Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-10-2018] Bà Đường Minh Hải, cư dân thành phố Lô Châu, tỉnh Tứ Xuyên vừa mới trở về nhà hồi tháng 4 năm 2018 sau khi bị cầm tù oan bốn năm bởi từ chối từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công.

Cụ bà 70 tuổi này gần đây đã kể lại rằng bà bị đánh đập, cấm ngủ, và bị cưỡng bức dùng thuốc huyết áp khi bị giam giữ phi pháp ở trong tù.

Cưỡng bức lấy mẫu máu và đánh đập

Ngày 22 tháng 4 năm 2014, công an thành phố Lô Châu đã bắt và giam giữ bà trong trại tạm giam Nạp Khê. Trong khi kiểm tra y tế trong trại tạm giam, bà Đường đã từ chối cung cấp mẫu máu. Sau đó, bà bị cưỡng chế lấy mẫu máu sau khi công an đe dọa còng tay bà.

Sau khi bị kết án tù bốn năm, bà Đường bị đưa tới Nhà tù Nữ Long Tuyền. Bởi bà bị còng tay và xích chân, nên mỗi bước đi đều khiến bà vô cùng đau đớn. Một công an trại tù họ Tào đã tiếp nhận bà.

Bà nói: “Tại bàn đăng ký ở sảnh, ai đó đã hỏi số điện thoại của tôi. Tôi không nghe rõ nên không trả lời kịp thời, vì vậy Tào đã dùng dùi cui đánh đập tôi.”

Sau đó, công an muốn lấy dấu vân tay của bà. Bởi không rõ lý do của việc lấy dấu vân tay, bà Đường đã nắm chặt tay lại và không phối hợp. Vài tù nhân đã túm lấy bà và cậy ngón tay bà ra, và Tào lại đánh đập bà.

Ngoài việc đánh đập bà Đường, các tù nhân còn nhiều lần nhục mạ bà, đặc biệt là sau khi bà bị chuyển tới khu nghiêm quản. Một tù nhân được giao nhiệm vụ canh chừng các học viên đã không ngừng lớn giọng chửi rủa bà.

Đặc quyền hành ác

Cũng như các học viên khác, bà Đường không được bảo hộ bởi pháp luật Trung Quốc – thứ mà bản thân nó đã là bất hợp pháp. Các lính canh tù không chỉ đánh đập bà mà còn lệnh cho tù nhân đánh đập và tra tấn bà.

Công an thường chỉ định các tù nhân tàn ác nhất theo dõi nhất cử nhất động của các học viên. Đặc biệt là trong những thời kỳ tăng cường bức hại, tù nhân nhận lệnh tra tấn và tẩy não các học viên 24/24. Bà Đường bị cưỡng ép đứng bật động từ sáng sớm tới nửa đêm. Mặc dù bà kiệt sức và choáng váng, song các tù nhân vẫn bắt bà phải đọc nội quy nhà tù và xem các đoạn video phỉ báng Pháp Luân Công.

Để hoàn thành chỉ tiểu “chuyển hóa” học viên Phap Luân Công, các tù nhân này thường đánh đập các học viên, thậm chí nhiều tù nhân còn hợp sức để tra tấn thể xác các học viên. Hoạt động tra tấn thường thực hiện trong các phòng đọc sách, ở đó không có máy quay an ninh. Chỉ hai tháng trong chiến dịch tăng cường, không đếm nổi bao nhiêu lần bà Đường đã bị hành hung tàn bạo như vậy, trong đó có cả việc bị tát vào mặt.

Cấm ngủ và bức hại bằng thuốc

Lính canh từng đặt bà Đường dưới diện quản lý nghiêm ngặt trong ba tháng. Trong thời gian đó, bà không được phép gọi điện thoại về nhà, không được mua đồ dùng hàng ngày, cũng như đồ ăn. Ngoài bị lao động cưỡng bức vào ban ngày, bà còn bị cưỡng ép chép tay nội quy nhà tù vào mỗi tối. Bởi bà không nộp “báo cáo tư tưởng” vào ngày hôm sau, nên bà đã bị cấm ngủ trong ba tháng.

Sau khi bị đưa đến nhà tù này trong trạng thái hai tay bị còng và chân bị xích, bà Đường cảm thấy vô cùng khó chịu, bà nôn mửa trong khi bị chuyển tới trại tạm giam. Lính canh đã cho bà uống thuốc, và nói rằng bà bị huyết áp cao. Khi bà từ chối, tù nhân cưỡng bức bà uống thuốc. Sự ngược đãi này tiếp diễn cho đến tận khi bà được trả tự do.

Thời gian dành cho mỗi bữa ăn vô cùng ngắn ngủi. Bà không được rửa tay trước khi ăn, dù chúng rất bẩn sau khi lao động cưỡng bức. Bà chỉ mới vừa bắt đầu ăn thì đã đến lúc đi rửa bát đĩa. Một học viên lớn tuổi nói với bà Đường rằng bà còn không kịp nhai kỹ thức ăn trước khi nuốt chúng. Vì quá đói, nên nhiều tù nhân đã mua đồ ăn nhẹ, nhưng các học viên Pháp Luân Công thì lại bị cấm làm như vậy.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/10/4/375335.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/10/16/172874.html

Đăng ngày 20-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share