học tốt cao hơn. Bây giờ nghĩ lại, tôi biết rằng tất cả những điều này đều là Sư phụ an bài.

Học sinh trong trường trung học của tôi được quản lý nghiêm ngặt và ở trong một môi trường học tập cường độ cao. Trong những năm gian khổ đó, chính Đại Pháp đã trợ giúp và cấp cho tôi sức mạnh. Đặc biệt trong năm đầu trung học. Mặc dù tôi kỳ vọng bản thân sẽ là một trong 40 học sinh có kết quả học tập đứng đầu toàn trường, thế nhưng điểm số hàng năm của tôi chỉ gần đạt được thứ hạng 50. Đối với môn toán, môn tôi học kém nhất, tôi chỉ có thể đạt điểm số 60 trên thang điểm 150. Áp lực từ việc học khó khăn, chương trình học nghiêm ngặt và môi trường lạ lẫm gần như khiến tôi phát điên. May mắn là cậu tôi thường xuyên đến thăm tôi, mang đến cho tôi nhiều hỗ trợ cần thiết. Cậu mang thức ăn đã nấu từ nhà rồi lái xe hơi đến ngôi trường xa xôi của tôi và cùng tôi ăn trưa. Tôi nhớ một ngày, tôi đã khóc trong xe của cậu vì tất cả những căng thẳng và khó khăn mình đang gặp phải. Cậu khuyên tôi học Pháp bất cứ khi nào cảm thấy khó khăn.

Sư phụ đã dạy chúng ta:

“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễuTinh tấn yếu chỉ II)

Đoạn Pháp này trở thành câu thần chú của tôi, tăng cường tín tâm của tôi đối với Đại Pháp và giúp tôi vượt qua những giai đoạn khó khăn đó.

Tôi có một chiếc máy vi tính học tập nhỏ, mua với mục đích cụ thể là học Pháp. Trong năm đầu trung học, tôi bỏ ra 20 phút nghỉ trưa để học Pháp. Buổi tối, tôi sẽ dành thêm 20 phút nữa để học Pháp sau khi tắt đèn. Tôi đã duy trì không gián đoạn như vậy trong suốt ba năm ở trường trung học. Khi chiểu theo các yêu cầu của Pháp và học tập chăm chỉ, Đại Pháp đã khai mở trí huệ cho tôi. Khi kết thúc năm đầu trung học, tôi được xếp vào nhóm những học sinh suất sắc nhất. Trong các kỳ thi thử tốt nghiệp cuối năm, trong tất cả các thí sinh, tôi đạt được kết quả đứng vị trí thứ hai hoặc thứ ba, điều này khiến cả giáo viên và các bạn cùng lớp ngạc nhiên. Đắm mình trong Đại Pháp, tôi học tới năm cuối trung học và chương trình học cao hơn một cách dễ dàng, đối nghịch với cảm nhận của các bạn cùng khóa và các anh chị khóa trên.

Tầng thứ tu luyện của tôi cũng được đề cao mạnh mẽ. Bất cứ khi nào có mâu thuẫn với bạn cùng lớp, tôi sẽ hướng nội, tu khẩu và tránh tham gia vào nói chuyện phiếm. Sau đó, một người bạn công nhận rằng hành xử của tôi đã ảnh hưởng rất lớn đến cô ấy, đến nỗi cô ấy bắt đầu dành ít thời gian hơn cho chuyện phiếm và suy nghĩ của cô ấy trở nên ngay chính hơn. Vì con đường tu luyện của tôi được Sư phụ an bài, tôi chỉ cần tập trung tu luyện cho tốt và làm tròn trách nhiệm của một học sinh trên lớp. Vì vậy, tôi giữ được thái độ lạc quan và thoải mái, ngay cả trong năm cuối trung học. Điều này đã thu hút sự chú ý của một người bạn khác, người này khi lên đại học đã kể lại chi tiết rằng tôi trông thảnh thơi thế nào khi học trung học dù là đang chịu tất cả các loại áp lực.

Bạn cùng lớp ở trung học cơ sở và đồng tu Đại Pháp cũng vào học cùng trường với tôi. Nhờ Sư phụ an bài, cô ấy biết được một giáo viên cũng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Vị giáo viên này đã mượn chìa khóa ở văn phòng nhà trường và như vậy chúng tôi đã tìm được một nơi thích hợp để học Pháp và luyện công. Chúng tôi luyện công và học Pháp cùng nhau vào mỗi sáng sớm, vào buổi chiều sau khi tan trường và thậm chí trong thời gian tự học buổi tối của chúng tôi. Sự thăng tiến nhanh chóng trong tu luyện của tôi đã mang đến những tiến bộ tương ứng trong kết quả học tập.

Tình cờ, bạn cùng phòng lại là người bạn mà tôi đã biết từ tiểu học. Những thay đổi đáng kể ở tôi khiến cô ấy tò mò tới mức đến một ngày cô đã lấy can đảm để hỏi tôi. Cô ấy đã bị sốc khi tôi cho cô ấy biết sự thay đổi của mình là nhờ Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã giảng chân tướng về cuộc bức hại Đại Pháp cho cô ấy một lần hồi năm đầu trung học, nhưng thời điểm đó cô ấy không đồng tình. Lần này, tôi tiếp tục giảng chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại cho cô ấy, và trong mắt cô ấy, tôi thấy lóe lên ánh sáng cho thấy cô ấy đã minh bạch. Cô ấy bắt đầu quan tâm đến tu luyện. Chúng tôi chia sẻ kinh nghiệm và học hỏi lẫn nhau, đề cao tầng thứ trong quá trình này. Trong kỳ thi đại học, tất cả chúng tôi đều đạt hơn 600 điểm và trúng tuyển vào các trường đại học danh tiếng.

Tôi có phần xấu hổ khi viết bài vì trong môi trường tương đối thoải mái ở đại học, tôi đã trở nên kém tinh tấn. Dành ít thời gian dành cho học Pháp, chấp trước đối với những thứ người thường của tôi tăng lên. Tuy nhiên, tôi biết rằng mục đích cuộc đời mình là trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã quyết tâm quay lại và lấy lại trạng thái tu luyện thuần khiết, chứng thực Pháp và bước trên con đường Sư phụ đã an bài.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/19/371590.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/3/173107.html

Đăng ngày 29-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share