Bài viết của Yi Tong, một học viên Pháp Luân Đại Pháp từ tỉnh Cát Lâm

[MINH HUỆ 17-11-2010] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu!

Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình trong vài năm qua với các học viên. Xin các bạn hãy chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.

1. Giảng chân tướng cứu độ chúng sinh

Sau khi ra tù vào tháng 9 năm 2004, gia đình tôi đã mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ cho tôi. Họ muốn tôi ở lại cửa hàng và đồng thời tránh bị sách nhiễu. Tôi không thể liên lạc với các đồng tu và lo lắng rằng mình không thể đọc các bài kinh văn mới của Sư phụ và Tuần báo Minh Huệ. Tất cả các học viên khác đều bận cứu người; làm sao tôi có thể ở lại đó hàng ngày và không làm bất cứ việc gì đây? Tôi muốn vào trang Minh Huệ và làm tài liệu giảng chân tướng. Nhưng tôi không có máy tính, và cũng không biết cách làm tài liệu.

Ngay sau khi có tâm nguyện đó, học viên A đến giúp tôi thiết lập một địa điểm sản xuất tài liệu, và ở lại giúp tôi làm. Tôi biết Sư phụ đã an bài mọi việc.

Tôi sớm học được cách vào trình duyệt trang web, tải tài liệu xuống, chỉnh sửa bài viết, in tài liệu và ghi đĩa VCD. Chúng tôi không chỉ in tài liệu cho mình mà còn in rất nhiều cuốn Cửu Bình cho các học viên khác. Vì không có nhiều tài liệu để làm nên chúng tôi có rất nhiều thời gian để học Pháp và phát chính niệm mỗi ngày.

Một ngày đầu xuân năm 2005, nhiều thợ xây đã đến cửa hàng của tôi. Chúng tôi đã tạo ấn tượng tốt với họ. Sau khi mua hàng xong, họ nán lại cửa hàng và nói chuyện với chúng tôi. Học viên A và tôi muốn giảng chân tướng cho họ. Ban đầu chúng tôi khá lo lắng, nhưng những niệm đầu bất chính của chúng tôi đã nhanh chóng bị loại bỏ.

Sư phụ đã giảng:

“Tà ác không dám phản đối việc giảng rõ chân tướng và cứu độ chúng sinh, điểm then chốt là ở chỗ tâm thái khi làm công tác không có sơ hở cho chúng dùi vào.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Boston năm 2002”)

Pháp của Sư phụ đã gia trì chính niệm cho chúng tôi, và ban cho chúng tôi sự tự tin, và can đảm trong khi giảng chân tướng.

Đầu tiên chúng tôi nói chuyện với các thợ xây về văn hóa truyền thống và đức tin, và nói với họ rằng Chủ nghĩa Cộng sản đi ngược với văn hóa truyền thống Trung Quốc. Chúng tôi cũng giảng chân tướng cho họ về trò lừa đảo vụ tự thiêu trên quảng trường Thiên An Môn và vẻ đẹp của Đại Pháp. Cuối cùng, chúng tôi đã thuyết phục họ thoái Đảng. Những người thợ này đã chấp nhận chân tướng một cách dễ dàng.

Khoảng bốn mươi, năm mươi người thợ xây thường đến cửa hàng của tôi; hai mươi người trong số họ đã thoái ĐCSTQ. Mặc dù những người khác không thoái, ít nhất họ cũng có một nhận xét ​​tích cực về Đại Pháp và biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Vào một ngày mưa, tất cả các công nhân đều được nghỉ một ngày. Một cậu thanh niên trẻ đến cửa hàng của tôi và gọi cho bạn bè của mình ra ngoài để tán gẫu. Nhưng bạn bè của cậu không có thời gian. Tôi đã nói chuyện với cậu thanh niên này hơn một giờ. Tôi bắt đầu từ việc dàn dựng tự thiêu ở Thiên An Môn. Cậu ấy lắng nghe tôi rất chăm chú. Cuối cùng cậu rất vui khi thoái Đoàn, Đội. Một tuần sau, cậu gọi và nói với tôi rằng cha, mẹ và chị gái của cậu đều đồng ý thoái ĐCSTQ

Nhìn lại những ngày đó, học viên A và tôi rất chú tâm đến việc học Pháp và phát chính niệm. Khi gặp vấn đề, chúng tôi đã xem xét những vấn đề đó dựa trên Pháp và phối hợp tốt ngay từ đầu. Thật không may, trạng thái tốt đẹp này không kéo dài quá lâu. “Cái tôi” của tôi quá cường thịnh và tôi thường xuyên nhìn ra lỗi của các học viên khác. Sau khi học viên A rời khỏi cửa hàng, cô ấy đã chết do sự bức hại của những kẻ hành ác.

2. Tu luyện trong nhóm, tôi đã học được cách hướng nội

Sau khi học viên A chết, tôi không hướng nội và chính lại mình ngay. Trong một thời gian dài, tôi đã buông lơi trong việc học Pháp, luyện công, phát chính niệm và giảng chân tướng; tâm tính của tôi đề cao lên rất chậm. Tôi biết trạng thái của tôi không tốt, nhưng tôi không thể tu luyện tinh tấn.

Sau đó, tôi đọc nhiều bài chia sẻ trên Minh Huệ và biết rằng nhiều học viên ở Trung Quốc lại bắt đầu học nhóm. Tôi cũng muốn thành lập một nhóm nhỏ các học viên để cùng nhau học Pháp. Học Pháp nhóm là hình thức tu luyện mà Sư phụ đã ban cho chúng ta. Chúng tôi mất môi trường tu luyện vì cuộc bức hại. Không lâu sau đó, tôi tập hợp một số học viên và thành lập một nhóm học Pháp nhỏ. Chúng tôi có thể học hỏi và khích lệ lẫn nhau cùng tu luyện trong môi trường đó.

Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân,

“Tôi] nói rõ cho chư vị một chân lý: toàn bộ quá trình tu luyện của người ta chính là quá trình liên tục tống khứ tâm chấp trước của con người.”

Khi các học viên chỉ ra những chấp trước của tôi, đáng lẽ tôi nên tự mình đối chiếu bản thân với Pháp kịp thời. Nhưng ngộ tính của tôi rất kém, và tôi không muốn nghe những lời chỉ trích của các học viên khác. Ngược lại, tôi chưa bao giờ quan tâm đến cảm xúc của họ và nghĩ rằng mình tốt hơn họ. Học viên B giận dữ nói với tôi “Chị luôn nói chuyện với người khác một cách kiêu ngạo không chịu được. Nếu tôi không phải là một học viên, tôi sẽ không nói chuyện với chị nữa.“ Nhưng tự ngã của tôi ngăn trở tôi xuất ra chính niệm, và những lời nhận xét của cô ấy đã làm tôi tổn thương. Kể từ đó tôi thường xuyên tìm ra lỗi với học viên B; và một gián cách lớn đã xuất hiện giữa chúng tôi. Tôi biết tâm tính mình có vấn đề, nhưng tôi không thể thay đổi quá trình suy nghĩ. Vào thời khắc then chốt đó, học viên C đã giúp tôi giải quyết vấn đề dựa trên Pháp.

Một lần, khi học viên B nói điều gì đó chọc tức tôi, tôi không thể xả bỏ trong một thời gian dài. Sau đó học viên C mỉm cười nói với tôi, “Chị có nghĩ về điều đó không? Có thể không phải là cô ấy nói câu đó đâu, có thể là Sư phụ nói đó.” Sau đó cô ấy cho tôi xem kinh văn của Sư phụ “Giảng Pháp tại Manhattan” và giúp tôi đề cao từ phương diện của Pháp.

Sau khi tôi bình tĩnh và đối chiếu bản thân với Pháp, tôi đã rất xấu hổ. Tôi đã luôn luôn nhấn mạnh quan điểm của mình. Khi hành xử của các học viên khác không phù hợp với quan niệm người thường của tôi, tôi cảm thấy không vui về họ. Tôi đã không thực tu chút nào. Sau đó, tôi nhớ tới học viên A.

Trước khi học viên A mất, cô ấy đã thú nhận rằng mình đã quan hệ với một người đàn ông có gia đình trong một thời gian dài. Tất cả chúng tôi đều bị sốc. Tôi đã rất ngạc nhiên rằng chúng tôi đã làm việc cùng nhau trong một thời gian dài, nhưng thậm chí tôi không nhận ra rằng cô ấy đã có một sơ hở lớn và chưa từng nói với tôi về điều đó. Lúc đầu, tôi nghĩ rằng nếu cô ấy nói với chúng tôi về điều đó sớm hơn, tất cả các học viên có thể giúp cô ấy loại bỏ các nhân tố tà ác trong trường không gian của cô ấy. Bây giờ tôi nhận ra rằng tại thời điểm đó tôi đã không biết nghĩ cho người khác. Đó là lý do tại sao học viên A không thể mở lòng với tôi. Có lẽ thái độ lấy mình làm trung tâm của tôi khiến cô ấy lo rằng tôi có thể coi thường cô ấy. Nếu tôi có thể buông bỏ tự ngã của mình vào lúc đó và xem xét đến hoàn cảnh của cô ấy, và nếu chúng tôi chia sẻ với nhau dựa trên Pháp, có lẽ cô ấy sẽ vẫn còn sống.

Sau đó tôi nhận ra rằng học viên A và tôi đã theo an bài của cựu thế lực. Khi tôi đối chiếu bản thân mình với Pháp, tôi đã tìm thấy nhiều chấp trước – tất cả xuất phát từ vị tư: không muốn bị phê bình, chứng thực bản thân, hiển thị, và tật đố. Tôi đã cố hết sức để giảm thiểu và cưỡng chế tất cả những điều này.

Khi đang in bìa cho đĩa DVD Thần Vận, máy in của tôi có vấn đề. Tôi khởi động lại máy nhiều lần, nhưng nó không hoạt động. Nhưng nếu tôi sử dụng máy để in tài liệu giảng chân tướng khác thì nó vẫn chạy tốt. Tôi nhận ra rằng tâm tính của mình có vấn đề, nhưng tôi không tìm thấy chấp trước của mình trong một thời gian dài. Sự cố máy in tiếp tục tái diễn vào ngày hôm sau. Đột nhiên tôi nhận ra rằng học viên B đã sao các đĩa DVD rồi và sự gián cách giữa tôi và học viên B vẫn chưa hết, nên cựu thế lực đã lợi dụng điều đó. Tôi đã phát chính niệm để loại bỏ sự gián cách. Sau đó, máy in của tôi hoạt động trở lại.

3. Trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh

Lần đầu tiên tôi phối hợp với học viên D để cùng giảng chân tướng trên đường. Học viên D đã đắc Pháp sau khi tôi giảng chân tướng và thuyết phục cô ấy thoái Đảng. Ngộ tính của cô ấy rất tốt. Cô ấy thường chiểu theo Pháp khi gặp vấn đề. Chúng tôi học Pháp thường xuyên và chia sẻ thể ngộ của mình dựa trên Pháp. Tôi nghĩ Sư phụ đã an bài cho học viên D đến đây và giúp tôi đề cao.

Lần đầu tiên chúng tôi đi dọc theo con phố để giảng chân tướng, chúng tôi đã chọn những người trông rất tử tế. Cuối cùng, chúng tôi đã chọn một người để giảng chân tướng. Chúng tôi giảng chân tướng cho cô ấy trong một thời gian dài, nhưng cô ấy không muốn thoái Đảng. Tôi trở nên lo lắng. Học viên D sau đó nói với tôi, “Tôi thấy mình có tâm sợ hãi. Tôi nên phát chính niệm để loại bỏ sự sợ hãi. Tôi không muốn điều đó.” Rồi tôi cũng hướng nội. Tôi thấy mình chấp vào việc giữ thể diện và sợ rằng chúng sinh sẽ không lắng nghe tôi.

Chúng tôi nhớ lại bài giảng của Sư phụ,

“Tà ác không dám phản đối việc giảng rõ chân tướng và cứu độ chúng sinh, điểm then chốt là ở chỗ tâm thái khi làm công tác không có sơ hở cho chúng dùi vào.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Boston năm 2002 ”)

Sau khi chúng tôi minh bạch hơn về Pháp và đề cao tâm tính, chúng tôi đã tự tin và đĩnh đạc giảng chân tướng. Sau khi chính lại những niệm đầu của chúng tôi, kết quả đã trở nên tốt hơn nhiều.

Mỗi buổi sáng chúng tôi đã học Pháp hai hoặc ba giờ, phát chính niệm trước khi ra ngoài giảng chân tướng. Mỗi ngày chúng tôi đã dành khoảng bốn giờ giảng chân tướng. Thỉnh thoảng nếu tôi giúp nhiều người thoái Đảng, tôi sẽ phát triển tâm tật đố và hiển thị. Nếu điều đó xảy ra, chúng tôi đều gặp khó khăn khi thuyết phục mọi người thoái đảng. Sau đó, chúng tôi sẽ trở nên lo lắng và bắt đầu hướng nội. Sau khi tìm ra chấp trước, chúng tôi đã phát chính niệm để giải thể chúng.

Một lần tôi giảng chân tướng cho bốn sinh viên. Chúng tôi chú trọng giảng chân tướng cho một Đảng viên, nhưng cô ấy không muốn thoái Đảng. Tôi bắt đầu không thích cô ấy, và thái độ của cô ấy trở nên khắc nghiệt hơn. Ngay cả ba sinh viên còn lại trước đó đã đồng ý thoái Đảng cũng không muốn thoái nữa. Tôi nhận ra rằng cựu thế lực đã lợi dụng chấp trước của tôi. Tôi thầm cầu xin, “Sư phụ, con đã sai rồi. Con sẽ không để cho những quan niệm của người thường ảnh hưởng đến con nữa.”

Trải nghiệm này giúp tôi nhận ra rằng tôi thiếu từ bi và có thêm một chấp trước nữa: niệm đầu muốn truy cầu uy đức. Thật là một ý niệm tồi tệ! Sau khi tìm ra những chấp trước của mình, tôi đã phát chính niệm để giải thể chúng. Trước mỗi nỗ lực giảng chân tướng, tôi tự nhủ rằng mình đang cứu người, và tôi nên giữ tâm thanh tịnh.

Bây giờ học viên B đã tham gia giảng chân tướng cùng chúng tôi. Bất cứ chỗ nào chúng tôi cũng giảng chân tướng. Lúc đầu, chúng tôi chỉ giảng chân tướng cho một người; bây giờ chúng tôi có thể giảng chân tướng cho nhiều người cùng một lúc. Chúng tôi đã từng nói chuyện với 9 thiếu niên. Thông thường chúng tôi giảng chân tướng cho các sinh viên, công nhân hoặc nông dân. Những người này thẳng thắn và chân thành hơn; sau khi hiểu chân tướng họ đồng ý thoái Đảng.

Sau một thời gian, chúng tôi đã phát triển cách riêng để giảng chân tướng, giải thích nó từ những khía cạnh khác nhau cho những người khác nhau. Người lớn tuổi quan tâm đến các vấn đề sức khỏe, vì vậy chúng tôi bắt đầu bằng cách nói với họ giữ gìn sức khỏe và an toàn như thế nào. Sau đó, chúng tôi nói với họ về Đại Pháp, vụ tự thiêu của Thiên An Môn, và cuối cùng thuyết phục họ thoái Đảng. Đối với những người thuộc thế hệ trẻ, chúng tôi thường chào họ trước, và sau đó trực tiếp giảng chân tướng. Với trẻ em chúng tôi thường bắt đầu với vụ động đất ở Tứ Xuyên năm 2008, sau đó nói với chúng cách thoát khỏi thảm họa như thế nào, rằng Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu Phật để cứu người, và vụ thiêu Thiên An Môn là một trò lừa bịp. Chúng tôi nói với các cháu rằng nếu đồng ý thoái đoàn và thừa nhận Pháp Luân Đại Pháp là tốt thì Thần sẽ bảo vệ họ. Nhờ cách này, hầu hết mọi người có thể chấp nhận chân tướng rất dễ dàng.

Nhiều người thoái Đảng bày tỏ lòng biết ơn của họ đối với Đại Pháp. Một số người ngay lập tức hô lên, “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Và nói với tôi nếu họ nghe người khác nói xấu về Đại Pháp, họ sẽ ngăn lại. Một số người không chỉ thoái Đảng mà còn nói rằng họ sẽ nói với gia đình của mình về điều đó.

Con thực tâm cảm tạ sự khổ độ từ bi của Sư phụ, cảm tạ Sư phụ đã tịnh hóa cho con bằng Pháp. Tôi cũng cảm ơn các học viên vì sự giúp đỡ vô tư vô ngã. Từ bây giờ, tôi sẽ phối hợp tốt với các đồng tu, thực tu bản thân tốt và cứu độ thêm nhiều chúng sinh hơn. Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/17/232454.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/28/121662.html

Đăng ngày 01-10-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share