Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-09-2018] Gần đây rất nhiều công an từ các khu vực khác nhau đã đến nhà của các học viên để sách nhiễu họ. Điều này đòi hỏi các học viên khác giúp các đồng tu đột phá can nhiễu.

Bài trừ can nhiễu hiệu quả

Một đồng tu cùng làm việc với tôi trong một hạng mục Đại Pháp đã bị phòng an ninh nơi làm việc và đồn công an sách nhiễu. Nhà máy từ chối không cho cô ấy đi làm và hàng ngày chỉ đạo hai người đến nhà theo dõi cô.

Họ giả vờ ở đó để giúp cô chăm sóc người mẹ ốm yếu của cô. Các học viên khác đã biết về việc này và nói với cô ấy rằng cô không nên liên lạc với họ trong tình huống này.

Hai vợ chồng anh trai cũng gây áp lực cho cô ấy. Khi cô ấy đến chỗ tôi, cô ấy trông thật khủng khiếp và bước đi chệnh choạng.

Tôi nói, “Hãy đến chỗ tôi. Chúng ta sẽ học Pháp cùng nhau – tôi sẽ giúp cô.”

Tôi tiếp tục nói, “Hãy cho tôi số điện thoại di động của lãnh đạo nhà máy cô, Trưởng Bộ phận an ninh và hai đồng nghiệp theo dõi cô tại nhà. Tôi sẽ nhắn tin cho họ rằng những gì họ đang làm là không đúng.”

Tôi khích lệ cô ấy và nói, “Đừng sợ. Tôi sẽ nói với họ rằng tôi là người bạn tốt của cô, giống như chị gái vậy.”

Ngày hôm sau, tôi đã gửi một tin nhắn cho tất cả những người có liên quan. Ngay sau khi tôi gửi tin nhắn cho Giám đốc an ninh, anh ấy đã gọi tôi.

Lúc đầu tôi do dự, nhưng tôi nhấc điện thoại lên và nghĩ về áp lực mà đồng tu của tôi đang trải qua. Anh ta nói rằng đây là mệnh lệnh của các lãnh đạo nhà máy và anh ta phải tuân lệnh.

Tôi nói, “Tôi cũng đi làm. Mọi người ở sở làm của tôi đều biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tại sao họ không làm phiền tôi?”

Tôi tiếp tục, “Cho tôi hỏi, bạn của tôi là người thế nào?” Anh ta nói: “Cô ấy là một người tốt.”

Tôi tiếp tục nói, “Vì cô ấy là một người tốt, liệu đối xử với một người tốt như thế có đúng hay không? Nếu tôi đến nhà anh hôm nay để quản thúc anh, chẳng phải đó là một sự xúc phạm đối với anh hay sao?”

Tôi tiếp tục nói “Anh nói anh phải thực hiện theo mệnh lệnh. Nếu có ai đó yêu cầu anh giết người, anh có làm không”

Chúng tôi đã nói chuyện trong nửa giờ. Trưởng bộ phận an ninh liên tục nói rằng anh ta không có lựa chọn nào khác và cũng không muốn làm theo mệnh lệnh.

Vào ngày thứ ba, người học viên này đến gặp tôi và nói rằng cô ấy giảng chân tướng cho hai đồng nghiệp theo dõi cô ấy ở nhà về Pháp Luân Đại Pháp, nhưng họ tiếp tục đến nhà cô ấy và nói đây là sự bố trí của nhà máy.

Tại nơi làm việc, họ nói rằng họ không có lựa chọn, vì có vẻ như sách nhiễu của họ rất có lý.

Tôi nói, “Hãy làm thế này nhé. Ngày mai, sau khi họ đến, cô gọi cho các đồng nghiệp khác trước mặt họ. Cô nói, người này đang ở nhà tôi, giúp nhà máy bức hại tôi.’”

Tôi cũng gợi ý cô ấy nói, “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp để làm một người tốt, nhưng tôi đã bị bức hại nhiều lần. Nhiều quan chức công an thậm chí đã đến nhà tôi để sách nhiễu tôi vào nửa đêm.“

“Không chỉ vậy, chồng tôi đã ly dị tôi vì chịu áp lực, và giờ tôi đang ở nhà cha mẹ và anh trai mình. Bây giờ nhà máy lại cử người đến nhà họ để sách nhiễu họ, và hai vợ chồng anh trai tôi rất sợ và vì vậy họ không còn cư xử tốt với tôi như trước đây – Làm một người tốt khó vậy sao?”

Tôi tiếp tục, “Cô nên tiếp tục gọi cho đồng nghiệp của mình hết lần này đến lần khác, và để mọi người tự quyết định xem liệu điều này có đúng không. Hãy để hai người đó biết rằng những gì họ đang làm là đáng xấu hổ, và sau đó họ sẽ không còn ở lại nữa.”

Vào đêm thứ tư, cô ấy đến và tươi cười nói với tôi, “Họ không còn đến nữa. Họ nói chuyện với lãnh đạọ và nói rằng dù thế nào chăng nữa họ cũng sẽ không trở lại.”

Cô ấy đã về nhà sau vài ngày

Trang Minh Huệ đăng một số tin tức rằng một học viên trong quận của chúng tôi đã bị thư ký Ủy ban Chính trị và Pháp luật lừa đến văn phòng của ông ta, và bị các viên chức từ phòng An ninh Nội địa bắt. Vào thời điểm đó, tôi nghĩ rằng vị thư ký đó đã đi quá xa.

Kết quả là, tôi gọi đến nhà của anh ta, và vợ anh ta trả lời điện thoại. Tôi nói với cô ấy về việc này và nói, “Cô ấy có một đứa bé ở nhà, hàng ngày khóc đòi mẹ. Anh ấy đã đi quá xa phải không?”

Vợ của anh ta không thừa nhận rằng chồng mình đã làm một điều như vậy, sau đó cô nói rằng cô ta là hàng xóm của anh ấy, không phải là thành viên trong gia đình. Rồi cô ta gác máy.

Tôi cảm thấy mình chưa giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho cô ấy và hậu quả của việc tham gia vào cuộc bức hại, vì vậy tôi đã gọi lại cho cô ấy, nhưng cô ấy không nghe máy.

Vài ngày sau, tôi được biết đồng tu đã được thả. Tôi chưa từng từ chối giúp đỡ các đồng tu.

Sư phụ đã giảng,

“việc của bạn cũng là việc của mình, việc của mình cũng là việc của bạn.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC năm 2002)

Tôi biết rằng những gì mình có chỉ là cái tâm giúp đỡ các bạn đồng tu. Sư phụ đã làm tất cả những điều đó cho chúng ta, kể cả ban cho tôi một số ý tưởng dường như là xuất lai từ bản thân tôi, nhưng thực sự nó được Sư phụ ban cho.

Tôi muốn nói rằng tà ác không phải là lớn hay mạnh, và chúng chẳng là gì trước chính niệm của các học viên. Khổ nạn có thể ảnh hưởng tiêu cực đến ngộ tính của các học viên, vì vậy hãy dang rộng vòng tay của chúng ta và giúp đỡ họ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/9/373552.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/10/172786.html

Đăng ngày 29-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share