Bài viết của Xuân Yến, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông

[MINH HUỆ 1-8-2018] Cô Vương Thanh (hóa danh), 29 tuổi, một người dân ở tỉnh Sơn Đông bị viêm khớp dạng thấp từ năm 12 tuổi. Căn bệnh này được biết đến giống như bệnh “ung thư mãn tính,” khiến cô và cha mẹ chịu áp lực to lớn về kinh tế và tinh thần. Nhờ sự giúp đỡ của mẹ và sự kiên trì của bản thân, cô đã tốt nghiệp cấp ba và trúng tuyển vào một trường đại học ở tỉnh Sơn Đông vào năm 2009.

Mặc dù có thể đi tới lớp học trong ba tháng đầu học đại học, nhưng tình trạng của Vương Thanh ngày càng xấu đi. Các khớp xương ở chân và tay bị sưng và biến dạng nghiêm trọng, cô không thể đến lớp học được nữa. Toàn thân cô liên tục đau nhức và thậm chí chỉ lăn người trên giường cũng khiến cô bị đau đớn kinh khiếp. Hàm của cô sưng lên, cô không thể mở miệng để ăn. Chưa kể, cô liên tục bị sốt nhẹ. Cô phải nghỉ học để tập trung điều trị.

Nằm liệt giường

Khi về nhà, cô Vương nằm liệt giường. Cô không thể tự trở mình người trên giường và cứ 30 phút, mẹ cô phải giúp cô trở mình một lần. Điều này khiến cả thể chất lẫn tinh thần hai mẹ con cô bị suy giảm nhanh chóng.

Khi Vương Thanh còn học cấp ba, một học viên Pháp Luân Đại Pháp lớn tuổi sống ở làng bên, khi biết về bệnh tình của cô đã nói với mẹ cô về huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp và mang cho họ cuốn sách “Chuyển Pháp Luân.” Tuy nhiên, bởi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, nên mẹ cô đã sợ hãi không dám thử luyện.

Qua nhiều năm mẹ cô Vương tìm kiếm mọi phương pháp điều trị, cả Đông và Tây y, vu y (đồng cốt), các phương thuốc dân gian, nhưng tất cả đều không có tác dụng và bà đã rơi vào cảnh tuyệt vọng.

Được giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp

Một buổi tối mùa hè năm 2010, sau nửa năm chăm sóc con gái, mẹ của Vương Thanh nói: “Mẹ đã suy nghĩ cả đêm qua. Chúng ta vẫn không dám luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng những người kia họ hiểu biết hơn chúng ta, Đảng Cộng sản Trung Quốc không cho luyện mà họ vẫn luyện, có thể nó là tốt thật. Vậy nên chúng ta thử luyện xem sao đi?“ và cuối cùng hai mẹ con đã đồng ý thử luyện.

Bà Lý, một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã mang băng video hướng dẫn luyện công tới cho họ. Vương Thanh học luyện công theo video. Bà Lý cũng giúp cô ấy thoái xuất khỏi Đảng, Đoàn, Đội và nói: “Giờ cháu là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ sẽ quản cháu. Cháu không cần dùng thuốc nữa.” Nghe nói vậy Vương Thanh rất chấn động, và nghĩ “Không cần uống thuốc nữa thì quá tốt rồi!” Mẹ của Vương Thanh cũng nói: “Vậy chúng ta dừng uống thuốc nhé?” Vương Thanh đáp: “Vâng ạ, không uống thuốc nữa.”

Vì nhận thức Pháp Luân Đại Pháp của mẹ Vương Thanh lúc này mới chỉ dừng lại ở giai đoạn cho con gái luyện thử, nên một mặt để Vương Thanh luyện Pháp Luân Công, một mặt lại thu xếp để con gái đi gặp một bác sỹ nổi tiếng ở Bắc Kinh để khám chữa bệnh.

Vương Thanh mới đọc được hai trang sách “Chuyển Pháp Luân” và không muốn mất thời gian đi Bắc Kinh, vì họ đã từng tới các bệnh viện ở Bắc Kinh hai lần và cũng tới các bệnh viện ở thành phố Thanh Đảo và thành phố Nam Kinh.

Tuy nhiên, mẹ cô đã thuê một chiếc xe ô tô, ép cô lên xe và tới Bắc Kinh. Vì cô không thể co gối, nên cô phải nằm trên ghế sau và nghiêng người vào mẹ trong suốt chặng đường dài tám tiếng.

Vương Thanh thấy rằng lần nhập viện này cũng sẽ không có hiệu quả giống như những lần trước, nên cô kiên quyết không nhập viện và bảo mẹ rằng cô muốn về nhà luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Huyền năng của Đại Pháp triển hiện

Với quyết tâm và chính niệm như vậy, kỳ tích liền xuất hiện, Vương Thanh đã có thể co gối và ngồi ở ghế phụ cạnh tài xế khi về nhà. Cô không hề cảm thấy đau đớn hay khó chịu gì cả. Thậm chí vết sưng ở mắt cá chân của cô cũng xẹp xuống.

Về nhà, cô cố gắng hết sức để luyện công, mặc dù các khớp xương vẫn khó cử động. Trong vòng một tháng, cô chỉ cần mẹ giúp trở mình hai lần một đêm. Một tháng nữa trôi qua, Vương Thanh không cần mẹ giúp nữa.

Một hôm, mẹ Vương Thanh nói với cô rằng sau khi đọc phần phụ thể trong sách “Chuyển Pháp Luân”, bà có nằm mơ có một trận gió đã thổi quét đi sạch những thứ loạn bát nháo ra khỏi nhà họ. Vương Thanh nghĩ rằng cảnh tượng quét sạch đó có thể chính là mẹ cô có thể nhìn thấy ngày cô được chữa khỏi hoàn toàn.

Thử thách kế tiếp mà cô gái trẻ phải đối mặt khi đọc sách “Chuển Pháp Luân” là cô chỉ đọc được khoảng nửa bài giảng là mắt díu vào, khó mà mở nổi mắt ra để đọc tiếp, dù cô đã cố gắng hết sức. Một hôm, Vương Thanh dồn sức lực và ý chí để đọc xong toàn bộ một bài giảng, trong nháy mắt, cảm giác có một luồng khí lạnh thoát ra khỏi cơ thể, và ngay tức khắc, Vương Thanh cảm thấy vô cùng thanh tỉnh và không hề buồn ngủ. Cô vô cùng kinh ngạc và lắp bắp nói: “Pháp lý giảng [trong sách] đều là thật. Từ nay mỗi ngày con đều đọc một bài giảng.”

Phá vỡ lớp cách khai

Vương Thanh tiếp tục kiên trì đọc sách “Chuyển Pháp Luân” và luyện công, sức khỏe của cô ngày một tốt lên. Tuy nhiên, cô vẫn cảm thấy như thể có một lớp gì đó cách khai cô với Đại Pháp, và mặc dù trên bề mặt cô có thể hiểu mọi từ trong sách, nhưng hàm nghĩa không thực sự tiến nhập sâu vào trong tâm cô.

Cô tự nhủ: “Làm thế nào để mình có thể đột phá lớp cách khai này đây?” Cô biết nhiều học viên đã học thuộc sách “Chuyển Pháp Luân”, nên cô cũng bắt đầu học thuộc Pháp. Đến mùa Xuân năm 2016, cô có thể đọc toàn bộ “Chuyển Pháp Luân” mà không cần dùng sách. Cô có thể đứng lên luyện công và sau đó có thể tự mình đi lại.

Từ nhỏ cô đã mang bệnh nên làn da rất thô ráp, giống như một lớp da chết bao phủ. Sau khi tu luyện Đại Pháp, lớp da ở tay và mặt của cô bắt đầu bong ra và để lộ ra làn da nhẵn nhụi, mịn màng ở dưới, rồi đến da toàn thân cô cũng vậy. Hiện tại, chỉ còn da ở chân và cánh tay của cô là chưa hoàn toàn trải qua quá trình này, làn da của cô biển đổi và trẻ hóa và trở lại bình thường như làn da của một cô gái trẻ khỏe mạnh.

Vương Thanh phục hồi sức khỏe và không còn phải dựa vào thuộc men nữa. Trong suốt những năm tháng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Vương Thanh đã từ một người phải uống thuốc để duy trì mạng sống trở thành một người khỏe mạnh mà không cần dùng đến dù chỉ một viên thuốc; từ một người nằm liệt giường và không thể trở mình, thay đổi thành một người có thể tự đứng dậy và đi lại; và từ một người toàn thân mang bệnh, trở thành một người có làn da đẹp, mềm mại

Giờ đây cô có thể giúp mẹ việc kinh doanh. Cô giúp việc tiêu thụ, sắp xếp việc vận chuyển và phân phối sản phẩm.

Hiện tại cả Vương Thanh và mẹ cô đều ngày ngày học Pháp luyện công, việc làm ăn của họ ngày một phát đạt. Cô cũng rất lạc quan và tràn đầy hy vọng vào cuộc sống và tương lai của mình. Thân thể Vương Thanh từng bị tàn phá bởi căn bệnh nặng và khó chữa, giờ đây cô đã thực sự trở lại cuộc sống khỏe mạnh nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/1/371789.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/26/171655.html

Đăng ngày 02-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share