Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-9-2018] Cách đây không lâu, tôi tình cờ thấy một bản báo cáo trong bản tin nói rằng đội giám sát chịu trách nhiệm trấn áp các nhóm tội phạm có tổ chức đã hoàn thành công việc của họ ở tỉnh Hà Bắc.

Kinh nghiệm của họ được tóm tắt lại và chuyển giao cho các đội khác làm cùng công việc. Các đội này đã được phân đến chín khu vực kể từ ngày 31 tháng 8, bao gồm các tỉnh Sơn Đông, Hà Nam, Tứ Xuyên và Liêu Ninh. Sau khi nhìn thấy những báo cáo này, tôi hiểu tại sao có quá nhiều vụ sách nhiễu, bức hại và bắt giữ gần đây ở tỉnh Hà Bắc.

Là một đệ tử Đại Pháp, ngoài việc phát chính niệm để thanh trừ sự can nhiễu mà cựu thế lực gây ra, chúng ta nên làm gì?

Một lần khi phát chính niệm, tôi thấy cảnh tượng sau: Một khẩu súng máy cứ liên tục bắn vào tôi. Tôi né những viên đạn trong khi phát chính niệm. Tôi nghĩ rằng không thể cứ để nó bắn mãi vào mình như thế được, vậy nên tôi bước đến khẩu súng máy, nắm lấy nó và bắn vào tà ác. Sau đó tôi thấy một người từ xa trông giống Sư phụ vẫy tay. Tôi nghe thấy một giọng nói: “Mắt Sư phụ đang rỉ máu.” Tôi cảm thấy rất buồn và nghĩ: “Sư phụ à! Ngài đang cố nói cho con điều gì vậy ạ? Con nên làm gì đây?” Tôi cảm thấy bất lực. Trước mắt tôi là một đám cháy dữ dội.

Tôi đã khóc khi phát chính niệm xong, và tâm tôi cảm thấy rất nặng nề. Tôi không hiểu ngọn lửa thể hiện điều gì. Tôi tự hỏi liệu có phải ngọn lửa nói với tôi rằng đó là ngọn lửa của lò luyện đan hoặc dấu hiệu của một cái gì đó khẩn cấp hoặc trạng thái tu luyện của tôi không tốt. Trong trường hợp này, Sư phụ đã khóc ra máu. Chỉ ý nghĩ này thôi đã khiến tôi muốn khóc. Tôi ghét bản thân mình vì không đủ năng lực.

Tìm câu trả lời

Báo cáo tin tức tôi đã đọc sáng hôm đó dường như đã cho tôi câu trả lời, và tôi vẫn đang nghĩ đến đám cháy dữ dội khi tôi ăn tối. Đột nhiên chồng tôi hỏi: “Em có biết cách sử dụng bình chữa cháy không?” Tôi nói: “Chắc chắn rồi. Tại sao anh lại hỏi vậy?” Anh ấy nói: “Đề phòng thôi.” Chúng tôi đã mua bình chữa cháy suốt một thời gian dài nhưng anh chưa bao giờ hỏi câu hỏi đó. Tôi nghĩ mình nên chia sẻ thể ngộ khi liên hệ những điều này với tình hình của bản thân. Hy vọng việc chia sẻ sẽ giúp thúc đẩy chúng ta tinh tấn hơn.

Trong ba năm qua, tôi đã chịu đựng nhiều khổ nạn. Sau khi đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu độc tài của chế độ cộng sản, tôi đã bị giam giữ bất hợp pháp khoảng 15 ngày. Sau đó tôi bị nghiệp bệnh hai lần. Tôi gần như đã rớt trong lần đầu tiên. Tôi đến bệnh viện nhưng vô ích. Khi đang trong tình trạng tuyệt vọng, tôi đã cầu xin và nhận được sự gia trì của Sư phụ. Tuy nhiên, tôi sống sót một cách vô cùng khó khăn. Sau đó tôi bị tẩy não và chính quyền yêu cầu tôi ký một bản tuyên bố ăn năn. Thêm vào đó, cảnh sát đã sách nhiễu tôi vô số lần.

Mỗi lần trải qua khổ nạn, tôi đều hướng nội và dần đề cao. Tôi đã rất căng thẳng và cực kỳ mệt mỏi, nhưng vẫn cố nhẫn chịu. Tuy nhiên, tôi bắt đầu chán nản và những suy nghĩ tiêu cực đã đè nặng xuống tôi.

Sau đó, tôi ngộ ra đây là cựu thế lực trong lúc bị diệt mà biểu hiện ra. Tôi đã không làm gì cả. Tôi hướng nội và buông bỏ hoàn toàn các chấp trước của mình như tâm sắc dục, chứng thực bản thân, e ngại, nghi ngờ, lo sợ. Tôi không giấu các chấp trước mà loại bỏ chúng.

Tôi nhận ra rằng các nhân tố tà ác của cựu thế lực đang bị tiêu huỷ, [nhưng] chúng vẫn còn sống và tồn tại trong một trường tối tăm gồm có các chấp trước và quan niệm của chúng ta. Chúng sống dựa vào những mâu thuẫn giữa các học viên, và những mâu thuẫn đó cung cấp cho chúng năng lượng – đó chính là nơi trú ẩn của chúng. Trường đen tối can nhiễu đến các học viên và ngăn chúng ta hình thành chỉnh thể. Khi chúng ta phối hợp tốt với nhau, việc phối hợp của chúng ta sẽ tiêu huỷ cái trường này. Chúng ta phải phủ định sự tồn tại của chúng.

Vậy làm thế nào để phủ định chúng? Sư phụ giảng:

“Tĩnh tư kỷ đa chấp trước sự

Liễu khước nhân tâm ác tự bại”

(Biệt AiHồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Tĩnh tâm suy nghĩ bao chấp trước

Dứt được nhân tâm ác tự bại”

Thể ngộ của tôi về một Pháp lý

Thông qua học Pháp, tôi đã có được một số thể ngộ mới về Pháp lý “ngược dòng mà lên”.

Vì vị tư là đặc tính của vũ trụ cũ, nên tất cả các sinh mệnh [trong đó] phải sống theo quy luật thành-trụ-hoại-diệt, không sinh mệnh nào có thể thoát khỏi quy luật này và tất cả đều bất lực trượt xuống đến đáy. Huỷ diệt người khác và huỷ diệt chính mình – không ai có thể đi ngược lại quy luật này.

Khi một sinh mệnh bước vào giai đoạn diệt, các nhân tố phụ diện đều được gia cường, vì vậy cái tư càng ngày càng nặng, sinh mệnh vì tư mà cố chấp tự mình, bảo vệ tự mình. Các nhân tố phụ diện sau đó sẽ làm cho sinh mệnh phát triển các chấp trước khác nhau, [từ] tư tưởng và quan niệm [đều trở thành] tà niệm và các vật chất bại hoại. Các nhân tố chính diện không còn thuần tịnh và nhân tố phụ diện lại còn trở nên tồi tệ hơn.

Món quà của Sư phụ cho chúng sinh

Chính Sư phụ Lý Hồng Chí với lòng từ bi hồng đại của mình, giúp giải cứu tất cả và ban Đại Pháp cho chúng sinh. Trí huệ của Đại Pháp có một cơ chế sửa chữa và đổi mới.

Khi một người tu luyện muốn đồng hoá với Đại Pháp và trở thành một lạp tử đạt tiêu chuẩn của Pháp, người đó phải hướng nội trong khổ nạn mà cựu thế lực an bài. Sư phụ nói rằng việc này sẽ đánh bại mưu đồ của cựu thế lực. (Đây cũng là Sư phụ tương kế tựu kế, lợi dụng an bài của cựu thế lực để thành tựu đệ tử Đại Pháp) Khi một người tu luyện không còn né tránh mâu thuẫn, không che giấu các vấn đề của mình, không trở nên thụ động hoặc bị xao động bởi một hiện tượng bề mặt nào đó, người đó có thể hướng nội tìm, xác định và loại bỏ tất cả các vật chất phụ diện. Dùng Đại Pháp để quy chính lại bản thân và phản bổn quy chân.

Khi chúng ta làm được tốt, thì đó chính là chứng thực trí huệ và uy đức vĩ đại của Đại Pháp. Nếu chúng ta có thể hướng nội khi đang ở trong thống khổ và tập trung cứu độ chúng sinh, thì điều đó chứng minh rằng chúng ta đã đồng hoá với Pháp. Chỉ khi đó thì các sinh mệnh trên cao tầng mới dừng can nhiễu chúng ta, từ đó lựa chọn đúng và có thể tự cứu mình.

Khi các học viên Đại Pháp đạt các yêu cầu của Đại Pháp, Sư phụ sẽ ban cho chúng ta những điều tốt đẹp nhất. Nhưng khi không làm tốt, chúng ta đang bỏ bê trách nhiệm của mình. Chúng ta phải hướng nội khi đối diện với mâu thuẫn hoặc khó khăn. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể thay đổi chính mình và đồng hoá với Đại Pháp. Chỉ khi đó sinh mệnh của chúng ta mới được đổi mới và không phải chịu những ảnh hưởng tiêu cực nữa – chúng ta được giải thoát khỏi sự kiểm soát của cựu thế lực.

Vì chúng ta đang sống và đồng tại với Pháp, [vậy nên] nhất tư nhất niệm của chúng ta đều khá quan trọng và trách nhiệm thật sự rất lớn. Bất kể tâm hay tư tưởng nào mà chúng ta có, chúng sẽ liên quan đến sự tồn tại của các sinh mệnh trong tự thân chúng ta và trong toàn vũ trụ.

Khi tôi hiểu được những nguyên lý này, sự mệt mỏi, phiền não, và lo âu đều biến mất. Tôi trở nên tự tin hơn, và đó là một cảm giác thật tuyệt. Tôi cảm thấy mọi thứ sẽ bắt đầu lại. Bất kỳ suy nghĩ bất chính nào đều có thể dễ dàng được phát hiện và chính lại. Khi bị can nhiễu, tôi tự nhủ rằng mình không thể bị mắc kẹt ở đó và điều này là sai. Tôi sẽ ngay lập tức thanh trừ nó. Can nhiễu liền lập tức biến mất.

Sư phụ đang dùng lửa trong lò để đốt hết các vật chất bất hảo trong vũ trụ. Những gì chúng ta mất là tạp chất và những gì chúng ta đạt được là [những thứ] thật sự thuần tịnh và đã được canh tân.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/23/-374406.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/18/172898.html

Đăng ngày 10-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share