Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-9-2018] Vào một ngày hè năm 2018, tôi đang ở trong một công viên để tìm người nói chuyện về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi trông thấy một người đàn ông trung niên đang ngồi ở trong một cái chòi. Ông đang chơi trò chơi điện tử trên chiếc điện thoại di động của mình.

Tôi đến ngồi cạnh ông và hỏi xem ông làm việc ở đâu. Ông nói mình từng làm việc cho chính quyền nhưng hiện đã nghỉ hưu.

Chúng tôi nói về chuyện chiếc điện thoại của ông có thể tra cứu internet được hay không. Tôi bảo ông rằng vẫn có rất nhiều thứ mà ông sẽ không thể tìm thấy trên Internet ở Trung Quốc như lịch sử các phong trào chính trị đã gây ra cái chết của 80 triệu người của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Tôi hỏi ông xem có ai từng nói cho ông nghe về việc niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, hay thoái xuất khoải ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó để đảm bảo một tương lai bình an chưa. Ông nói ông mới đi Mỹ thăm gia đình và có nghe nói về những điều này ở đó. Tôi hỏi xem ông đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ chưa, và ông nói ông nghĩ rằng mình không cần.

Tôi nói với ông một cách chi tiết rằng Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, dạy mọi người Chân–Thiện–Nhẫn. Tôi đã giải thích rằng cựu lãnh đạo ĐCSTQ Giang Trạch Dân đã phát động cuộc đàn áp môn tu luyện vì ông ta ghen tị rằng số lượng người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhiều hơn số Đảng viên.

Ông hỏi: “Tại sao học viên các chị lại tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn?” Tôi nói rằng nếu ông xem kỹ đoạn video thì có thể dễ dàng nhận thấy nó đã được dàn dựng. Hiện giờ khắp thế giới đều biết nó là giả.

Tôi nói: “Khi ĐCSTQ muốn bức hại ai đó, nó sẽ vu khống họ trên TV và trên báo chí để kích động công chúng, đó là một thủ đoạn chung được ĐCSTQ sử dụng. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã bị bắt giữ tùy tiện, kết án tùy tiện. Nhân viên nhà tù đã áp dụng tất cả các loại hình tra tấn đối với các học viên Pháp Luân Công. Trên hết tất cả đó là quân đội, giám đốc các nhà tù, và bệnh viện đã phối hợp cùng nhau thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp đang còn sống để kiếm lời. Với tất cả những điều khủng khiếp mà nó đã làm, chúng ta nên nhanh chóng thoái xuất khỏi ĐCSTQ để được bình an.”

Người đàn ông này nói rằng ông không tin những gì tôi đang nói. Lúc đó, ông nhận được một cuộc điện thoại, vì thế tôi đã cố gắng đưa cho ông một chiếc USB và bảo ông hãy xem khi về nhà. Ông từ chối nhận và bỏ đi.

Vài ngày sau, tôi lại nhìn thấy người đàn ông này ở công viên. Tôi đã bước đến chỗ ông và nói chuyện như thể chúng tôi là bạn cũ.

Tôi nhắc lại chủ đề thoái xuất khỏi ĐCSTQ, và nói cho ông nghe về một số quan chức hiện đang bị quả báo vì tham gia bức hại các học viên.

Người đàn ông này hỏi: “Làm công việc này mỗi ngày chị được gì?“

Tôi đáp: “Có những người sẽ lừa ông để lấy tiền của ông, nhưng sẽ không ai lừa ông để ông được an toàn. Tại sao tôi phải mạo hiểm tính mạng của mình để nói chuyện với những người chỉ muốn chế nhạo tôi? Đó là vì chúng tôi không muốn nhìn thấy người tốt bị lừa dối và bị trời trừng phạt vì quay lưng lại với Phật Pháp.”

Điện thoại của người đàn ông bắt đầu đổ chuông. Khi ông rời đi, tôi đã nhanh chóng đưa cho ông một cuốn sách mỏng mang thông tin về Pháp Luân Công. Lần này, ông đã nhận.

Không lâu sau, tôi lại nhìn thấy người đàn ông này đang ngồi ở chỗ cũ trong công viên như thường lệ. Ông ấy hỏi tôi: “Chồng của chị cho phép chị ra ngoài nói chuyện về Pháp Luân Đại Pháp sao?”

Tôi nói: “Anh ấy ủng hộ tôi tu luyện trước khi xảy ra cuộc đàn áp, sau khi tôi bị giam giữ bất hợp pháp vài lần, anh đã phải chịu đựng rất nhiều áp lực và trở nên rất sợ ĐCSTQ. Khi tôi nghe tin về cái chết của vị trưởng đồn cảnh sát, tôi đã rất buồn và hối hận. Tôi hối hận vì mình đã không nói cho anh ấy biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, đã không vạch trần những lời dối trá mà ĐCSTQ đã nhồi nhét vào đầu anh, và đã không nói cho anh ấy quan hệ ‘thiện ác hữu báo.’ Anh ấy còn quá trẻ nhưng đã phải làm vật hy sinh của ĐCSTQ.”

Người đàn ông có vẻ chăm chú lắng nghe những gì tôi đang nói.

Tôi nói: “Ông đã quá độ tuổi làm thành viên của Đoàn Thanh niên của ĐCSTQ, đồng nghĩa với việc ông đã tự động rút khỏi nó. Tuy nhiên, tất cả chúng ta đều đã giơ tay và thề sẽ cống hiến cả đời cho ĐCSTQ. Ông đã thề sẽ làm điều đó nên ông cần phải xoá bỏ lời thề này và nói với Trời Đất rằng ông quyết định thoái xuất khỏi các tổ chức của nó. Như vậy ông mới có thể thật sự được bình an.”

Tôi đã hỏi tên của ông và hỏi xem liệu tôi có thể dùng hai chữ cuối trên tên của ông để giúp ông thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản hay không. Ông đồng ý.

Hồi tưởng lại một chút ba lần gặp gỡ được Sư phụ khổ tâm an bài, tôi không khỏi thấy cảm kích Sư phụ từ bi. Sư phụ đã an bài sẵn con đường cho các học viên đến cứu chúng sinh. Chỉ cần chúng ta có tâm cứu người, Sư phụ liền an bài người hữu duyên đến gặp chúng ta.

Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi! Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/18/373955.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/8/172766.html

Đăng ngày 28-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share