[MINH HUỆ 01-06-2018] Tôi đã bảy mươi tuổi và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 22 năm. Kể từ khi bắt đầu cuộc bức hại, tôi đã bị bắt nhiều lần vì đức tin của mình. Dù nó xảy ra ở đâu, tôi sẽ giảng chân tướng cho công an bằng tín tâm vững vàng và không sợ hãi. Trong quá trình này, trí huệ của tôi liên tục được Đại Pháp khai mở. Kết quả là, một số công an đã dấy khởi bản tính thiện lương của họ. Với sự bảo hộ từ bi của Sư phụ, tôi đã thoát khỏi cuộc bức hại hết lần này tới lần khác.

Thiên mục mở

Tôi là người ít học từ khi còn là một đứa trẻ, nhưng tôi cảm thấy nó không quan trọng khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 11 năm 1997. Vào tháng 12, Sư phụ khai mở thiên mục cho tôi. Đột nhiên tôi nhìn thấy một con mắt to trước mặt cho dù cặp mắt thịt của tôi nhắm hay mở. Tôi có thể thấy Sư phụ chớp mắt trong bức hình và Ngài mặc trang phục màu vàng khi đang luyện bài công pháp thứ năm.

Tôi từng bị một số bệnh như khản giọng, viêm khớp, viêm vai nặng và đau thắt lưng. Khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã không truy cầu trị bệnh. Tuy nhiên, tất cả các bệnh của tôi đã vô tình biến mất, và tôi nhận ra uy lực phi thường của Pháp Luân Đại Pháp trong việc chữa bệnh và duy trì thể lực.

Tu luyện tâm tính

Tôi đã mở một cửa hàng. Vào thời điểm đó, tôi không thể chờ đến khi trời tối để có thể về nhà và học Pháp. Lúc đầu tôi không thể đọc chữ nào và đề nghị chồng tôi đọc giúp, vì cả hai chúng tôi cùng đắc Pháp. Sau khi đọc chưa được một bài giảng, anh ấy không đọc cho tôi nghe nữa. Sau đó, tôi xem băng video bài giảng của Sư phụ và lắng nghe trong một thời gian dài. Đại Pháp đã khai mở trí huệ cho tôi, và bây giờ tôi có thể tự mình đọc Chuyển Pháp Luân.

Quá trình đề cao trong tu luyện đã được gắn liền với các khảo nghiệm tâm tính của tôi. Con dâu và tôi đã từng đi nhập hàng về cho cửa hàng của tôi, và người quản lý trả thừa cho tôi vài trăm Nhân dân tệ. Ngay lập tức tôi trả lại cho anh ấy. Thấy vậy, con dâu nói tôi là kẻ ngốc. Sau đó tôi nói với cháu về các nguyên lý đạo đức làm người và là học viên tôi nên nghiêm khắc hơn với mình. Người quản lý rất biết ơn tôi. Tôi nói với anh ấy, “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, dựa trên Chân, Thiện, Nhẫn, và tôi muốn trở thành một người có đạo đức cao.”

Một lần khác, tôi đã đi mua ván sàn. Người quản lý trả cho tôi thừa hơn 800 Nhân dân tệ, và ngay lập tức tôi trả lại cho anh ấy. Tôi đã gặp những việc như vậy nhiều lần. Tôi biết những khảo nghiệm này là để loại bỏ chấp trước tư lợi của tôi.

Tôi cũng gặp phải những mâu thuẫn trong gia đình hết lần này tới lần khác. Khi cả con gái và con rể sống cùng với tôi, giữa chúng tôi xảy ra một số mâu thuẫn. Ban đầu, tôi cảm thấy bị đối xử bất công. Tuy nhiên, tôi hướng nội tìm những lỗi sai của mình và đối xử tốt với con rể.

Một thời gian, hai vợ chồng con gái tôi muốn ly dị, con rể đã tìm đến chỗ tôi nhờ giúp đỡ. Trong khi thuyết phục con gái, tôi cũng cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Con rể của tôi cũng quỳ trước bức hình của Sư phụ, cầu xin Sư phụ cứu giúp hôn nhân của cháu và hứa sẽ thay đổi tính xấu của mình. Cuộc hôn nhân của chúng cuối cùng đã được cứu, và bây giờ cả gia đình tôi đều rất hòa ái.

Vững vàng trước cuộc bức hại

Giang Trạch Dân, Cựu Tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đã phát động một cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp trên toàn quốc vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Là một học viên đã được thụ ích từ việc tu luyện Đại Pháp, tôi cảm thấy mình nên lên tiếng cho Đại Pháp.

Đêm trước khi tôi tới Bắc Kinh để phản đối cuộc bức hại, tôi thấy trong một giấc mơ mình là một cô gái xinh đẹp khoảng 17 hoặc 18 tuổi. Có một cây cầu trắng trên bầu trời có tay vịn ở cả hai bên, và tôi đang cố gắng để trèo lên. Giấc mơ này đã củng cố quyết tâm của tôi tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Đại Pháp.

Khi từ Bắc Kinh trở về, tôi bị giam bất hợp pháp tại đồn công an trong vùng một tháng, và cửa hàng nhỏ của tôi cũng bị buộc phải đóng cửa. Trong khi tôi bị công an bắt đi, con gái tôi khóc thảm thiết, và dân làng khóc cùng với cháu. Tất cả là vì tôi muốn trở thành một người tốt và sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp.

Một cảnh tượng nghiêm trọng hơn đang đợi tôi khi tôi về nhà. Nhà tôi bị công an lục soát và chồng tôi bị kết án hai năm tù vì tu luyện Đại Pháp. Vào lúc đó, con gái tôi chưa kết hôn, và cha cháu không ở nhà. Dường như bầu trời sắp sụp đổ.

Kể từ đó, hàng ngày tôi đã giảng chân tướng cho những người không nhận thức được sự thật của cuộc bức hại. Tôi nói cho họ biết rằng mọi việc là do Giang Trạch Dân khởi xướng, người có tâm tật đố và chống lại luật pháp. Tôi giảng chân tướng cho mọi người một cách thẳng thắn và nghiêm túc, vì tôi biết rằng mình đang đi trên con đường chân chính nhất và Sư phụ đã dạy chúng ta làm việc gì cũng nghĩ cho người khác. Trong quá khứ, người dân nông thôn thường chửi thề với người khác. Khi bị người khác trách móc, tôi từng đáp trả, nhưng bây giờ tôi chiểu theo Pháp của Sư phụ để “Đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu” (Chuyển Pháp Luân). Tôi không dễ để đắc được Đại Pháp, vì vậy tôi trân quý và tự hào về điều đó.

Nhiều cán bộ quan chức đưa tôi đến một trung tâm tẩy não vào năm 2001 với lý do là trước đây tôi đã đến Bắc Kinh để phản đối. Vì con gái tôi là viên chức, họ yêu cầu cháu ép tôi viết một bản cam kết đảm bảo rằng tôi sẽ “không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và không tới Bắc Kinh.“ Nhưng Đại Pháp tốt đến mức tôi không thể viết những lời này.

Dưới sự đe dọa và áp lực, cháu đẩy tôi xuống giường, đánh tôi, và nói, “Mẹ phải nghĩ cho con. Nếu mẹ không từ bỏ tu luyện, con sẽ không muốn sống nữa.” Cháu tức giận đến nỗi ném một chiếc ghế đẩu và một vòng tay ngọc bích quanh phòng.

Đối mặt với khổ nạn, tôi nhớ đến những gì Sư phụ đã giảng:

“Chỉ cần chư vị đề cao tâm tính, thì có thể vượt qua; chỉ e bản thân chư vị không muốn vượt qua; muốn vượt qua thì vượt qua được”. (Chuyển Pháp Luân)

Sau khi tôi buông bỏ chấp trước vào tình với con gái, cháu trở nên bình thường vào ngày hôm sau và biểu hiện như thể không có điều gì xảy ra. Tôi trở về nhà từ trung tâm tẩy não sau bốn mươi ngày.

Viên công an bí mật bảo vệ tôi

Trong khi giảng chân tướng về cuộc đàn áp, tôi đã bị báo công an và bị nhốt tại đồn công an. Tôi nghĩ, “Tôi ở đây là để giảng chân tướng cho các vị và cứu người, chứ không để bị bức hại. Các bị cũng là những sinh mệnh cần được cứu.”

Tôi nói với các viên chức, “Pháp Luân Đại Pháp là một Pháp môn tu luyện của Phật gia nhằm cứu độ chúng sinh, và có thể nâng cao đạo đức của con người. Trước khi tu luyện, tôi bị rất nhiều bệnh. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tất cả các bệnh của tôi đều biến mất. Pháp Luân Đại Pháp dạy Chân-Thiện-Nhẫn. Giang Trạch Dân đã vi phạm pháp luật và lăng mạ Pháp Luân Đại Pháp để kích động thù hận chống lại Đại Pháp.”

Tôi cũng nói với họ về vụ tự thiêu giả tại Quảng trường Thiên An Môn và chế độ Cộng sản thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp còn sống để ghép tạng như thế nào. Trong khi tôi nói, trí huệ của tôi liên tục được khai mở. Nhờ đó, các quan chức đã nhận thức ra rất nhiều vấn đề. Trên đường đến trại tạm giam, tôi tiếp tục giảng chân tướng cho viên công an đã đưa tôi tới đó. Cuối cùng, hai viên công an đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Họ cũng thả tôi ra khỏi trại tạm giam.

Sau đó tôi lại bị báo cáo một lần nữa vì giảng chân tướng cho mọi người về Đại Pháp. Trong khi cảnh sát quay camera, tôi đã giảng chân tướng cho họ. Tôi đã cho họ xem một cuốn sách nhỏ về cuộc bức hại và hỏi xem họ có muốn nghe những băng thu âm của một số viên công an đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp hay không. Họ lặng lẽ lắng nghe những bản ghi âm và nhận thức được nhiều điều mới. Bây giờ khi đã nhận thức được chân tướng, họ nói tôi sẽ được thả. Với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã trở về nhà an toàn. Kết quả của việc nói chuyện trao đổi giữa chúng tôi là hai viên công an chịu trách nhiệm ghi chép đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó.

Trong cuộc bức hại tà ác này, những người làm việc trong hệ thống tư pháp cũng là nạn nhân. Họ bị che mắt và lừa dối để bức hại những người tu Phật, họ vô tình hủy hoại sinh mệnh của mình. Những người đã quyết định giúp tôi sau khi hiểu chân tướng đã thể hiện bản tính thiện lương của họ.

Một viên công an nói, “Bà quá tốt. Bà phải rút ra bài học từ những trải nghiệm này. Vì tôi sắp nghỉ hưu, tôi sẽ không thể giúp bà được nữa. Xin đừng tự chuốc lấy những đau khổ như vậy.” Lời nói của ông ấy nghe có vẻ bất lực.

Một viên công an, người chịu trách nhiệm ghi chép, đã dặn tôi không được nói bất cứ điều gì. Khi tôi bị giữ bất hợp pháp trong trại giam, anh ấy đích thân đến thăm tôi và bảo những người khác không được bắt nạt tôi. Một lần khác, tôi bị bắt giam bất hợp pháp trong một tháng, công an trong nhà tù đã cho tôi 200 Nhân dân tệ. Tôi trả lại ngay sau khi trở về nhà.

Có quá nhiều câu chuyện cảm động giống như vậy. Ngay khi người ta biết chân tướng thì mặt tốt của họ sẽ đóng vai trò tích cực. Họ đã lựa chọn điều tốt và rời xa tà ác.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/1/368196.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/28/171682.html

Đăng ngày 12-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share