Bài viết của Tích Duyên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-6-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) vào năm 1997. Tôi vẫn còn nhớ những ngày đầu mình đã vui mừng và hạnh phúc thế nào khi tìm ra môn tu luyện này.

Tu luyện Đại Pháp mà không bị can nhiễu

Năm 1997, chồng tôi nói chuyện với một người bạn, người này đã khuyên anh rằng: “Anh nên tập Pháp Luân Công đi, môn đó tốt lắm.” Họ nói về bọ ba thuỳ và những điều khác được đề cập đến trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Khi ấy, tôi không hiểu bất cứ điều gì mà họ nhắc đến nhưng cái tên “Pháp Luân Công” cứ nằm trong đầu tôi. Sau đó vào một ngày nọ tôi thấy có nhiều người ngồi đả tọa ở một công viên và phát hiện ra họ đang tu luyện Pháp Luân Công. Đó là cách mà tôi bước vào tu luyện.

Tôi thuộc dân tộc Hồi, một nhóm dân tộc chủ yếu là người Hồi giáo. Rất nhiều người Hồi giáo có định kiến bài xích mạnh mẽ Pháp Luân Công. Một số bạn bè thậm chí còn trực tiếp hỏi tôi: “Chị là người Hồi giáo. Sao lại tập luyện Pháp Luân Công?” Một số thậm chí còn thì thầm sau lưng tôi, một số khác gặp tôi liền quay mặt đi không muốn chào hỏi.

Có lần một người bạn trông thấy tôi lấy ra một vài tấm nhựa liền hỏi xem tôi đang làm gì. Tôi bảo cô ấy rằng tôi mang chúng đến điểm luyện công để những học viên khác có thể dùng ngồi đả tọa. Cô trả lời: “Nhìn chị thật xinh đẹp. Sao lại đi ngồi thiền với một nhóm người già cơ chứ? Thật nực cười!”

Tôi không để ý đến họ. Một khi đã quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không bao giờ hoài nghi Đại Pháp hay Sư phụ. Tôi luyện các bài công pháp và học Pháp mỗi ngày, tôi nói cho người khác nghe về môn tu luyện. Tôi cảm thấy mình đang đề cao rất nhanh.

Trong vòng chưa đầy hai tháng, tôi đã trải qua giai đoạn tiêu nghiệp. Hệt như Sư phụ đã giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân: “giống như mắc cảm mạo nặng.” Toàn thân tôi đau nhức, suốt từ ngoài cho đến tận trong xương. Tôi sốt cao, sưng hạch bạch huyết, và mọc mụn nước quanh cổ. Tôi không thể ăn hay ngủ được.

Chồng tôi muốn đưa tôi đến bệnh viện. Mẹ tôi bảo tôi: “Con sẽ chết vì các mụn nước trên cổ.” Tôi bảo họ rằng tôi đang trải qua quá trình tịnh hoá thân thể, nhưng họ không hiểu. Tôi từ chối đi bệnh viện và họ không thể làm được gì,

Sau nửa tháng luyện công và học Pháp, tôi đã hồi phục. Tôi không cần đến bất kỳ một viên thuốc nào trong suốt 20 năm qua và vẫn rất khoẻ mạnh, cảm tạ Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập pháp môn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!

Gia đình bị chính quyền cộng sản hủy hoại

Khi cuộc đàn áp bắt đầu vào năm 1999, tôi không hiểu lý do tại sao chính phủ lại cấm Pháp Luân Công. Tôi đã nói với những học viên khác rằng: “Sư phụ dạy chúng ta phải chiểu theo Chân–Thiện–Nhẫn và làm người tốt. Việc đó chẳng có gì sai cả. Tôi nhất định tiếp tục tu luyện, vĩnh viễn đi theo Sư phụ!”

Mỗi ngày, tôi đều đi ra ngoài để nói cho mọi người biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đi dán các biểu ngữ và tặng tài liệu thông tin về Pháp Luân Đại Pháp đến từng nhà. Tôi luôn xin Sư phụ gia trì và bảo hộ bất cứ khi nào đi ra ngoài. Có lần, tôi và con gái đến một trường trung học để tặng tài liệu. Khoảnh khắc bước ra khỏi cổng trường, chúng tôi liền nhìn thấy xe cảnh sát tiến về phía chúng tôi. Nhưng chúng tôi vẫn có thể rời đi an toàn.

Sư phụ giảng:

“Hãy dùng lý trí để chứng thực Pháp, dùng trí huệ để giảng rõ chân tướng, dùng từ bi để hồng Pháp và cứu độ thế nhân; đó chính là đang kiến lập uy đức của các Giác Giả.” (Lý tínhTinh Tấn Yếu Chỉ II)

Do bận giảng chân tướng Pháp Luân Công cho người dân nên tôi đã lơ là việc học Pháp và đề cao tâm tính của mình. Năm 2001, tôi bị bắt giam hai lần. Tháng 9 năm 2002, cảnh sát đã đến và lục soát nhà tôi một lần nữa.

Chồng tôi bị gây áp lực ở nơi làm việc đến mức muốn ly dị tôi. Anh đã yêu cầu tôi phải lựa chọn giữa hôn nhân của chúng tôi và Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói tôi muốn cả hai.

Tôi nói với anh: “Em không quan tâm người khác nói gì về em. Nhưng anh phải biết ở nhà em thế nào chứ. Em không làm gì sai cả khi chiểu theo nguyên lý Chân–Thiện–Nhẫn.”

Anh ấy không muốn lắng nghe và khăng khăng đòi ly dị.

Chưa đầy một tháng sau khi chúng tôi ly dị, tôi bị bắt lần thứ ba. Cảnh sát đột nhập vào căn hộ của tôi qua cửa chính và cửa sổ, họ đã tịch thu toàn bộ sách Đại Pháp của tôi. Khi ấy cháu gái tôi đang ở nhà cùng tôi. Họ đã đe doạ cháu vì thế cháu đã đưa cho họ cái được gọi là bằng chứng.

Khi con gái tôi về thăm nhà vào đợt nghỉ hè mới phát hiện ra bố mẹ đã ly dị và mẹ thì bị bắt. Cháu đã rất suy sụp. Mẹ của tôi khi ấy đã 95 tuổi, bà đã khóc suốt ngày.

Tôi biết cựu thế lực đang lợi dụng những chấp trước của mình, như tâm hiển thị, tâm chứng thực bản thân, tâm tật đố, tâm tranh đấu, v.v.. Nhưng rốt cuộc chính quyền cộng sản Trung Quốc cũng đã hủy hoại gia đình tôi.

Bị gửi đến trại lao động cưỡng bức

Tôi bị đưa đến trại lao động cưỡng bức Nam Mộc Tự trong hai năm. Bức hại ở đó rất tàn bạo – các học viên thường không được phép ngủ, tắm, hay sử dụng nhà vệ sinh. Một lính canh tên là Trương Hiểu Phương cực kỳ tàn nhẫn. Cô ta đã ra lệnh cho các tù nhân khác sử dụng áo khoác của chúng tôi để lau sàn nhà và sau đó ném chúng đi. Lúc đó là vào giữa mùa đông lạnh giá, và chúng tôi đã bị rét run vì lạnh.

Một ngày nọ, Trương đã ra lệnh tôi lăng mạ Pháp Luân Công và Sư phụ. Tôi nhất quyết không làm theo. Tôi bảo với cô ta rằng mẹ tôi đã dạy tôi trở thành người tốt và rằng tôi không nguyền rủa ai bao giờ. Cô ta rất giận giữ và bắt tôi đứng bên ngoài suốt đêm dưới cái lạnh buốt giá mà không có áo khoác che thân.

Một lần khác, tôi được triệu tập đến văn phòng của cô ta, cô ta đã vô cớ đánh tôi rất dữ dội. Khi tôi bảo cô ta rằng cô ta đã sai khi cư xử với tôi như vậy, cô ta đã ra lệnh cho những tù nhân khác đánh tôi gần như mỗi ngày.

Trong trại lao động, tôi không được học Pháp. Nhưng thật may mắn, tôi đã giữ vững một niệm trong tâm: “Sư phụ, con tin Ngài. Con tin vào Ngài và Đại Pháp!” Với niệm này, tôi đã sống sót sau hai năm sống trong địa ngục.

Nghiêm túc nói cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp

Bất cứ nơi nào tôi đến, tôi đều cố gắng nói cho mọi người nghe chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và khuyên họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Khi tôi nói cho họ biết về tội ác mổ cắp nội tạng và cuộc bức hại các học viên Đại Pháp, mọi người thường nói: “Thật khủng khiếp – Đảng Cộng sản thực sự xấu xa!”

Khi tôi khuyên mọi người thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, hầu hết mọi người đều đồng ý, nhưng không phải lúc nào cũng vậy. Có lần tôi có nói chuyện với một người phụ nữ về Đại Pháp và bà nghĩ rằng tôi quá trẻ để tu luyện môn này.

Bà nói: “Tôi không thể tin rằng cô đang tập môn này.”

Tôi đáp: “Có rất nhiều người ở các độ tuổi khác nhau tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đã trên 60 tuổi rồi, nhưng nhìn vẫn còn khá trẻ nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Sư phụ bảo hộ

Tháng 7 năm 2017, tôi đi qua một công trường xây dựng. Đột nhiên tôi nghe thấy một tiếng động lớn và một miếng thép bay ngang qua ngay bên mắt phải của tôi, chỉ cách tôi vài bước chân. Mọi người ở trước mặt và cả phía sau lưng tôi đều choáng váng.

Một vài người nói: “Hôm nay cô thật là may mắn.”

Người khác nói: “Nếu bà chỉ cần đi nhanh hơn một chút, thì có lẽ miếng thép kia đã rơi trúng người bà.”

Nhưng trong lúc này tôi rất bình tĩnh vì tôi biết rằng Sư phụ sẽ bảo vệ tôi và tôi sẽ ổn. Tuy nhiên sau đó tôi đã cảm thấy có chút sợ hãi. Tôi biết Sư phụ đã bảo hộ và hóa giải tai nạn này cho tôi.

Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:

”Chúng tôi thực hiện việc này cũng không được phép sai sót; [nếu chư vị] thật sự theo con đường chính đạo mà tu luyện, [thì] không ai dám động đến chư vị; hơn nữa chư vị có Pháp thân của tôi bảo hộ, sẽ không xuất hiện bất kể nguy hiểm gì.” (Chuyển Pháp Luân)

“Chư vị làm một người tu luyện chân chính, Pháp Luân của chúng tôi [sẽ] bảo hộ chư vị. Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này.” (Chuyển Pháp Luân)

Trong suốt 20 năm qua, tôi đã hiểu rõ ràng hơn về ý nghĩa nhân sinh và trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp. Có nhiều chỗ tôi cần phải làm tốt hơn như đề cao trong tu luyện, tinh tấn hơn và làm tốt ba việc trong tương lai.

Con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/22/370101.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/23/172962.html

Đăng ngày 10-11-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share