Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Mexico

[MINH HUỆ 05-10-2018] Trước khi biết đến Pháp Luân Đại Pháp, tôi kiệt quệ cả thể chất lẫn tinh thần. Trong quá trình đi tìm kiếm, tôi đã tập luyện Thái Cực Quyền và lúc đó có người mách tôi rằng có một môn tập của Trung Quốc có thể thanh lọc tinh thần, tâm trí và thân thể, do vậy tôi đã nghĩ: “Đây đúng là điều mình đang tìm kiếm.”

Trong những lần đầu luyện công tại điểm luyện công, tôi nghe thấy một giọng nói: “Ngươi sẽ thất bại.” Tôi tự nhủ: “Mình hy vọng sẽ không quá khó. Đó là lý do khiến mình theo tập mà.”

Một thời gian sau, tôi bị ngã và gãy ba cái xương sườn, con gái tôi lúc đó không phải là học viên, đã khăng khăng đòi đưa tôi tới bệnh viện, và tôi đã đồng ý đến bệnh viện để cháu không quá lo lắng.

Lúc đó tôi đã không thực sự tu luyện. Tôi chỉ đọc một chút trong cuốn sách Pháp Luân Công vào các ngày Chủ nhật khi tôi tới điểm luyện công. Trong một năm rưỡi, tôi nghĩ rằng như thế là đủ.

Khi hai con trai của tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chúng đã khiến tôi nhận ra tầm quan trọng của việc học Chuyển Pháp Luân để hiểu được sâu sắc điều tôi đang làm.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị viêm khớp. Một ngày trong cuộc họp mặt gia đình, một người họ hàng đã hỏi chị gái tôi: “Maria đã làm gì để chữa viêm khớp tay vậy? Bây giờ tay chị ấy đã khỏi rồi.” Chị gái tôi đáp: “Cô ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đó.” Căn bệnh viêm khớp đã biến mất, và tôi đã ngộ ra được Pháp lý mà Sư phụ giảng:

“Tôi phải giúp chư vị tịnh hoá thân thể. Tịnh hoá thân thể chỉ hạn cuộc cho những ai đến học công chân chính, những ai đến học Pháp chân chính.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Nhất)

Những lời này thực sự khiến tôi cảm động. Tôi biết rằng tôi đã được Sư phụ thừa nhận là đệ tử. Ngày hôm đó tôi đã khóc như một đứa trẻ.

Trường năng lượng của các học viên có thể mang lại lợi ích cho những người khác

Mẹ tôi đã 86 tuổi và bị bệnh tiểu đường trong hơn 40 năm. Khoảng 5 năm trước, các bác sỹ muốn đưa bà đi làm thẩm tách bởi vì bà có vấn đề về thận. Thật may mắn, bà có thể tránh được việc đó và bây giờ bà đã khá hơn. Các bác sỹ ngạc nhiên, còn bà nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và đã nghe chín bài giảng của Sư phụ Lý. Bốn người trong gia đình chúng tôi gần gũi với bà nhất đều là học viên. Cháu gái tôi sống cùng bà đã nói rằng mẹ tôi đã có cải thiện là nhờ chị gái tôi – một học viên Pháp Luân Đại Pháp – đã ngủ cùng bà.

Sư phụ giảng:

“bộ công pháp của chúng tôi tu luyện một Pháp Luân tại bụng dưới; trong lúc giảng bài trên lớp tôi đích thân cấp [Pháp Luân] cho học viên.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Nhất)

“Phật gia giảng độ kỷ độ nhân, phổ độ chúng sinh; không chỉ là tự tu, còn cần phổ độ chúng sinh; người khác cũng được theo hưởng lợi; có thể vô ý điều chỉnh thân thể cho người ta, trị bệnh, v.v. (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Nhất)

Bây giờ tôi hiểu rằng nếu tôi tu luyện tâm tính của mình và làm những gì Sư phụ bảo không chút nghi ngờ thì môi trường quanh tôi sẽ được điều chỉnh và cải biến.

Giáo dục các học sinh của mình dựa trên các Pháp lý

Tôi là Hiệu trưởng của một trường mầm non và mẫu giáo. Con trai và con gái tôi đều là học viên và cũng làm việc ở đó. Ở trường, các học sinh được học các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp và chúng tôi cố gắng dạy dỗ các em dựa trên nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Chúng tôi nhận thấy rằng kết quả của việc luyện công là các em đã có sự cải thiện về hành vi và trở nên dễ chịu hơn. Một số bậc cha mẹ đồng ý theo học và họ nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và đã chứng kiến những thay đổi ở bọn trẻ.

Ngay cả khi bọn trẻ bị kích động hay mất kiểm soát, tự chúng cũng có thể nói “Em sẽ ngồi đả toạ” hoặc “Em sẽ luyện Pháp Luân Công.” Tôi nhớ có một bé rất hung hăng khi mới vào trường và đã đánh một bạn cùng lớp. Bây giờ thái độ của cậu bé đã cải thiện. Một số trẻ nói với bố mẹ chúng: “Bố mẹ nên học Pháp Luân Đại Pháp.”

Tôi nhớ khi các con tôi còn bé, tôi thường giáo dục chúng bằng bạo lực. Bây giờ, nhờ Đại Pháp, tôi đã có thể thấy được tâm thái đầy bạo lực và bốc đồng của mình và tôi có cơ hội đóng góp tích cực cho việc giáo dục các học sinh của mình và gieo mầm Chân – Thiện – Nhẫn là tốt.

Sư phụ giảng:

“Có người khi quản giáo con cái cũng nóng giận, nổi cơn tam bành; khi quản giáo con cái thì chư vị đừng làm thế, chư vị không được thật sự nóng giận; chư vị cần giáo dục con cái một cách có lý trí, như thế mới có thể thật sự giáo dục chúng được tốt.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Chín)

Những lời này đã khiến tôi suy ngẫm về những hành động của mình và trách nhiệm của bản thân với tư cách là một đệ tử Đại Pháp và trách nhiệm giáo dục học sinh của mình dựa trên Pháp với tư cách là một giáo viên. Tôi cần phải lý trí và từ bi khi đối diện với những khảo nghiệm đến với mình hằng ngày.

Sư phụ giảng:

“Nóng tính thì phải sửa…” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Chín)

Tôi biết rằng Pháp đã cải biến tôi và chính lại môi trường quanh tôi, và tôi nhận ra rằng tôi vẫn phải cải thiện để có thể đề cao trong tu luyện của mình.

Con cảm ơn Sư phụ từ bi đã cho con cơ hội được trở thành một học viên.

Trên đây là thể ngộ của tôi tại tầng thứ của mình và xin chỉ ra những điều còn chưa đúng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/5/375330.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/7/172748.html

Đăng ngày 30-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share