Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Cát Lâm, TrungQuốc

[MINH HUỆ 15-08-2018] Tôi là một nông dân ở độ tuổi 50. Bởi vì tình hình tài chính của chúng tôi, tôi phải tới tỉnh khác vào đầu năm nay để kiếm việc làm.

Khi tôi gọi cho chồng mình vài ngày sau khi tôi đi, anh nói lắp bắp. Khi tôi gọi lại lần nữa, anh ấy đã không trả lời. Tôi rất lo lắng cho chồng mình.

Chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cách đây hai năm. Tôi tự hỏi liệu khi tôi đi vắng, anh có thể bảo trì chính niệm khi gặp khó khăn trong tu luyện hay không. Tôi gọi một học viên ở làng mình và nhờ cô ấy kiểm tra tình trạng của chồng tôi. Cô ấy thấy chồng tôi đang chảy nước dãi và lầm bầm, và dường như anh ấy có vấn đề với đôi chân.

Cô ấy đã mời các học viên khác đến học Pháp cùng chồng tôi, chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của họ và hướng dẫn anh ấy hướng nội để tu chỉnh bản thân. Họ phát chính niệm cho anh ấy và sửa lại các động tác luyện công của anh.

Nỗ lực chỉnh thể của họ đã giúp chồng tôi đột phá qua quan nghiệp bệnh của anh ấy. Chồng tôi đã quay trở lại bình thường và bận rộn chăm nom nông trại.

Chồng tôi và tôi luôn cảm động mỗi khi chúng tôi nhớ lại cách anh ấy đã trở thành một học viên, và nó khích lệ chúng tôi trở nên tinh tấn hơn.

Con đường đắc Pháp của chồng tôi

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cách đây hơn 20 năm. Chồng tôi là người đầu tiên được chứng kiến những thay đổi cả tâm lẫn thân của tôi. Anh ấy đã rất ủng hộ việc tu luyện.

Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, hàng ngày họ phát sóng những chương trình vu khống Đại Pháp trên tivi. Chính quyền địa phương cũng thực thi việc đàn áp, và chồng tôi bắt đầu tin vào tuyên truyền của họ.

Tôi biết anh ấy lo sợ. Tâm sợ hãi có thể khiến một người làm những việc xấu. Chồng tôi đã từng dùng mũ bảo hiểm xe máy đập vào đầu tôi nhằm ép tôi viết cam kết bất tu luyện.

Có lúc ông ấy ra thị trấn làm công, bỏ mặc những công việc nông trại. Khi tôi thuê một ai đó gieo mạ, ông ấy bỏ đi câu cá. Ông ấy đã mắc những thú vui xấu. Tôi biết đó không phải lỗi của ông ấy, do đó tôi lo liệu cho gia đình và cáng đáng mọi việc.

Nhưng lối sống của ông ấy đã thay đổi ngay khi ông ấy nhận ra tôi sẽ không từ bỏ tu luyện.

Tôi bị giam giữ phi pháp trong một trại lao động cưỡng bức trong một năm vào năm 2012. Chồng tôi không còn lựa chọn nào là phải đảm nhận mọi trách nhiệm trông nom nông trại, nhưng ông ấy không biết phải làm thế nào. Ông ấy không biết gì về các nông cụ, hạt giống, phân bón và các tấm nhựa che. Ông ấy lo lắng và thiếu động lực.

Các học viên trong làng và trong thị trấn biết được tình hình của chúng tôi. Do đó mọi người đã đến và giúp chồng tôi, từ gieo hạt đến thu hoạch.

Các học viên đã giúp gia đình tôi trong cả năm đó. Một học viên tình nguyện làm toàn thời gian và đã làm mọi thứ. Một số học viên không giầy ủng. Một học viên trẻ thường mặc áo sơ mi trắng và gieo mạ với chân trần. Một nữ học viên ở độ tuổi 60 chưa từng chăm nom một nông trại, cũng đến giúp. Một số học viên khác phải chăm nom nông trại của họ, nhưng họ đã thu xếp công việc của họ để giúp gia đình tôi trước.

Chính quyền thị trấn không giúp đỡ, và chính quyền trong làng cũng không trợ giúp. Họ hàng chúng tôi thỉnh thoảng giúp sau khi hoàn thành công việc nông trại của họ. Chỉ các học viên Pháp Luân Đại Pháp là nghĩ cho người khác trước.

Đất bị ngập nước trong khi thu hoạch. Chồng tôi không biết làm cách nào để xử lý việc này và lo lắng rằng ông ấy không thể hoàn thành công việc. Một nhóm học viên đã xuất hiện. “Tôi đã rất vui mừng khi họ đến giúp” – chồng tôi nói với tôi.

Khi tôi không có nhà trong dịp Tết Nguyên đán, các học viên đã mua dầu đậu nành, mỳ và trái cây cho gia đình tôi.

Đảng Cộng sản Trung Quốc đã làm mọi cách để hủy hoại ý chí của các học viên nhằm làm chúng ta từ bỏ tu luyện. Nhưng họ đã thất bại. Cuộc bức hại này đã không phá hủy được gia đình tôi hay ý chí tu luyện của tôi. Tôi thậm chí còn quyết tâm hơn. Bạn bè, người thân và hàng xóm tất cả đều đang theo dõi với những suy nghĩ khác nhau.

Sư vô tư vô ngã của các học viên đã phơi bày những lời dối trá và tuyên truyền của ĐCSTQ. Nhiều người đã nhận ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện tốt và một số người hiện giờ cũng bước vào tu luyện. Người chồng ngoan cố của tôi cũng đã trải nghiệm những điều kỳ diệu của Đại Pháp thông qua hành động của các học viên và cũng trở thành một học viên.

Sư phụ tôn kính của chúng ta đã tạo ra Pháp và dẫn dắt các học viên trên con đường tu luyện của họ. Điều đó thực sự tuyệt vời!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/15/372478.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/28/171676.html

Đăng ngày 07-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share