Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Đông

[MINH HUỆ 04-09-2018] Một ngày nọ, tôi đang ở nhà của bố tôi thì nghe thấy tiếng sột soạt của những trang sách. Âm thanh này lớn đến mức khiến tôi chú ý. Khi tôi tới phòng của chị tôi, âm thanh này im bặt và tôi nhìn thấy cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Rồi tôi hiểu rằng có lẽ tôi nên bắt đầu đọc lại cuốn sách lần nữa.

Khi tôi đọc lại cuốn sách lần nữa, tôi đã trải qua một trạng thái tĩnh tại kỳ lạ. Sau đó, tôi đọc sách với niềm hứng khởi và sự nghiêm túc hơn. Mỗi lần tôi đọc sách, tôi cảm thấy nhiều suy nghĩ và quan niệm trước đây của tôi đã bị loại bỏ. Nó dường như là tôi có thể buông bỏ những gì khó khăn nhất đối với tôi thông qua việc liên tục đọc sách.

Bằng việc đọc sách nhiều hơn, những câu hỏi của tôi đều có lời giải đáp. Câu hỏi đã từng khiến tôi suy nghĩ nhiều nhất là làm cách nào và tại sao con người được tạo ra.

Sư phụ giảng:

“Nơi vũ trụ này, chúng tôi thấy rằng sinh mệnh con người không phải sinh ra tại xã hội người thường. Sự sản sinh ra sinh mệnh chân chính của con người chính là sinh ra trong không gian vũ trụ.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Nhất)

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi đã gần 70 tuổi. Trước đó, tôi đã rất mơ hồ. Tôi luôn luôn tự hỏi lý do tôi được sinh ra. Tôi luôn luôn hỏi mọi người về mục đích của sự sinh thành nhưng không câu trả lời nào thuyết phục. Chị gái tôi là một học viên và đã giới thiệu về môn tu luyện cho tôi.

Tôi có một cuốn Chuyển Pháp Luân và một đĩa CD luyện công. Đọc sách với tôi rất mệt mỏi nhưng tôi thường hay luyện công bằng cách học theo hướng dẫn trên video hướng dẫn luyện công. Tôi thích luyện công.

Một ngày, con trai tôi gặp hoạn nạn, điều mà rất khó khăn đối với tôi. Tôi đã rất đau khổ và tím cách để bình tĩnh lại. Tôi tới một số lớp như khí công, tâm lý học và triết học. Tôi không cảm thấy khá hơn. Tôi luôn lo lắng và thất vọng. Lời khuyên từ chồng tôi, họ hàng và bạn bè cũng không giúp được.

Một buổi sáng khi tôi thấy không còn cách nào thoát khỏi khổ nạn này, đột nhiên Pháp Luân Đại Pháp xuất hiện trong tâm trí tôi.

Ngay lập tức tôi gọi cho chị gái mình và hỏi chị ấy rằng chị nghĩ gì về trạng thái định mà tôi đạt được trong khi luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Chị khích lệ tôi hãy thử tập lại lần nữa.

Tôi nhận cuốn Chuyển Pháp Luân và đĩa hướng dẫn luyện công từ chị mình lần nữa. Đầu tiên, tôi đã rất miễn cưỡng đọc cuốn sách này bởi vì tôi không sẵn sàng buông bỏ những suy nghĩ và quan niệm của mình trước đây. Thật không dễ dàng để tôi thay đổi suy nghĩ và quan niệm quý giá đối với tôi và những gì tôi cho rằng đó là chân tướng của vũ trụ.

Đúng như Sư phụ giảng:

“Điều con người khó bỏ được nhất là quan niệm, có người thậm chí vì giả lý85 mà hy sinh sinh mệnh chứ không cải biến” (Tinh tấn yếu chỉ – Tồn tại vì ai)

Thông qua việc đọc các sách khác của Sư phụ Lý Hồng Chí và các bài chia sẻ cùng với việc tham gia các hội thảo chia sẻ kinh nghiệm tu luyện, tôi đã có được thể ngộ tốt hơn về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi hiểu rằng mỗi người đều có số phận của mình và không ai có thể thay đổi nó.

Sư phụ giảng:

“Chư vị không thể chi phối cuộc đời người khác được, không thể thao túng vận mệnh người khác được, kể cả vận mệnh của vợ, cha mẹ, anh em; chư vị có quyết định được [những việc ấy] không?” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Tư)

Ban đầu, tôi sẽ đọc sách khi chồng tôi không có ở quanh đó vì sợ rằng ông ấy sẽ phản đối tôi về việc này. Tôi phải mất vài tháng để có thể đọc sách khi có mặt ông ấy. Tôi đưa cho ông ấy một cuốn Chuyển Pháp Luân. Ông ấy cũng bắt đầu đọc sách và đã đọc hết ba lần. Ông ấy cũng được thụ ích từ cuốn sách. Ông ấy thường nhắc nhở tôi về những lời giảng của Sư phụ và bảo tôi phải nghiêm túc chiểu theo nguyên lý của Đại Pháp. Khi tôi hướng nội, tôi thấy rằng tôi đã ích kỷ và thiếu kiên nhẫn với ông ấy.

Sư phụ giảng:

“Sư phụ lĩnh tiến môn, tu hành tại cá nhân; hoàn toàn [dựa] xem bản thân chư vị tu ra sao. Có thể tu được không hoàn toàn [dựa] xem chư vị có thể nhẫn chịu không, có thể phó xuất không, có thể chịu khổ không. Nếu dốc lòng quyết tâm, khó khăn nào cũng không ngăn được, [thì] tôi nói rằng, [nó sẽ] không thành vấn đề.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Tư)

Ghi nhớ lời giảng của Sư phụ đã chỉ đạo tôi trên con đường tu luyện của mình. Việc chiểu theo các Pháp lý đã khiến tôi và gia đình ngày càng bình hòa hơn.

Các nguyên lý của Pháp đã trở thành một phần trong cuộc sống của tôi. Tôi ngày càng hiểu được tầm quan trọng của việc học Pháp nhóm và cố gắng tham gia.

Trước đây, tôi bị đau đầu gối, đau lưng và đau khớp. Mặc dù uống nhiều thuốc, tôi vẫn không thể làm những việc nhà thường ngày. Tuy nhiên, bây giờ không cần uống một viên thuốc nào, tôi không thấy đau và còn cảm thấy rất khỏe. Tôi có thể dễ dàng tự mình làm mọi việc nhà.

Con cảm tạ Sư tôn đã ban cho nhân loại món quà cứu độ này.

Cảm ơn các bạn đồng tu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/9/4/373329.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/5/171779.html

Đăng ngày 18-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share