Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Hà Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-07-2018] Khoảng đầu tháng 8 năm ngoái một đồng tu muốn gặp tôi, do đó tôi đã thu xếp thời gian để tới nhà cô ấy. Không may là cô ấy không có nhà, và chồng cô ấy nói với tôi: “Cô ấy chỉ muốn học Pháp với chị [vào các ngày thứ bảy và chủ nhật].”

Cho rằng nhà mới của tôi cách xa chỗ cô ấy, tôi đã hy vọng rằng cô ấy có thể học Pháp với nhóm gần nhà của cô ấy.

Tuy nhiên, học viên ở nhóm học Pháp mà tôi liên hệ lại từ chối nhận một học viên lạ tham gia vào nhóm của họ. Lúc đó, tôi đã không nói bất kỳ điều gì nhưng lại phàn nàn trong tâm: “Bạn thật là ích kỷ.” Là một học viên, tôi biết rõ rằng tôi nên hướng nội khi tôi gặp phải mâu thuẫn.

Sư phụ giảng:

“Tu luyện nhân

Tự trảo quá

Các chủng nhân tâm khứ đích đa

Đại quan tiểu quan biệt tưởng lạc

Đối đích thị tha

Thác đích thị ngã

Tranh thậm ma”

Tạm dịch:

“Người tu luyện

Tự tìm lỗi

Các loại nhân tâm phải bỏ nhiều

Quan ải lớn nhỏ chớ rớt lại

Cái đúng là họ

Cái sai là mình

Còn tranh gì nữa”

(Thùy thị thùy phi – Hồng Ngâm III)

Khi hướng nội, tôi thấy mình có tâm ngạo mạn và không xem xét tình huống từ quan điểm của đồng tu. Học viên này có tâm sợ hãi mạnh mẽ bởi vì cô ấy gần đây đã bị chính quyền sách nhiễu vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đồng thời, cô ấy cũng không quen biết người học viên mà tôi giới thiệu với cô. Tôi biết rằng người học viên tôi giới thiệu rất tinh tấn, nhưng học viên này không biết cô ấy. Vì an toàn, thật dễ hiểu là cô ấy không muốn chấp nhận một học viên lạ. Tâm oán hận của tôi biến mất khi tôi nhận ra điều đó.

Tuy nhiên, vật chất oán hận vẫn tồn tại trong trường không gian của tôi, và gốc rễ của nó vẫn còn nguyên đó. Nó sẽ trở lại một lần nữa khi tôi gặp điều gì đó không vừa ý.

Một đồng tu đưa cho tôi một túi đựng các tạp chí giảng chân tướng. Tuy nhiên, sau khi trở về nhà, tôi mở túi ra và phát hiện ra các tập tài liệu này chưa được cắt sẵn để đem phát. Tôi đã cố gắng cắt hai bản bằng kéo, nhưng đường cắt không gọn gàng và trông không được đẹp. Các vấn đề chất lượng sẽ ảnh hưởng đến việc cứu độ chúng sinh.

Tôi quyết định nhờ một học viên phụ trách một điểm sản xuất tài liệu cắt giùm, bởi vì cô ấy có dụng cụ cắt chuyên dụng. Thật bất ngờ, học viên này đã từ chối tôi và nói: “Chúng tôi không có máy cắt, và chúng tôi không còn làm những cuốn sách nhỏ nữa. Chúng tôi làm những bản tài liệu giảng chân tướng cỡ lớn.” Ngay cả khi học viên này nói với tôi rằng họ không có máy cắt, tôi vẫn một mực đòi cô ấy đi hỏi về máy này. Cuối cùng, học viên này đồng ý sẽ đi hỏi về việc này.

Tuy nhiên, một tuần sau, tôi gặp lại học viên này và hỏi xem cô ấy đã hỏi về chuyện máy cắt hay chưa. Thậm chí không đề cập gì đến máy, cô ấy trực tiếp nói với tôi rằng điểm sản xuất tài liệu từ chối giúp đỡ, nói: “Chị phải tự mình làm những cuốn sách nhỏ này ở nơi mà chị đã lấy chúng.”

Lúc đó, tôi đã nghĩ: “Vì mình có những cuốn tài liệu này, mình phải tự giải quyết việc này và liên hệ với điểm sản xuất tài liệu. Mình sẽ tìm ai đây khi mình gặp một vấn đề như vậy? Tất nhiên, mình phải nhờ điểm sản xuất tài liệu giúp đỡ. Nếu họ vẫn từ chối giúp, mình phải tìm giải pháp khác. Mình sẽ không bỏ phí những tài liệu này.”

Trên đường trở về nhà, tôi cảm thấy rất không vui và phàn nàn về đồng tu trong tâm: “Bạn không trân quý nguồn tài nguyên của Đại Pháp! Các học viên Đại Pháp là một chỉnh thể, và tất cả chúng ta đang cùng làm một việc để chứng thực Pháp. Tại sao bạn nói rằng đây là việc của bạn và kia là việc của tôi? Làm sao mà bạn có thể xử lý tình huống này như vậy được? Tôi không chịu trách nhiệm với Pháp sao?” Xem xét lại thái độ của cô ấy với tôi, dường như là tôi đã làm điều gì đó sai. Tôi đã oán hận đến mức tôi không muốn gặp cô ấy lần nữa.

Ngay khi niệm này xuất hiện, tôi lập tức bị sốc và hiểu rằng tôi đã tạo ra sơ hở cho cựu thế lực lợi dụng. Vấn đề này nhắm vào tâm oán hận của tôi. Cựu thế lực đã dùng vấn đề này để tăng cường tâm oán hận của tôi để đạt mục đích của chúng là tạo gián cách giữa các học viên. Tâm oán hận này đã khiến tôi bị cựu thế lực dùi vào. Thật là nguy hiểm! Chính Pháp đã gần kết thúc, và đến lúc tôi phải loại bỏ hoàn toàn tâm oán hận.

Nhìn lại, tôi thấy rằng tâm oán hận đó xuất hiện bất cứ khi nào tôi không hài lòng về điều gì đó. Mặc dù kiểu suy nghĩ này xuất hiện chỉ trong một chớp mắt, nhưng là một học viên, tôi ngay lập tức phải loại bỏ nó. Mặc dù vậy, tâm oán hận dường như vẫn xuất hiện nhiều lần. Tôi thấy khó để tìm ra gốc rễ của tâm này và loại bỏ nó.

Hướng nội sâu hơn, tôi bắt đầu nhận ra rằng tâm oán hận sẽ xuất hiện bất cứ khi nào có việc gì đó bị trì hoãn trong những việc của chính tôi hoặc gây ra những bất tiện trong cuộc sống của tôi. Tôi nghĩ: “Đây không phải là tâm vị kỷ sao? Khi gốc rễ của tâm oán hận trở nên rõ ràng hơn, nó hẳn phải bị loại bỏ hoàn toàn. Tâm vị kỷ cũng có thể là nguyên nhân của những chấp trước khác, chẳng hạn như cảm thấy bất công trong tâm của một người, cảm thấy bị xúc phạm và ghen tị, tâm tật đố và ghét người khác. Chúng ta là các học viên Đại Pháp đang cùng tu luyện một chính Pháp, trợ Sư chính Pháp và cứu độ chúng sinh.”

Sư phụ đã giảng cho chúng ta một thời gian dài trước đây:

“Tôi còn muốn bảo chư vị, bản tính thực chất từ trước của chư vị được kiến lập trên cơ sở vị ngã vị tư, từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác, vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã” (Phật tính vô lậu – Tinh tấn yếu chỉ)

Tôi đã tu luyện 20 năm. Mặc dù tôi đã loại bỏ nhiều chấp trước, một số chấp trước vẫn tồn tại, và tất cả chúng đều sinh ra từ tâm vị kỷ. Bây giờ là lúc tôi phải hoàn toàn loại bỏ chúng để chúng không thể kiểm soát tôi được nữa.

Trong giai đoạn hữu hạn này của tu luyện Chính Pháp, tôi sẽ chính lại mọi niệm của mình chiểu theo Đại Pháp.

Sư phụ đã giảng:

“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu – Tinh tấn yếu chỉ II)

Với sức mạnh vô biên của Đại Pháp, tôi sẽ thoát khỏi mọi sự ích kỷ và làm tốt ba việc. Tôi mãi mãi biết ơn sự cứu độ từ bi của Sư phụ và tôi sẽ bước đi vững chắc trên phần cuối của con đường này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/8/364799.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/25/171646.html

Đăng ngày 05-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share