Bài viết của Liên Thành, một học viên ở tỉnh Sơn Đông

[MINH HUỆ 12-11-2010] Kính chào Sư phụ tôn kính, chào các đồng tu Đại Pháp

Nhớ lại kinh nghiệm tu luyện Chính Pháp của mình trong vài năm qua, tôi hiểu được rằng Sư phụ đã cho tôi quá nhiều. Là đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp, chúng ta trợ Sư chính Pháp, phá trừ an bài của cựu thế lực và cứu chúng sinh trong khi chứng ngộ các pháp lý.

Sinh mệnh này là may mắn nhất. Tôi muốn chia sẻ cùng mọi người cách tôi đã vượt qua một vài khổ nạn lớn trên con đường Chính Pháp. Là học viên chúng ta phải nắm bắt và chứng ngộ các pháp lý, nhanh chóng đồng hóa với Đại Pháp khi chúng ta giải thể các mối quan hệ với cựu thế lực, và cố gắng hoàn thành thệ ước tiền sử trợ Sư Chính Pháp của mình.

1. Trải nghiệm về uy lực của chính niệm và từ bi trong lần đầu tiên

Trong khoảng thời gian từ năm 2001 đến năm 2002, tôi giảng chân tướng cho các đồng nghiệp của mình. Sau khi Ban quản lý nghe nói rằng tôi đã ca ngợi Pháp Luân Công, dưới áp lực từ cấp trên, họ đã ra quyết định giảm lương của tôi, và chỉ trả cho tôi các chi phí sinh hoạt cơ bản.

Sau khi đọc kinh văn Đạo Hàng của Sư phụ, tôi hiểu ngay rằng chính là cựu thế lực đang khảo nghiệm các học viên. Trong Đạo Hàng, Sư phụ đã chỉ ra cho chúng ta rằng cựu thế lực đã an bài cuộc bức hại này và Sư phụ hoàn toàn không thừa nhận nó. Sư phụ chỉ cho chúng ta cách phát chính niệm để thanh trừ tà ác từ các không gian khác. Tôi củng cố Pháp của Sư phụ trong tâm mình và thề rằng tôi sẽ không bao giờ thừa nhận bức hại kinh tế của cựu thế lực.

Thay vào đó tôi tới nói chuyện với Phó Chủ tịch của Công ty, và giảng chân tướng thấu đáo cho ông ấy về Pháp Luân Công và cuộc bức hại phi pháp này. Ngoài ra tôi cũng nói chuyện với ông ấy về thiện và ác, rằng tà ác luôn bức hại chính đạo. Tôi đã lấy ví dụ về những điều xảy ra trong “Đại Cách mạng Văn hóa”. Tôi đọc thuộc một số bài thơ trong Hồng Ngâm và liên tục phát chính niệm cho ông ấy để thanh trừ các lực lượng tà ác xung quanh ông ấy. Do lúc đó tâm tôi nóng lòng cứu người, có chính niệm rất mạnh mẽ, trong ngữ khí thể hiện ra vẻ uy nghiêm. Cuối cùng tà ác thao túng ông ấy đã bị thanh trừ và rốt cuộc ông ấy nói: “Chúng tôi có thể hủy quyết định này hay không phụ thuộc vào sếp của tôi.” Do vậy chúng tôi tới nói chuyện với Chủ tịch của Công ty và tôi giảng chân tướng cho vị chủ tịch, đề nghị khôi phục lại đủ khoản lương cho tôi. Khi tôi ngộ ra pháp lý về việc các học viên giảng chân tướng để cứu người, tôi đã đạt tiêu chuẩn của Pháp tại tầng thứ của mình, và Sư phụ từ bi đã gỡ bỏ khổ nạn này cho tôi. Quyết định cắt giảm lương của tôi nhanh chóng bị hủy bỏ và tôi không mất một xu tiền lương nào.

Thông qua sự khích lệ này của Sư phụ, tôi đã cố gắng giảng chân tướng cho quản lý Công ty mình. Đây là lần đầu tiên tôi trải nghiệm uy lực của Đại Pháp, và tôi thực sự hiểu được chính niệm là gì và lòng từ bi triển hiện ra sao. Với chính niệm đầy uy lực và tâm cứu người, tôi đã phủ nhận an bài của cựu thế lực. Vào thời điểm đó, vẫn còn có nhiều học viên chưa minh bạch cựu thế lực là gì và làm thế nào để phủ nhận an bài của họ. Trải nghiệm đầu tiên này đã đặt nền móng để tôi ngộ ra những Pháp lý này, giúp cho việc tu luyện Chính Pháp của tôi trong tương lai và phủ nhận mọi khổ nạn do cựu thế lực an bài.

2. Tu luyện thần niệm và đột phá nghiệp bệnh

Trong hai năm 2006 và 2007, tôi xuất hiện triệu chứng đau dạ dày dữ dội, và ngay khi ăn vào bất cứ thứ gì, tôi lại nôn ra. Tôi đau nhiều đến mức không thể ngủ và trạng thái này đã kéo dài trong nhiều tháng. Tôi rất minh bạch pháp lý rằng các học viên không có bệnh, và rằng bất kỳ triệu chứng nghiệp bệnh nào tôi trải qua trên thực tế là kết quả của việc tà ác thao túng tà linh và lạn quỷ can can nhiễu lợi dụng sơ hở từ một chấp trước mạnh mẽ ẩn sâu trong tôi.

Tôi hướng nội để tìm thiếu sót và sau đó tôi nhận ra mình có tâm sợ hãi. Tôi nhận ra rằng khi tôi đang phát tờ thông tin, tôi khá rụt rè và tôi cũng chấp mạnh vào tình với người thân trong gia đình mà chưa thể buông bỏ. Do những chấp trước mà tôi chưa buông bỏ, tôi không làm được tốt ba việc nên tôi đã bị cựu thế lực lợi dụng sơ hở. Nghĩ về tất cả những việc đó, tôi bắt đầu dành nhiều thời gian hơn cho việc học Pháp và nâng cao nỗ lực nhằm giảng chân tướng cho nhiều người hơn. Tôi cũng tiếp tục phát chính niệm để loại bỏ mọi can nhiễu.

Tôi đọc bài giảng của Sư phụ về nghiệp bệnh, và tôi đột nhiên ngộ ra vấn đề. Trong một thời gian dài, tôi đã không đối xử với bản thân như là một vị Thần đang làm các việc và do đó, làm sao tôi có thể có đủ uy lực để phản bức hại của cựu thế lực, xét rằng họ là những vị Thần đây? Ngay khi tôi có suy nghĩ đó, tôi trở nên rất mạnh mẽ và tôi cảm thấy như thể tôi là một vị Thần sừng sững giữa đất trời. Tôi không chỉ là một vị Thần, mà còn là một vị Thần trong vũ trụ mới không còn chịu ước chế của pháp lý trong vũ trụ cũ. Tôi ngay lập tức cảm thấy rằng chính niệm của mình có thể xẻ núi, và tôi có thể quét sạch mọi lạn quỷ của vũ trụ cũ. Do đó, dưới chính niệm mạnh mẽ liên tục của tôi, tôi có thể quét sạch mọi tà linh đang can nhiễu tôi bằng “nghiệp bệnh”, và cơn đau cùng các triệu chứng ngay lập tức biến mất. Một lần nữa, tôi nhận ra uy lực của chính niệm, hoặc chính xác hơn, uy lực của thần niệm.

Đây là một bước đề cao khác trên con đường tu luyện của tôi. Tôi muốn nhắc nhở những người vẫn đang bị mắc kẹt bởi giả tướng “nghiệp bệnh” xin hãy hướng nội và nhanh chóng tu xuất thần niệm. Chỉ các vị thần Chính Pháp mới có thể thoát khỏi sự ước chế của các thần trong vũ trụ cũ và có uy lực mạnh mẽ như vậy.

3. Hướng nội vô điều kiện, học cách đối xử với các học viên bằng thần niệm, thanh trừ gián cách giữa các học viên

Tôi muốn nhắc mọi người rằng Đại Pháp là vô biên, và Sư phụ vô cùng vĩ đại. Để chúng ta có thể đề cao theo chỉnh thể và các học viên đồng hóa với Đại Pháp, Sư phụ đã sử dụng quyền năng vô biên của Ngài. Có những thứ trên bề mặt là giống nhau nhưng nội hàm lại hoàn toàn khác biệt.

Một vài tháng sau, sau khi tôi đột phá nghiệp bệnh kể trên bằng thần niệm, tôi lại tái phát triệu chứng “bệnh” tương tự. Tôi đã rất bối rối, và phàn nàn với Sư phụ trong tâm: “Sư phụ, con cảm thấy rằng con đã có thần niệm, vậy tại sao “nghiệp bệnh” vẫn quay trở lại can nhiễu con lần nữa?” Lúc đầu, tôi không muốn hướng nội, vì tôi cảm thấy tôi không thể tìm ra chấp trước nào, do đó tôi bắt đầu hướng ngoại, nhìn vào các học viên khác trong nhóm của tôi.

Vào thời điểm đó, có hai học viên mà tôi thường xuyên liên lạc, và tôi thấy khá nhiều chấp trước của họ và thấy những việc họ làm không phù hợp với các Pháp lý. Có một học viên luôn phàn nàn về tôi, do đó tôi nghĩ lý do tại sao tôi bị tái phát “bệnh” có lẽ bởi vì cô ấy đã đổ thêm nhiều nhân tố tiêu cực vào trường không gian của tôi. Niệm này không chính, và kết quả là tôi bị giả tướng rằng tôi đang bị “nghiệp bệnh” can nhiễu lần nữa.

Tuy nhiên, phần biết trong tôi thì minh bạch. Một học viên cần phải hướng nội vô điều kiện. Hướng ngoại đồng nghĩa với việc lệch sang đường tà. Mặc dù có can nhiễu từ đồng tu, điều này không phải là lý do để nghiệp bệnh của tôi nổi lên bề mặt. Tôi hiểu rằng nếu không có gì để tôi đề cao trong Pháp, vậy thì triệu chứng bệnh này hẳn đã không tái phát.

Do đó tôi thưa với Sư phụ trong tâm: “Sư phụ, con quyết tâm sẽ không hướng ngoại nữa. Con sẽ hướng nội, và đồng hóa với các yêu cầu của Pháp. Với suy nghĩ kiên định này, Sư phụ cũng đã thấy được quyết tâm của tôi và các Pháp lý chân chính triển hiện cho tôi tại tầng thứ của mình.

Mọi suy nghĩ không chân chính mà một học viên thể hiện là một biểu hiện che giấu chân ngã của học viên đó. Những suy nghĩ này đều là những quan niệm và giả tướng do cựu thế lực tạo ra vì mục đích nhằm tạo ra can nhiễu và gián cách giữa các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Ngộ ra điều đó, ngay lập tức tôi đã có thể phân biệt giữa chân ngã của mình và cái tôi giả. Tôi nói với Sư phụ từ tận đáy lòng mình: “Sư phụ, chưa bao giờ có gián cách giữa các học viên khác và con. Chân ngã của chúng con đều cấu thành từ Chân – Thiện – Nhẫn. Tà ác không bao giờ có thể chia rẽ chúng con.”

Khi chính niệm của tôi xuất hiện trở lại, tôi học được cách đối xử với mọi học viên bằng thần niệm của mình, và giả tướng “nghiệp bệnh” đã biến mất.

4. Dùng chính niệm để gia trì cho các học viên, giúp họ thức tỉnh khỏi những ước chế của cựu thế lực

Một đồng tu và tôi bắt đầu hướng nội bất cứ khi nào chúng tôi có mâu thuẫn, và chúng tôi đã phơi bày nhiều chấp trước của bản thân mình. Tại một thời điểm trong quá trình tu luyện của chúng tôi, cựu thế lực đã kiểm soát học viên này và thời điểm đó anh ấy không thể ngộ ra vấn đề chia rẽ chúng tôi. Sau khi tôi bình tĩnh lại và hướng nội tìm vấn đề, tôi không chỉ có thể giữ bình tĩnh mà cũng có thể khoan dung đối với học viên này.

Chúng ta, những học viên, phải chịu trách nhiệm trước Đại Pháp và với tất cả các học viên khác. Do đó, trong khi phát chính niệm cùng học viên này, tôi đã vận dụng tối đa các pháp lý và công năng của mình và tôi đã có thể gia trì cho anh ấy bằng cách thanh trừ mọi chế ước mà cựu thế lực đã áp đặt lên anh ấy. Sau khi tôi phát chính niệm xong, anh ấy nhìn rõ được thiếu sót của bản thân và cả hai chúng tôi hình thành một chỉnh thể mạnh mẽ.

Sau khi ngộ ra tất cả những pháp lý này, lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ là không lời nào tả xiết. Đại Pháp thực sự kỳ diệu và thâm sâu, và Sư phụ thực sự từ bi vĩ đại.

Xin chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp. Hợp thập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/12/232327.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/22/121552.html

Đăng ngày 23-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share