Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-10-2018] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công được 19 năm. Tôi muốn chia sẻ cùng các đồng tu câu chuyện tu luyện của mình.

Một tuổi thơ cay đắng và cuộc sống đầy gian khó

Khi còn nhỏ, tôi luôn bị bệnh. Tôi bị cảm lạnh liên tục, yếu ớt và hay bị ngất. Năm lên tám tuổi, tôi bị viêm màng não và phải nằm liệt giường suốt một tuần. Thuốc men không chữa được bệnh của tôi. Cha tôi đã nghiên cứu một số phương thuốc Trung y và tìm mọi cách để cứu tôi. Cuối cùng tôi đã bình phục, nhưng căn bệnh của tôi đã để lại một số hệ quả. Trí nhớ và nhận thức của tôi bị ảnh hưởng. Tôi có bảy anh chị em, và tôi là người duy nhất không có thành tích tốt ở trường. Mọi người đều coi thường tôi.

Một ngày, khi cha dạy chúng tôi học toán, ai cũng làm được ngoại trừ tôi. Cô của tôi đi ngang qua, và thay vì cảm thông với tôi, cô tôi đã tham gia chế nhạo tôi. Trái tim tôi tan vỡ. Tôi cảm thấy tuyệt vọng và cô đơn. Cha mẹ tôi quan tâm tới các anh chị em của tôi nhiều hơn, còn tôi luôn bị bỏ lại một mình.

Tuổi thơ của tôi không có nhiều ký ức đẹp. Tôi gặp phải nhiều vấn đề sức khoẻ. Răng tôi rất yếu, hàm răng trên bị sâu và đau liên tục. Tôi bị nhiễm trùng tai và việc đó ảnh hưởng đến thính giác của tôi. Tôi bị mất ngủ và không thể ngủ được nếu không dùng thuốc.

Sau khi kết hôn, tôi bị chồng ngược đãi về thể xác. Tôi bỏ chồng và ra đi mang theo con gái hai tuổi. Sức khoẻ của tôi rất yếu, và tôi không có tiền, không có nơi nào để sống, nhưng vì con gái tôi phải mạnh mẽ. Tôi thuê một chỗ trong một khu chợ và mở một cửa hàng nhỏ để kiếm sống. Việc này rất khó khăn. Tôi phải thu xếp công việc buôn bán đồng thời chăm sóc con gái. Mẹ tôi không thể đến giúp đỡ vì bà còn phải chăm sóc con của chị gái tôi.

Hạnh phúc khi ở trong Phật quang của Đại Pháp

Năm 1999, cuối cùng tôi cũng biết đến Pháp Luân Công. Mặc dù chưa luyện công mà mới chỉ qua đọc sách, tôi cũng đã cảm thấy khỏe hơn. Tôi từng bị cảm lạnh bất cứ khi nào có cơn gió lạnh thổi qua mặt mình. Một tuần sau khi bắt đầu đọc sách, tôi phải đi lấy hàng về bán. Tôi không bị cảm lạnh hay bị chảy nước mũi, mặc dù ngày hôm đó trời rất lạnh. Tôi nghĩ: “Điều đó thật khác thường!”

Tôi bắt đầu học các bài giảng Pháp hàng ngày, và Sư phụ đã tịnh hoá thân thể tôi! Những bệnh tật đã làm tôi khổ sở trong nhiều năm đã biến mất và cuối cùng tôi đã cảm nhận được cảm giác không có bệnh tật là như thế nào! Tôi cũng ngộ ra căn nguyên của bệnh tật: Đó là nghiệp lực tích luỹ từ những mâu thuẫn trong quá khứ. Tôi biết ơn sâu sắc những bài giảng của Sư phụ, vì chúng giúp tôi trả lời rất nhiều thắc mắc. Tôi không còn oán hận người thân và bắt đầu đồng hoá với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi biết quan tâm người khác, có thể hướng nội và quy chính bản thân trước.

Khi mẹ tôi bước sang tuổi 80, bà ốm yếu và không ai trong các anh chị của tôi có thể chăm sóc bà. Tôi đưa mẹ về nhà và nhường bà ngủ trong phòng ngủ. Tôi chuẩn bị cơm nước cho bà trước khi đến cửa hàng làm việc. Mẹ tôi cảm thấy rất tốt và hài lòng khi sống trong nhà tôi.

Sư phụ cũng cấp trí huệ cho tôi. Tôi luôn bị người khác nói rằng không sáng dạ và không thể làm được bất cứ thứ gì cho tốt. Khi bán đồ chơi trẻ em, tôi phải lắp ráp một số đồ chơi và luôn phải nhờ người khác giúp đỡ. Sau một khoảng thời gian, không ai muốn giúp tôi nữa, do đó tôi phải tự mình làm. Tôi xin Sư phụ giúp đỡ, và nhanh chóng có thể tự lắp ráp những món đồ chơi ấy.

Con gái của tôi cũng học rất chậm, nhưng từ khi cùng tôi học Pháp, con tôi đã học tập tốt hơn. Sau đó con gái tôi vào đại học và học lên cao học, rồi có bằng thạc sỹ.

Pháp Luân Công đã bám rễ sâu trong tâm tôi. Tôi đo lường mọi thứ bằng các Pháp lý. Công việc của tôi thuận lợi và tôi đã tự mua nhà. Tôi vô cùng cảm tạ Sư phụ và ơn cứu độ của Ngài! Cách duy nhất tôi có thể báo đáp Sư phụ chính là thực tu tinh tấn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/31/376412.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/11/13/173233.html

Đăng ngày 27-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share