Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-9-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào cuối năm 2009. Cách đây hai năm, tôi phát hiện người bạn từng giới thiệu Đại Pháp cho tôi hoạt động rất tích cực trên Wechat, đăng tải các nội dung không liên quan đến Đại Pháp. Khi ấy tôi nghĩ rằng hẳn là anh không học Pháp, luyện công hay làm nhiều các việc cứu người; nếu không sao anh lại có thể có nhiều thời gian rảnh đến vậy?

Tôi nhớ rằng vị học viên này đã giới thiệu Đại Pháp cho tôi, sau đó tôi nhận được rất nhiều lợi ích và minh bạch được ý nghĩa của đời người. Tôi cảm thấy rằng đã đến lúc tôi phải giúp anh ấy. Khi ấy tôi đang tham gia một hạng mục Đại Pháp và cần thêm nguồn nhân lực. Vì vậy, vào cuối năm 2016, tôi và một học viên am hiểu công nghệ đã đi vài trăm dặm để đến thăm anh ấy.

Khi đến nơi, chúng tôi phát hiện anh ấy và gia đình anh không thực sự đang làm ba việc. Chúng tôi đã nhắc nhở họ về tính cấp bách của việc cứu người và sứ mệnh của chúng ta quan trọng như thế nào. Mẹ của anh cũng là một học viên. Bà liên tục nói chuyện với người bạn đồng hành của tôi, nên tôi giữ im lặng để họ nói chuyện.

Khích lệ và nhắc nhở

Trong khi tôi đang đứng rửa bát thì người mẹ bắt đầu khóc và nước mắt lăn dài trên má bà. Bà liên tục nói rằng họ đã vô trách nhiệm thế nào và Sư phụ đã từ bi ra sao. Ngay sau đó khuôn mặt của Sư phụ xuất hiện ở cửa sổ! Ngài nhìn chằm chằm vào người mẹ với vẻ lo lắng.

Hai năm sau, tôi vẫn không cách nào mô tả được ấn tượng sâu sắc về hình ảnh mà tôi đã nhìn thấy. Khi ấy tôi chỉ nghĩ rằng, hãy nhanh chóng viết ra điều mình vừa nhìn thấy và gửi đăng trên Minh Huệ để khích lệ các học viên khác. Tôi muốn nhắc nhở mọi người rằng tất cả chúng ta cần nhanh cứu người vì không còn nhiều thời gian nữa. Đáng buồn thay, một vài tháng trước tôi có nghe nói người mẹ đã bị bệnh và nằm liệt giường.

Nhiều câu chuyện tương tự đã được đăng trên Minh Huệ. Tôi cảm thấy thật xấu hổ nếu các học viên lâu năm – những người đã bắt đầu tu luyện trước khi cuộc đàn áp Đại Pháp bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999 – để mình bị rơi rớt do không tu luyện tốt. Họ đã vượt qua cuộc bức hại tàn bạo nhất trong lịch sử, nhưng lại không thể duy trì tu luyện của mình vào những thời khắc cuối cùng này.

Sinh mệnh của chúng ta đã được Sư phụ kéo dài để chúng ta có thể tu luyện. Nhiều người mắc trọng bệnh, nhưng hiện có thể tu luyện vì Sư phụ đã gỡ bỏ nghiệp lực của họ. Để xứng đáng là một đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp, chúng ta phải làm ba việc, và đặt việc cứu độ chúng sinh lên hàng đầu. Nếu không chúng ta khó có thể đạt tiêu chuẩn của một đệ tử Đại Pháp. Sư phụ trân quý mỗi người trong chúng ta, nhưng những vấn đề sức khoẻ có thể xảy đến với những ai không đạt tiêu chuẩn.

Một vài học viên lớn tuổi mà tôi biết đang tham gia bán hàng đa cấp, nhưng họ cho rằng đó là bán hàng trực tiếp. Sư phụ đã nói rất nhiều lần về vấn đề này nhưng họ vẫn có vẻ không hiểu rõ về nó. Một vài học viên nói rằng những phần mà họ đã tu luyện tốt đã được tách ra vì thế những thứ trên bề mặt không thể hoàn hảo. Chúng ta biết rằng không còn nhiều thời gian nữa. Chúng ta không nên chỉ nói suông mà còn cần phải đưa những gì đã học vào thực hành!

Tôi từng ghen tị với những ai bắt đầu tu luyện khi Sư phụ mới bắt đầu truyền Pháp vì khi ấy họ có một môi trường tự do: Rất nhiều người tu luyện và họ có thể công khai kết giao, học hỏi lẫn nhau. Ngày nay chúng tôi không có một môi trường công khai ở Trung Quốc. Gần đây tôi nhận thấy rằng một số học viên lâu năm biểu hiện ra nhiều chấp trước người thường và vài người trong số họ thậm chí còn không thể tiếp nhận lời chỉ trích. Dĩ nhiên cũng có nhiều học viên lâu năm rất tinh tấn. Bây giờ tôi đã hiểu được vẻ lo lắng trên nét mặt của Sư phụ.

Khi tôi nhắc đến việc này, các học viên lâu năm nói rằng: “Miễn là chúng tôi làm tốt ba việc và theo kịp tiến trình Chính Pháp, chúng tôi cũng là đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp – bước vào cửa không phân trước sau đều là đệ tử.“

Tôi đồng ý. Tôi rất vui khi có thể tu luyện trong Đại Pháp. Mặc dù tôi vẫn còn nhiều chấp trước người thường, miễn là tôi có tâm cứu người, Sư phụ sẽ an bài để tôi có thể tham gia vào các hoạt động của Đại Pháp.

Chúng ta cần luôn hướng nội, đặc biệt là bất cứ khi nào gặp phải các tình huống khó khăn. Tôi hy vọng rằng chúng ta có thể tận dụng tốt mọi cơ hội tu luyện của mình.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2018/9/19/374044.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/8/172761.html

Đăng ngày 27-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share