Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-8-2018] “Cháu là là một cô bé ngoan ngoãn, lễ phép, tốt bụng, thuần khiết và xinh đẹp.” Đây là một số nhận xét của những người dân làng về con gái tôi.

Mong muốn con gái học Đại Pháp

Mùa xuân năm 1998, một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã tặng tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Khi đọc đến câu: “..cũng không để cho chư vị thật sự gặp nguy hiểm.” (Chuyển Pháp Luân), tôi cảm thấy nhẹ nhõm.

Lúc đó, con gái của tôi mới năm tuổi và trường học của cháu ở khá xa, vì thế nên tôi lo lắng cho sự an toàn của cháu. Tôi nghĩ rằng nếu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì cháu sẽ được an toàn. Đó là nhận thức của tôi lúc mới bắt đầu tu luyện. Sau đó, tôi nhận ra rằng đó là một nhận thức rất nông cạn vì Sư phụ bảo hộ cho tất cả những người tu luyện chân chính.

Duyên tiền định với Đại Pháp

Con gái tôi đều chăm chú lắng nghe bất cứ khi nào tôi đọc các bài giảng Pháp cho cháu. Khi đọc cho cháu nghe, cháu có thể nhìn thấy các chữ sáng lên hết dòng này đến dòng khác. Tôi rất kinh ngạc – vì cháu có duyên tiền định với Đại Pháp!

Tôi bắt đầu nghiêm túc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đã đến điểm luyện công để học các động tác. Sau đó tôi về nhà để dạy con gái mình, trong khi đang nấu ăn. Vì quá tập trung vào việc nấu ăn nên tôi đã quên mất cháu. Cháu đang luyện bài Pháp Luân Trang Pháp ở một căn phòng khác, và hai cánh tay đã ở tư thế ‘Đầu đỉnh bão luân’ hơn 20 phút! Khi tôi nhớ ra và đi tìm cháu, hai tay của cháu đang rung lên nhưng vẫn giữ ở trên đầu, và cháu đang khóc. Tôi cảm thấy buồn vì mình đã bỏ quên cháu, nhưng cũng cảm thấy rất ấn tượng với sức nhẫn chịu của con gái mình khi mới ở tuổi này.

Một năm sau, vào tháng 7 năm 1999, cuộc đàn áp bắt đầu. Khi con gái tôi nhìn thấy tất cả những tuyên truyền vu khống trên truyền hình, cháu đã bảo tôi hãy tắt TV đi và nói rằng chúng tôi không nên xem. Mặc dù mới ở tuổi này nhưng cháu đã nhận thức rất rõ về đúng sai.

Tịnh hoá thân thể

Tôi bị nhiễm một loại siêu vi khuẩn nguy hiểm khi mang thai con gái, vì thế bác sĩ lo lắng đứa trẻ sẽ có các vấn đề nghiêm trọng, nên đã đề nghị tôi phá thai. Vì tôi có vấn đề về tim, nên không ai muốn phá thai cho tôi. Khi con gái tôi ra đời, cháu bé hoàn toàn khoẻ mạnh.

Khi được năm hay sáu tuổi, cháu bị sốt phát ban và lở loét. Chúng tôi đã phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi để tìm cách chữa trị tốt nhất cho cháu, nhưng kết quả cũng rất hạn chế. Chúng tôi đã dùng thuốc mỡ để bôi lên toàn thân cho cháu. Cả hai vợ chồng tôi đã vô cùng đau buồn khi nhìn cháu phải chịu đựng cảnh này.

Mùa xuân năm 2000, sau khi con gái tôi đã trở thành một tiểu đệ tử, cháu đột nhiên bị sốt cao. Sau đó toàn thân cháu xuất hiện mẩn đỏ, bao gồm cả phần dưới mí mắt và trong mũi. Bất cứ khi nào ho, mũi cháu sẽ chảy máu. Tôi lo lắng và hỏi xem cháu có muốn đến gặp bác sĩ không. Cháu lặng lẽ nhưng kiên quyết bảo tôi rằng: “Sư phụ đang tịnh hoá thân thể cho con, con không đi đâu hết.” Không lâu sau, tình trạng của cháu đã biến mất hoàn toàn!

Trưởng thành dựa trên Pháp

Con gái của tôi là một học sinh xuất sắc, và cháu bị buộc phải gia nhập Đoàn Thanh niên khi đang học lớp 6. Khi phong trào Tam thoái (phong trào thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó) được phát động, cháu đã thoái xuất khỏi tổ chức Đoàn Thanh niên ở trường. Ban giám hiệu nhà trường và các viên chức tại phòng giáo dục huyện muốn nói chuyện với cháu. Cháu bảo tôi rằng cháu không sợ, nhưng chúng tôi vẫn phải chuẩn bị một lá thư nói rõ lý do tại sao cháu lại thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên. Có lẽ do tâm tính của chúng tôi đã đề cao, nên họ đã không hề nói chuyện gì với cháu như họ đã đe dọa.

Trong nhiều năm qua chúng tôi đã cùng nhau làm ba việc, giúp mọi người biết đến vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và chân tướng cuộc đàn áp.

Khi tôi bị bức hại và giam giữ, cháu đang theo học trung học. Cháu đã tự chăm sóc cho bản thân và làm bài tập về nhà. Cháu viết thư động viên tôi: “Con không biết chuyện gì đang xảy ra với thế giới này. Có những điều con muốn nói nhưng lại không thể; những điều con có thể nói nhưng con lại không muốn nói. Con chỉ muốn mẹ hãy trở thành một người mẹ mạnh mẽ. Đừng lo lắng cho con, mọi thứ sẽ ổn thôi.”

Tháng Ba năm nay, con gái tôi tham gia phỏng vấn xin việc và được nhận ngay tại chỗ. Họ đề nghị trả cho cháu lương cao hơn 3.000 nhân dân tệ so với mức lương của công việc hiện tại. Nhưng cháu phải bắt đầu ngay vào ngày thứ Hai và công ty cũ của cháu sẽ không có đủ thời gian để tìm người thay thế. Cháu cảm thấy mình không nên làm vậy với người chủ trước của mình, vì thế cháu đã chọn phỏng vấn để nhận một công việc khác.

Một lần nữa, cháu đã rất thành công trong buổi phỏng vấn và họ muốn nhận cháu. Lần này cháu được đề nghị mức lương cao hơn so với mức lương hiện tại là 4.000 nhân dân tệ, và họ cho cháu đủ thời gian để bàn giao công việc hiện tại. Con xin cảm tạ Sư phụ! Chỉ cần chúng ta đề cao, Sư phụ nhất định sẽ khích lệ chúng ta.

Tôi không còn lo lắng cho con gái của mình nữa. Cháu là đệ tử của Sư phụ và cháu đang kiên định bước đi trên con đường tu luyện của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/15/372464.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/8/171818.html

Đăng ngày 26-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share